您现在的位置是:NEWS > Bóng đá
Nhận định, soi kèo Le Havre vs Rennes, 22h15 ngày 13/4: Phong độ đang lên
NEWS2025-04-17 09:08:57【Bóng đá】3人已围观
简介 Chiểu Sương - 13/04/2025 04:58 Pháp lịch thi đấu bóng đá việt nam 2024lịch thi đấu bóng đá việt nam 2024、、
很赞哦!(56117)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Gremio FBPA vs Flamengo, 03h30 ngày 14/4: Khách đang thăng hoa
- Hai mỹ nhân xinh đẹp của Kiếm Võng 3
- Truyện Tạp Đồ
- Khi các siêu nhân, người đẹp phát phì
- Nhận định, soi kèo Inhulets Petrove vs Karpaty Lviv, 19h30 ngày 14/4: Sáng cửa dưới
- Thiên Quân ấn định ngày khai mở Closed Beta
- Cửu Âm Chân Kinh luôn được săn đón ở thị trường game Việt
- Truyện Vạn Cổ Chí Tôn
- Nhận định, soi kèo Sitra Club vs Al Riffa Club, 23h00 ngày 14/4: Thêm một lần đau
- Smartphone đầu tiên của thế giới mừng sinh nhật tuổi 20
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Velez Sarsfield vs Sarmiento, 7h15 ngày 15/4: Tin ở chủ nhà
Người chủ lễ dựa theo điều lệ, hỏi từng câu từng chứ.
">Truyện Thiếu Phu Nhân Vô Lại
Cố Trung ngồi ở ghế sau quan sát khung cảnh bên ngoài cửa kính. Trên phố có nhiều cửa hàng nho nhỏ như tiệm tạp hóa, quán ăn nhanh, quầy bán rau bên đường và cả những quán cà phê Internet mà liếc mắt một cái là thấy được giá. Năm đồng một giờ, không đông lắm (?).
Chỗ này Cá không hiểu lắm. Raw là "不能更多", ai biết là gì thì comment Cá sửa nha
Điểm đến của họ là một trường đại học. Cố Trung vừa mở cửa xuống xe đã thấy trước cổng trường có một bảng hiệu nhỏ nằm dọc, nền trắng chữ đen.
"Con thật là đau lòng quá đi mất." Cậu nói với mẹ.
"Điểm con thấp như vậy thì chỉ học được trường này thôi, xuống xe đi." Mẹ Cố càu nhàu.
"Mẹ vẫn chưa cho con sinh hoạt phí."
"50." Ba Cố chỉ đáp một câu cụt lủn.
Mẹ Cố rút ra 50 tệ rồi đưa cho cậu: "Ngày nào con cũng về nhà ăn cơm, cuối tuần lại về ngủ nên mỗi ngày chỉ cần 10 tệ thôi. Nhiêu đó là đủ rồi."
"Mẹ đang phạt con à," Cậu nói, "Có thể cho con sinh hoạt phí cả tháng luôn được không?"
"Muốn hay không đây?" Mẹ Cố quơ quơ tờ tiền.
Cậu cầm lấy rồi mở cửa xe.
Rất đông học sinh tụ tập trước cổng trường để báo danh. Một nữ sinh vừa khóc vừa la hét: "Con muốn về nhà! Trường gì mà tồi tàn như này chứ! Đây mà là trường học sao! Con muốn về nhà! Con muốn đi học lại!"
"Đau lòng quá đi," Cố Trung vừa vịn cửa xe vừa nói. Cổng trường đơn sơ cùng tiếng khóc thảm thiết khiến cậu hơi phiền, "Mẹ..."
"Thế con về mà học lại." Mẹ Cố nói
"Chào ba mẹ." Cố Trung đóng cửa, tay sờ xuống tờ 50 tệ trong túi quần rồi bước về phía cổng trường nơi nữ sinh kia khóc lóc.
Khoảnh khắc cửa xe đóng lại, giọng nói khinh thường của ba Cố vang lên qua khe cửa.
Như vậy cũng tốt.
Quy trình chào đón tân sinh viên cũng đơn giản hệt như cái cổng trường. Cố Trung còn chưa thật sự cảm giác được thế nào là bước chân vào đại học thì đã vào lớp ngồi nghe giáo viên chủ nhiệm.
Mặc dù cậu cũng chẳng có tâm tình đi trải nghiệm mấy chuyện này.
Giáo viên chủ nhiệm là một người phụ nữ trung niên vẻ ngoài hiền lành, Cố Trung lơ đễnh ngoáy ngoáy lỗ tai, nghe thấy hình như người này kiêm luôn cả dạy lớp phụ đạo, không khỏi thở dài một tiếng.
"Được rồi, mọi người bắt đầu giới thiệu bản thân nhé, làm quen nhau một chút," cô chủ nhiệm nói, "bắt đầu từ phía bên trái này đi."
Học sinh trong lớp đồng loạt quay đầu nhìn về phía bên trái.
Cố Trung phát hiện ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người mình, lúc này mới nhận ra chỗ cậu ngồi chính là phía bên trái, lại còn là người đầu tiên.
"Tôi tên Cố Trung." Cậu cảm thấy nhàm chán mà tự giới thiệu mình qua loa, nhớ lại lần cuối làm chuyện này là từ khi mới vào cấp hai.
"Lên trên này nói đi," cô chủ nhiệm ngoắc tay vẫy cậu lên, "Để mọi người thấy rõ mặt nhau."
Cố Trung ngồi im không nhúc nhích.
"Không tiện sao?" Chủ nhiệm nở nụ cười, "Vậy đứng tại chỗ rồi nói cũng được,"
"Em giới thiệu xong rồi." Cậu có chút cam chịu mà ngồi im.
Chủ nhiệm lúng túng nhìn cậu.
Tất cả mọi người cũng quay lại nhìn cậu.
Cứ như vậy mãi một lúc lâu, cậu không thể chịu được cái kiểu tự giới thiệu bản thân như tiểu học này mà miễn cưỡng đứng lên.
"Tôi tên Cố Trung." Cậu lặp lại một lần nữa.
Chủ nhiệm mỉm cười nhìn cậu, cậu cũng nhìn lại chủ nhiệm.
Im lặng gần mười giây, chủ nhiệm hỏi: "Hết rồi à?"
Cố Trung liếc qua học sinh trong lớp, ai cũng hiện lên vẻ mặt thắc mắc cùng một câu hỏi.
"Còn gì nữa ạ?" Cố Trung hỏi, suy nghĩ một lúc lại bổ sung thêm, "Là nam, người Trung Quốc."
Trong lớp bỗng nhiên cười rộ lên.
Chủ nhiệm nhìn lại tờ danh sách trong tay mình, "Tên em không phải là Cố Trung Trung sao?"
"À," Cố Trung nhìn chủ nhiệm, thấy ngực mình như trúng một phát đạn, cảm giác chán nản dâng lên đành phải thừa nhận, "Vâng, chữ Trung trong Trung tâm."
Không sai, tên trong chứng minh thư của cậu là Cố Trung Trung.
Nghe nói đây là tên ông nội đặt cho, mà cậu luôn thấy mấy người già như ông mình đọc đủ các loại thơ ca sách vở, không có việc gì làm liền chọn mấy từ đặt tên cho con cháu của mình. Cái tên này khiến cậu nghĩ ba mình không phải là con ruột của ông.
Cậu đã cố đổi tên nhiều năm nhưng không được vì ba cậu cho rằng cậu sẽ bị bệnh. Không phải chỉ là tên gọi thôi sao, cái nào mà chẳng giống nhau.
Ba cậu nói Trung Trung thì làm sao, như vậy mới đáng yêu.
Cố Trung cũng chẳng buồn chìm đắm trong nỗi đau không đổi được tên. Sau buổi huấn luyện quân sự đơn giản của trường đại học, cậu quyết định đi làm thêm.
Bởi vì cậu phát hiện ra đau lòng hơn cái tên của cậu chính là mỗi ngày không đủ tiền uống trà sữa.
Cậu không định xin ba mẹ tiền. Nhiều năm đối nghịch với ba khiến cậu đau đớn mà hiểu ra, đừng nói đến xin tiền, có khi vừa mở miệng ra hỏi thôi ba sẽ lấy lại mười đồng kia của cậu ngay lập tức.
Cậu muốn đi làm thêm.
Cậu muốn chứng mình cậu có thể sống tự lập.
Ngoại trừ việc mỗi ngày đều phải đến trường rồi chưng ra cái bản mặt chán nản như gặp vận xui tám kiếp, cậu cũng chỉ làm bài thi đơn giản và thi thoảng đánh nhau một chút... À còn cả hục hặc với ba cậu, ngoài ra thì cũng không có gì làm.
Cậu cũng có thể chịu khổ để tự nuôi bản thân, à không phải, là tự kiếm tiền tiêu vặt.
Trong lớp cũng có mấy người đi làm thêm. Có người trông quán net buổi tối để được lên mạng, người thì làm ở tiệm ăn nhanh tiện thể ăn luôn bữa tối... Cố Trung cảm thấy những việc này không hợp với mình, vừa vào đại học đã phải xin lên xin xuống, quá mất mặt.
Vì thế sau mấy ngày tìm kiếm xung quanh trường học, cậu thấy một tiệm cà phê liền bước vào.
Tiệm cà phê tên "Pháo."
Rất nhỏ, đứng ở cửa là có thể nhìn thấy hết phía bên trong, nhưng lại có đến ba tầng.
Cố Trung nghĩ nơi này nên được gọi là "Pháo đài" mới đúng.
Cửa tiệm này vẻ ngoài không có vẻ gì là mới, thế nhưng nội thất bên trong dường như vẫn chưa hoàn thiện, vài ô cửa sổ vẫn còn để trống.
Cậu xác nhận lại thông báo tuyển nhân viên dán ở ngoài cửa rồi bước vào.
Vào trong rồi mới thấy chỗ này không phải là chưa hoàn thiện xong, mà phải là bãi chiến trường sau một trận hỗn chiến mới đúng, khắp nơi đều bừa bộn.
Bên trong cửa tiệm chỉ có một người đàn ông đang ngậm thuốc lá, đưa lưng về phía cửa, phóng tầm mắt qua khung cửa sổ đã vỡ.
Nghe tiếng có người vào, hắn quay mặt sang xem xét, đối mặt với ánh mắt của Cố Trung rồi quay đi.
Cố Trung đứng ở cửa một hồi vẫn không thấy người này có ý định để ý đến cậu, đành phải lúng túng mở miệng: "Ông chủ có đây không?"
Người đàn ông một lần nữa quay đầu lại, nhìn cậu một lúc lâu rồi mới lên tiếng: "Có."
"Anh là ông chủ à?" Cố Trung nhìn trong cửa tiệm cũng chẳng có ai khác, "Cửa tiệm của anh đang tuyển nhân viên đúng không?"
"Hả?" Người đàn ông ngẩn người, lại nhìn cậu như thể chợt nhớ ra điều gì. Hắn tiến về phía cửa gỡ tờ giấy tuyển dụng kia xuống, "Quên xé."
Cố Trung há miệng không nói nên lời.
Hắn cầm tờ giấy tuyển dụng bị rách trong tay rồi quay trở lại phía cửa sổ, tiếp tục hút thuốc nhìn ra bên ngoài.
Cố Trung đứng im một chỗ mà sững sờ một lát, xác nhận người này không định tiếp tục nói chuyện với mình nữa vì thế xoay người rời đi.
Vừa ra đến cửa, cậu nghe người đàn ông kia hỏi một câu: "Cậu muốn ứng tuyển à?"
Vì tiêu chuẩn công việc mà cậu đưa ra, dù cửa tiệm này có khiến cậu cảm thấy không thoải mái thì cậu vẫn dừng lại mà trả lời: "Đúng thế."
"Ngồi đi." Người đàn ông dập tắt điếu thuốc, dùng chân kéo một cái ghế qua rồi ngồi xuống bên cạnh bàn.
"Không phải anh nói là quên xé sao?" Cố Trung từ trong đống ghế bị đổ chọn ra một cái không có dấu giày mà ngồi xuống phía đối diện hắn.
"Ừ, đáng ra là đã tuyển đủ người rồi," hắn nhìn quanh một lát, "nhưng đều bị dọa chạy hết... Tên?"
Bị dọa chạy hết?
Cố Trung ngồi ngẩn người rồi mới nhận ra câu nói này có vấn đề: "Tôi tên Cố Trung."
"Cho tôi xem chứng minh thư," hắn với tay ra, "Cậu là sinh viên cái trường cũ nát bên kia à?"
Chứng minh thư, trường cũ nát.
Hai tiếng này vừa bật ra Cố Trung có thể cảm thấy trống ngực đập thình thịch, giống như bị pháo nổ thủng hai lỗ lớn đến nỗi gió có thể xuyên qua mà gào rít.
Cậu lấy chứng minh thư ra đưa cho hắn.
"Cố Trung...Trung, cái tên rất đáng yêu." Người đàn ông giương mắt nhìn cậu, "Là Trung trong trung thành à?"
"Trung trong trung tâm." Cố Trung trả lời
"Cố Trung Trung," người đàn ông trả lại chứng minh thư, "cậu..."
"Có thể đừng gọi như thế không?" Cố Trung nhìn hắn.
Hai người nhìn nhau trong chốc lát, hắn mới gật đầu: "Được."
"Cảm ơn." Cố Trung chân thành mà thể hiện sự biết ơn của mình.
"Trung Nhị này," hắn nói, "Tôi họ Tề, tên Tề Việt. Cậu có hiểu biết về cà phê không?"
Cố Trung trừng mắt nhìn hắn một lúc lâu: "Anh vừa gọi tôi là gì?"
"Cậu vừa mới nói còn gì, Cố Trung Nhị," Tề Việt nói, "Tôi nghe nhầm à?"
"Tôi tên Cố Trung," cậu nhấn mạnh, "Cố Trung."
"Hiểu biết gì về cà phê không?" Tề Việt lại hỏi.
"...Thỉnh thoảng có uống," cậu không quá tự tin mà trả lời, "Đến tiệm hoặc tự pha ở nhà."
"Cà phê hòa tan à?" Tề Việt nhìn câu.
"Không."
"Tôi đang rất cần người, ngày mai cậu bắt đầu đi, khi nào không có tiết thì đến đây," Tề Việt đứng lên, không biết từ đâu lấy ra một tấm danh thiếp ném tới trước mặt cậu "Trên đó có số điện thoại của tôi."
Cố Trung xem xét qua tấm danh thiếp một chút, Tề Việt đã đứng dậy chuẩn bị đi lên tầng, cậu liền nhanh chóng hỏi một câu: "Còn lương thì sao?"
"Ồ quên mất." Tề Việt quay người lại ngồi xuống.
Bước ra khỏi tiệm cà phê, Cố Trung không biết cậu nên vui mừng hay lo lắng.
Cái vẻ lơ đễnh của Tề Việt khiến người ta không khỏi cảm thấy hắn ta chính là cướp trắng cái cửa tiệm này từ ông chủ cũ, mà hiện trường ngổn ngang kia là bằng chứng rõ ràng.
Thế nhưng cậu vẫn quyết định sẽ đi, bởi vì tiền lương ở đây, so với trông net đêm hay phục vụ ở tiệm ăn nhanh thì cao hơn nhiều. Hơn nữa lúc trở về kí túc xá, cậu nhớ ra mình mới mua một chai nước thôi mà sinh hoạt phí chỉ còn có bảy đồng rưỡi...
"Cố Trung, cậu có đi xem thi đấu bóng rổ không?" Vài người bạn chung kí túc chuẩn bị ra ngoài, hỏi Cố Trung vẫn còn đang ngồi trên giường suy nghĩ về cuộc đời ảm đạm của mình.
"Bóng rổ?" Cố Trung giật mình.
"Ừ," Có ai đó đáp lại, "Của trường cấp hai."
"Cái gì?" Cậu hốt hoảng bật dậy, "Trường cấp hai? Trường cấp hai nào?"
"Trường cấp hai trong trường chúng ta ấy, cậu không biết à? Tòa nhà bên cạnh cổng trường chúng ta chính là trường cấp hai, nhưng lối vào chỗ đấy lại ở bên hông."
Cố Trung bấy giờ mới nhận ra tòa nhà bên cạnh cổng trường kia là gì.
Trường cấp hai?
Mặc dù cậu không thật sự rõ tại sao mình lại vào cái trường này, nhưng dù sao cũng là đại học rồi vậy mà vẫn phải chung trường với bọn nhóc cấp hai sao?
Sân trường cũng rất sơ sài, chỉ có một sân bóng đá và hai sân bóng rổ. Mà trận thi đấu bóng rổ của trường cấp hai đã chiếm trọn cái sân mới kia rồi. Cố Trung sau khi nhìn chán các học sinh lớp dưới cổ vũ hò hét liền dứt khoát xoay người rời đi.
"Cậu đi đâu thế?" Một người nào đó hỏi.
"Về nhà." Cố Trung trả lời.
Trường học tưởng đơn giản mà chẳng đơn giản chút nào!
Phương tiện đi lại của cậu là xe đạp, rất có phong cách. Cậu nhất quyết không chịu dùng xe điện mẹ cậu đưa cho, sống chết phản đối suốt một tuần mới đổi được.
Xe điện cũng tốt, giúp cậu tiết kiệm thời gian và sức lực, nhưng mà không ngầu tẹo nào. Thà tốn một ít thời gian, phí thêm ít sức để được đạp xe xịn còn hơn.
Lúc cưỡi chiếc xe đạp phong cách của mình đi ngang qua Pháo đài, cậu dừng lại.
Bây giờ mà về nhà thì hơi sớm, nói không chừng lại bị ba cậu mắng không chịu học hành cẩn thận mà rút lại hết tiền. Nhất là nghĩ đến ba mà phát hiện ra trường đại học kia lại chung chạ với trường cấp hai, cậu không yên tâm, sợ sẽ lại cãi nhau với ông.
Cậu không muốn khiến ông nổi giận lúc này. Mười tệ một ngày thì cũng là tiền.
Bước vào trong pháo đài, cậu hơi giật mình, nhiều lắm mới chỉ có một giờ trôi qua mà cửa tiệm đã được dọn dẹp sạch sẽ, còn có một người thợ đang trang hoàng lại cửa sổ.
Tề Việt khoanh tay dựa vào bàn quầy bên cạnh, nhìn thấy Cố Trung đến mới bất ngờ nhướn mày: "Nhị?"
"Cái..." Cố Trung cau mày, hơi bực mình, nhất là khi thấy ngoài người thợ lắp cửa kính còn có thêm một người nữa đang ngồi trong góc.
Trước mặt nhiều người như vậy!
Nhưng không chờ cậu nói xong, Tề Việt liếc mắt nhìn người đàn ông kia, trong giọng nói mang theo ít vẻ xem thường: "Cậu gọi người này tới à?"
Cố Trung nghe chưa hiểu gì, người kia đã trừng mắt nhìn cậu, mất kiên nhẫn mà hung hăng hỏi: "Con mẹ nó mày là thằng nào?"
Sợi dây đốt pháo trên đầu Cố Trung ngay lập tức cháy nổ tung: "Là ba ba mày đó."
Tề Việt đứng bên cạnh cười lớn rồi quay người đi về phía sau quầy bar, chống tay lên bàn.
Gã đàn ông kia hất bàn đứng lên.
Không tồi. Cố Trung nhìn theo cái bàn bị hất đổ trên đất, cậu đã luôn muốn thử cảm giác thế nào là lật bàn. Ba cậu đã từng làm thế hai lần, nhưng cái bàn ở nhà nặng hơn nhiều, hất cũng không thể hiện được khí thế như này.
"Mày muốn tìm chết đúng không?" Gã đàn ông kia bước đến trước mẳ Cố Trung, nén lại giọng điệu độc ác mà nói.
"Đúng, tao tìm mày đấy." Cố Trung gật đầu.
"Này," Tề Việt gõ gõ lên quầy bar, "Muốn đánh nhau thì ra ngoài mà đánh."
Gã kia đột ngột quay đầu lại trừng mắt nhìn Tề Việt.
"Nghe không hiểu à?" Tề Việt lấy ra rồi châm một điếu thuốc, tay siết chặt bao thuốc rỗng, "Tôi đếm đến ba hai người phải ra ngoài."
Gã đàn ông không nhúc nhích.
"Một, hai, ba." Tề Việt ném bao thuốc đi, bước ra khỏi quầy bar.
"Mày đi ra ngoài với tao!" Gã đàn ông chỉ tay vào mặt Cố Trung, quay người bước nhanh ra bên ngoài.
"Mẹ nó." Cố Trung đi theo gã kia ra ngoài, đầu óc nóng bừng bừng mà không hiểu chuyện gì.
"Cậu đi theo hắn làm gì?" Tề Việt đứng phía sau hỏi cậu.
"Anh nói xem?" Cố Trung tức giận quay đầu lại nói.
"Cho cậu ra ngoài cậu lại ra ngoài thật," Tề Việt cười một tiếng, dựng cái bàn bị đổ lên, "Gọi cậu một tiếng Nhị, cậu thật sự coi mình là nhị sao?"
"Anh gọi ai là Nhị đấy!" Cố Trung còn chưa phát hỏa xong sắp không giữ nổi bình tĩnh mà định đổ hết lên đầu Tề Việt.
Thật ra cậu tức giận cũng là chuyện dễ hiểu, chuyện này không phải là tại anh ta khiến cậu nằm không cũng trúng đạn sao!
">Truyện Pháo Đài
2. Tạo nhân vật
Sau khi chọn phụ bản, người chơi sẽ được tạo nhân vật. CACK 2 cung cấp cho người chơi rất nhiều lựa chọn tùy chỉnh cá nhân hóa để tạo nên phong cách riêng cho nhân vật của mình.
Ngoài một số tùy chỉnh cơ bản thường có trong các tựa game MMORPG 3D khác như gương mặt, kiểu tóc, trang phục ban đầu, CACK 2 còn có rất nhiều các lựa chọn chi tiết khác như mắt, mũi, lông mày, gò má, miệng... Đặc biệt ở mỗi lựa chọn này, người chơi còn có thể tùy chỉnh cả đến kích cỡ, vị trí, độ giãn cách giữa 2 mắt...
Có thể nói với hệ thống cá nhân hóa đa dạng như vậy, thật khó có thể bắt gặp một "gương mặt thân quen" trong CACK2.
Phần tạo nhân vật của đa số các MMORPG lúc mới bắt đầu chơi đều khá nhàm chán vì bạn chỉ thấy được nhân vật của mình mặc những bộ trang phục "cùi" nhất. Sẽ phải mất khá nhiều thời gian "cày cuốc" để bạn có được những bộ cánh thời trang làm cho nhân vật của mình trông "đẹp trai xinh gái" hơn.
Nhưng trong CACK2 thì khác, sau khi tùy chính diện mạo bên ngoài, hệ thống tạo nhân vật còn cung cấp một số bộ trang phục thời trang cùng vũ khí để giúp người chơi dễ hình dung nhân vật của mình sau này sẽ trông như thế nào hơn. Cụ thể ở đây có 6 bộ trang phục rất đẹp mắt cùng 6 loại vũ khí là: song kiếm, đao, trượng, kiếm, thương, thủ.
3. Hệ thống môn phái và thế lực:
CACK 2 có tổng cộng 9 môn phái: Thiếu Lâm, Võ Đang, Cái Bang, Đường Môn, Nga My, Quân Tử, Cẩm Y Vệ, Cực Lạc Cốc, Vô Môn Pháivà 6 thế lực: Từ Gia Trang, Vạn Phú Sơn Trang, Đào Hoa Đảo, Di Hoa Cung, Vô Căn Môn, Kim Châm Thẩm Gia.
Tùy vào nhiệm vụ ở mỗi phụ bản, sau khoảng 30 phút chơi game, người chơi đã có thể gia nhập một trong 9 môn phái hoặc chọn Vô Môn Phái. Để gia nhập vào các thế lực, người chơi cần hành tẩu giang hồ lâu hơn để đạt được những điều kiện nhất định về sức mạnh cũng kinh nghiệm giang hồ.
Một ưu điểm khác của CACK 2 là ở giao diện chọn môn phải và thế lực có đầy đủ tất cả các thông tin về trang phục, võ công và chỉ số vật lý cơ bản giúp người chơi dễ nắm bắt các thông tin hơn Trong khi thông thường ở các MMORPG kiếm hiệp khác, khi gia nhập môn phái, người chơi chỉ thấy vài hình ảnh, tiểu sử giới thiệu và phải lên trang chủ hoặc diễn đàn để tìm thêm thông tin về các võ công hay trang bị môn phái.
Như vậy ngoài võ công môn phái, người chơi còn có thể học được bí kíp của các thế lực. Đặc biệt trong CACK còn có sự xuất hiện tuyệt học Tịch Tà Kiếm Phổchỉ dành riêng cho các nhân vật nam. Người chơi sẽ phải "tịnh thân" cho nhân vật yêu quý của mình để học được võ công đặc dị của thế lực Vô Căn Môn này.
NPH GOSU cho biết, người chơi có thể học tới hơn 100 loại võ công khác nhau trong CACK2.
Khinh công trong CACK 2 cũng rất đa dạng. Người chơi có thể dùng khinh công để nhảy trong không trung, chạy trên tường, lướt trên mặt nước hoặc một số loại chuyên dùng trong PvP.
4. Hệ thống nhiệm vụ:
Hệ thống nhiệm vụ trong CACK2 rất đa dạng, ở mỗi phụ bán là một nội dung khác nhau với những nhiệm vụ khác nhau. Đa số các nhiệm vụ đều có chỉ dẫn rất chi tiết và hệ thống tự tìm đường giúp người chơi dễ làm quen hơn khi mới bắt đầu. Ngoài ra có một số nhiệm vụ đòi hỏi người chơi phải tự tìm đường nhưng cũng không quá phức tạp, các địa điểm hay NPC cần phải tìm thường nằm ở khá gần khu vực nhận nhiệm vụ.
5. Đồ họa và âm thanh:
Đồ họa và âm thanh của CACK thật sự rất ấn tượng. Khung cảnh môi trường xung quanh được thể hiện rất chi tiết, đẹp mắt nhưng lại không đòi hỏi cấu hình máy cao. Dàn máy được dùng để trải nghiệm CACK2 hôm nay có cấu hình trung bình với core i3, 4G RAM và card đồ họa liền (on board), hoàn toàn đủ để cho khung hình chạy mượt.
Âm thanh trong CACK2 rất phong phú, mỗi khi chuyển bản đồ nhạc nền lại thay đổi. NPH GOSU cho biết mỗi map môn phái, thế lực lại có một bản nhạc khác nhau. Không phải ngẫu nhiên mà CACK 2 được bầu chọn là game online có nhạc nền hay nhất năm 2013 do MMOSITE bình chọn.
CACK2 còn có rất nhiều tính năng khác như hệ thống nghề nghiệp, môn phái chiến, thế lực chiến, kết hôn giữa các nhân vật... nhưng do thời gian trải nghiệm game không nhiều nên Gamesao chưa thể thử hết được các tính năng này.
Các bạn có thể theo dõi clip trải nghiệm trực tiếp in-game của Gamesao tại văn phòng NPH GOSU để cảm nhận rõ hơn về CACK2:
Tuy mới chỉ ở giai đoạn chạy thử nhưng trong suốt quá trình trải nghiệm không có một lỗi nào xảy ra. Chúng ta hoàn toàn có thể hy vọng vào một sản phẩm hoàn thiện của NPH GOSU trong tương lai.
Theo lịch trình dự kiến:
- Ngày 09/09/2014: Mở download client Cửu Âm Chân Kinh 2.
- Ngày 13/09/2014 – 14/09/2014: Mở giai đoạn chơi thử game tại hệ thống phòng máy các tỉnh/TP Hà Nội – Đà Nẵng – Hồ Chí Minh.
- Ngày 16/09/2014 – 20/09/2014: Cho phép thử nghiệm online Cửu Âm Chân Kinh 2không giới hạn thông qua phát code miễn phí.
- Ngày 23/09/2014: Chính thức mở cửa chơi miễn phí Cửu Âm Chân Kinh 2 và máy chủ mới Đào Hoa.
Gamesao sẽ tiếp tục cập nhật những thông tin mới nhất về Cửu Âm Chân Kinh 2. Các bạn hãy chú ý đón xem nhé!
July.N
">[CLIP] Trải nghiệm trực tiếp Cửu Âm Chân Kinh 2 tại trụ sở NPH GOSU
Nhận định, soi kèo Atletico Madrid vs Real Valladolid, 2h00 ngày 15/4: Chủ nhà mở hội
Riot Gamestừ lâu đã không hài lòng với đoàn Thách Đấu hiện tại của hệ thống xếp hạngLiên Minh Huyền Thoại. Cụ thể hơn, họ không hài lòng với cái kết của đoàn Thách Đấu sau mỗi mùa giải. Điều này phần lớn là do “sự miễn nhiễm” của đoàn Thách Đấu này, một hệ thống có thể ngăn chặn việc người chơi rớt hạng xuống Kim Cương 1 trong vòng 7 ngày. Nó đã tạo ra cơ hội cho người chơi có thể “chơi lại” hệ thống bằng cách lên đoàn Thách Đấu đúng thời điểm và dựa vào sự miễn nhiễm để có thể nghỉ ngơi thoải mái trong những ngày còn lại, dù cho họ có xứng đáng hay không.
Ngay khi được đưa vào hoạt động, những người top trên của bậc Kim Cương 1 sau khi hoàn thành đủ các điều kiện sẽ được lọt vào bậc Master. Những người chơi ở đoàn Thách Đấu vẫn sẽ giữ nguyên vị trí hiện tại của mình nhưng sự cạnh tranh sẽ càng khốc liệt hơn khi bảng xếp hạng liên tục cập nhật hệ số và thay đổi vị trí của họ trong vòng 24 giờ.
Hệ thống sẽ căn cứ vào các hệ số điểm của người chơi để sắp xếp lại 200 người chơi hoặc đội nhóm cao nhất trong bậc Master để thay thế 200 vị trí khác có hệ số thấp hơn trong đoàn Thách Đấu.
Và theo đó, nếu mùa 4 kết thúc, bạn sẽ vẫn được chứng kiến tất cả người chơi trong đoàn Thách Đấu phải tiếp tục cạnh tranh để giữ được thứ hạng của mình, sẽ không còn những kẻ cơ hội trông chờ vào sự "miễn nhiễm" để ung dung tại vị nữa. Điều này sẽ khiến người chơi bậc Kim Cương 1 có nhiều cơ hội hơn để lên đoàn Thách Đấu và khiến cho cuộc chiến trụ hạng diễn ra căng thẳng hơn vì bạn có thể biết được mình đang ở đâu và có thể bị thay thế lúc nào.
T.B - theo neoseeker
">Liên Minh Huyền Thoại
iPhone 5C giá 4,5 triệu đồng tràn về VN
Ảnh Tổng Hợp
">Nhân vật Disney phiên bản cực cute !!!