Số thu từ xử lý vi phạm với các tổ chức, cá nhân có thu nhập từ TMĐT, nội dung số qua các năm. Nguồn: Tổng cục Thuế
Doanh thu tính thuế là số tiền mà cá nhân nhận trực tiếp từ YouTube hoặc số tiền nhận từ đối tác là các mạng đa kênh (đối tác của YouTube tại Việt Nam) không được trừ chi phí trước khi tính thuế do không phải là doanh nghiệp.
Đối với cá nhân có thu nhập từ sản phẩm, dịch vụ nội dung thông tin số thì thời điểm xác định doanh thu tính thuế là thời điểm cá nhân thực nhận thu nhập.
Trường hợp cá nhân có thu nhập từ sản phẩm, dịch vụ nội dung thông tin số mà nhà cung cấp nền tảng số ở nước ngoài thực hiện chi trả thông qua các đối tác tại Việt Nam, thì thời điểm xác định doanh thu tính thuế là thời điểm tổ chức đối tác tại Việt Nam thực nhận khoản chi trả từ các nền tảng này. Mức thuế phải nộp là 7%, trong đó thuế giá trị gia tăng (GTGT) là 5% và thuế Thu nhập cá nhân (TNCN) 2%.
Câu chuyện thu nhập của các YouTuber (người sáng tạo nội dung trên YouTube) cũng luôn là đề tài được nhiều người quan tâm khi các kênh YouTube có lượng người theo dõi lớn, bật kiếm tiền có thể kiếm được tiền tỉ mỗi năm. Đây đang là công việc thu hút rất nhiều đối tượng tham gia. Theo thống kê của cơ quan chức năng trước đó, Việt Nam có khoảng 15.000 kênh được bật nút kiếm tiền trên YouTube. Nhưng chỉ có khoảng 30% trong số đó chịu sự quản lý của các mạng đa kênh, có kê khai và nộp thuế.
Với quy định của cơ quan thuế, nếu không lựa chọn phương pháp kê khai, các cá nhân có thể chọn phương pháp đóng thuế dựa trên từng giao dịch phát sinh để cơ quan thuế có thể quản lý.
Trên thực tế, nhiều trường hợp cá nhân có phát sinh thu nhập cao từ các nền tảng xuyên biên giới nhưng chưa nộp thuế, đã bị truy thu với số tiền lớn.
Thông tin trên báo chí, Cục Thuế TP.HCM đã xử lý 38 cá nhân có thu nhập từ Google với số thuế xử lý truy thu, phạt và tiền chậm nộp lên đến 169 tỷ đồng trong 6 tháng đầu năm 2022. Trong đó, có 1 cá nhân bị truy thu và phạt tới 31 tỷ đồng.
Trước đó, Cục Thuế Hà Nội cho biết, qua rà soát cho thấy có 1.194 cá nhân trên địa bàn hoạt động TMĐT nhận thu nhập từ các tổ chức nước ngoài như Google, Facebook… Tính đến tháng 12/2021, số nộp ngân sách năm 2020 là 134 tỷ đồng, số nộp ngân sách năm 2021 là 129,3 tỷ đồng.
Duy Vũ
Microsoft, Facebook, Netflix, TikTok, eBay... tự kê khai và nộp 20 triệu USD tiền thuế vào ngân sách
Kể từ 3/2022, đã có 26 nhà cung cấp nước ngoài lớn như Microsoft, Facebook, Netflix, TikTok,eBay... đăng ký, kê khai và nộp khoảng 20 triệu USD tiền thuế qua cổng thông tin điện tử dành cho các đơn vị này.
">
Thu nhập khủng từ Google, Facebook…các cá nhân bị truy thu 356 tỷ đồng trong 6 tháng
Châu Kiệt kể lại sự việc với tâm trạng bức xúc: "Lúc đó tôi đã thật sự muốn đánh người đó các bạn. Nhưng tôi đã kiềm chế được, vì nếu đánh anh ta lúc đó, chắc sự việc sẽ mất kiểm soát. Tại sao người ta chửi mà tôi vẫn phải nói cảm ơn cơ chứ?".
Nhiều khán giả bày tỏ bức xúc thay cho Châu Kiệt và khen ngợi sự bình tĩnh của nam diễn viên Hoa ngữ. Một khán giả bình luận: "Nếu tôi mà là anh, chắc tôi cho gã đó một trận rồi, thật quá đáng".
Châu Kiệt gặt hái được nhiều thành công trong kinh doanh, trồng lúa và canh tác.
Châu Kiệt sinh năm 1970. Anh nổi tiếng với vai Nhĩ Khang trong phim Hoàn châu cách cách và được xếp vào hàng các những nam diễn viên có thực lực. Tuy nhiên, sự nghiệp của anh không ở trên đỉnh cao được lâu vì những ồn ào về thái độ chưa chuyên nghiệp như nói xấu bạn diễn hay tham gia đánh bạc.
Sau khi không còn chỗ đứng trong làng giải trí, nam diễn viên quyết định trở về quê làm nông nghiệp và từ đây, anh gặt hái được nhiều thành công trong kinh doanh, trồng lúa và canh tác. Điều này không chỉ giúp cải thiện cuộc sống của Châu Kiệt, mà còn giúp khán giả thiện cảm về anh hơn sau những ồn ào trước đây.
Tiểu Ngọc
'Kế Hoàng hậu' Đới Xuân Vinh bị con gái xa lánh, chịu tiếng ác 20 năm
- Cùng với độ nổi tiếng nhờ hiệu ứng bộ phim "Hoàn Châu cách cách", Đới Xuân Vinh với vai Kế Hoàng hậu bị không ít khán giả ghét bỏ suốt 20 năm cho đến khi được giải oan thời gian gần đây.
Tôi có hai con, một mới đi làm, một đang học lớp 9. Năm nay cô nàng thi lên cấp 3, và đòi thi vào Thăng Long là trường đứng top 2 thành phố (tôi thì nàng muốn thi trường nào cũng được). Mới vào đầu năm học nhà trường đã gửi lịch học thêm dày đặc. Hôm qua tôi mới viết đơn gửi cô giáo thông báo con chỉ tham gia ½ giờ học thêm thôi, thời gian còn lại con còn bận đi tập gym và học ngoại ngữ. Nói thẳng luôn như thế trong đơn.
Tôi chưa bao giờ nếm cảnh sáng ra vất vả đưa con xuyên qua thành phố đi học, vì con tôi luôn chọn học trường gần nhà nhất. Lớp 4, chuyển nhà về ngoại ô, tôi chuyển cô út từ trường cấp 1 đình đám với hàng ngàn học sinh ngay trung tâm thành phố (cạnh nhà cũ), về ngôi trường làng sát nhà (cả trường cấp 1 mà chỉ vẻn vẹn 11 lớp – từ lớp 1 đến lớp 5). Và tôi thấy đó là sự thay đổi tuyệt vời nhất.
Con út từ một cô bé “số không” ở trường cũ (do quá đông học sinh), đã lột xác trở thành một cô bé tự tin, mạnh mẽ ở trường mới. Đơn giản vì trường bé quá, ít học sinh, nên cô nàng được tham gia vào mọi hoạt động như: đội hát, đội điền kinh, đội nhảy biểu diễn... và cũng ngang nhiên đi biểu diễn cấp quận như ai. Trường làng, các cô như mẹ, cô hiệu trưởng thấy con học yếu toán, rảnh lại gọi con vào phòng hiệu trưởng để dạy thêm bài. Lên cấp 2, dù trường lớn hơn nhiều, nhưng nàng đã tự tin tới mức trở thành thành viên đội tuyển bóng ném, bóng rổ, điền kinh, cô giáo nào cũng biết mặt.
Tôi ít khi chú ý xem con học thế nào. Chỉ hay bảo con đọc sách, xem phim, đi chơi thể thao. Bạn ấy cũng thích chơi game, mẹ không cấm nhưng chơi chừng mực, khỏi hại mắt. Học ở trường thì ít thôi.
Ấy vậy mà bạn ấy học cũng khá ổn. Đợt này toàn bị mẹ cấm không được học nhiều, nhất là học văn, vì thấy cách cô giáo dạy văn không thích hợp với tư duy của bạn ấy...
Chơi thì không phải nghĩ: bơi giỏi, trượt băng giỏi, chạy khỏe, cao nhất trường, vui vẻ hiếu động suốt ngày.
Con gái lớn tôi cũng vậy. Từ bé tới lớn chỉ học gần nhà, đi bộ đi xe vài phút là tới. Hai nàng khi học cấp 1 đều về ăn trưa ở nhà, mẹ bận đi làm thì gửi cô hàng xóm rảnh rỗi nấu cho ăn. Cô lớn ở cấp 1-2, không bao giờ học thêm ở trường, chỉ có gia sư dạy tiếng Anh và lâu lâu học bổ sung toán nếu thấy yếu. Tôi chưa bao giờ bị áp lực là con phải học xuất sắc hay giỏi. Tôi từng bảo thầy hiệu trưởng trường cấp 2 của cô lớn là chỉ cần con tôi đi học vui vẻ là được rồi.
Đổi lại, bạn lớn thích học đàn, học vẽ, lớp 9 đã thi đỗ vào học thiết kế đồ họa ARENA (bé nhất khóa, học với toàn anh chị đã xong đại học), tiếng Anh lúc đó đã gần đủ điểm TOEFL. Lên cấp 3, năm lớp 10 bạn ấy cũng bị áp lực thi đại học nên xin đi học thêm, nhưng sau đó than với mẹ là con không học nổi. Tôi bảo, không thích thì thôi không thi nữa. Thế là nghỉ luôn. Trong hai năm, khi bạn bè vùi đầu vào học luyện thi đại học thì bạn ý tung tăng học đàn, tiếng Ý, tiếng Anh, học may, học vẽ... Bạn ấy không thi đại học vì đã sớm thi đỗ học bổng sang Ý học. Lớp 10-11, bạn ấy đã có thể tự đi du lịch ở Singapore một mình.
Ảnh Đinh Quang Tuấn
Không "tiền trường" cũng chẳng "tiền cô"
Hai con đi học, tôi chưa bao giờ biếu tiền cô giáo. Cô nào quý thì 20/11 tặng món quà nhỏ (nhà có truyền thống tặng khăn quàng cổ). Có lúc đùa hỏi con "Có phải phong bì cho cô không?", nàng ấy bảo "Ai lại làm thế, ngượng lắm!". Ấy vậy mà hầu như tất cả các cô đều quý con mình. Bạn út khá nghịch, nhiều lần bị cô mắng, nhiều lần mẹ cũng mắng cô – thế nhưng các con không thấy bị trù úm, thậm chí còn bênh cô khi mẹ chê cô có gì chưa ổn.
Tôi luôn thấy các con nói điều tốt về cô giáo. Có lúc các con cũng tức cô, nhưng chỉ là phần nhỏ, còn phần lớn là yêu mến cô. Con út hôm nọ phàn nàn các bạn ồn ào trong giờ học Sinh, bạn ấy bảo cô đang mang bầu mà có mấy đứa làm ầm ĩ, không biết thương cô bị mệt.
Tôi chẳng bao giờ phải bận tâm học phí cho con. Cấp 1 thì 50 nghìn đồng/ tháng, cấp 2 hình như cũng vậy, cả năm chỉ thu có một hai triệu bao gồm tất tần tật phí nước uống, vệ sinh... Cái nạn tiền trường không hiểu sao không rơi vào mình. Hôm qua đi họp phụ huynh thấy tổng động viên đóng hơn 1 triệu.
Không tốn tiền trường, tôi dành tiền cho con học tiếng Anh, học đàn, học vẽ, bơi lội, thể thao, phòng gym, thuê huấn luyện viên thể lực riêng, đi du lịch ... (Bạn tôi nhiều người riêng tiền trường cho con đã chục triệu đồng/ tháng – nghe mà sợ!).
Tôi không thấy gì phiền khi dậy từ 5h sáng, gọi con dậy sớm để có thời gian thong thả trước khi đi học. Con tôi không xem tivi, thỉnh thoảng xem phim có chọn lọc, tối ngủ sớm, nên sáng dậy khỏe mạnh thoải mái. Khi tôi muốn cho con đi du lịch, tôi xin phép cho nghỉ học. Năm ngoái con gái út nghỉ học tổng cộng tới gần một tháng để đi chơi với mẹ. Thậm chí trong tuần, nếu ngày nào con không thích đi học, tôi cũng đồng ý.
Bây giờ, ai nhìn các cô gái của tôi cũng bảo tôi là bà mẹ hạnh phúc, có những đứa con vui vẻ, dễ thương. Cô gái lớn, dù chưa bao giờ là học sinh giỏi kể từ khi vào cấp 2 – vẫn là một cô gái thông minh và đầy năng lực, đủ khả năng tự lo liệu cuộc sống của mình.
Du học không phải cuộc chạy trốn
Du học là điều tốt, tôi ủng hộ hết mình. Nhưng du học là để giúp các con mở rộng tầm nhìn, chứ không phải là cuộc chạy trốn. Tôi không đồng ý với các bà mẹ bảo phải cho con đi du học vì học ở Việt Nam khổ sở quá. Khổ hay không là do chính mình. Các em học hành khổ sở thế kia là vì các em ấy dốt nát hay vì kỳ vọng của bố mẹ quá lớn?
Con gái lớn của tôi mới đi du học về bảo mẹ "Đừng cho em đi quá sớm, để hết cấp 3. Con thấy các em đi sớm quá thương lắm, thiếu vòng tay bố mẹ, kiến thức văn hóa non nớt, dễ bị tổn thương, dễ bị trầm cảm hoặc bị nhiễm thói xấu".
Muốn trẻ em sung sướng, tôi vẫn thấy thứ cần thay đổi không phải chỉ là xã hội hay nền giáo dục, mà phần rất lớn còn là từ bố mẹ!
Bố mẹ chăm học, chăm làm, thích thể thao, không đút lót, không nịnh nọt thầy cô, không có nhu cầu thể hiện mình giỏi bằng mọi giá..., tóm lại, bố mẹ thế nào thì các con cũng sẽ giống thế đó.