您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Soi kèo phạt góc Aston Villa vs Tottenham, 21h00 ngày 13/5
NEWS2025-03-04 08:58:59【Ngoại Hạng Anh】6人已围观
简介èophạtgócAstonVillavsTottenhamhngàreal madrid đấu với milan Hồng Quân - 1real madrid đấu với milanreal madrid đấu với milan、、
很赞哦!(47)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Dagon FC vs Ayeyawady United, 16h30 ngày 28/2: Tin vào đội khách
- Hè 2011: Laptop khuyến mãi hút khách
- Apple ra iMac giá dưới 1000 USD
- Mã hóa nhanh tài liệu Word 2007
- Nhận định, soi kèo Bình Định vs Becamex Bình Dương, 18h00 ngày 1/3: Khách thất thế
- 10 mẫu HDTV 40 inch giá tốt
- Lenovo xuất quân đấu lại iPad 2
- 10 sản phẩm ghi dấu sự nghiệp Steve Jobs
- Siêu máy tính dự đoán West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2
- Cách xem và xóa mật khẩu đã lưu trên Chrome
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Thể Công Viettel vs Nam Định, 19h15 ngày 28/2: Đối thủ yêu thích
Đầu đinh run run lắc bộ âu phục rẻ tiền của mình, nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
"Em biết việc thẩm định hiệu suất ở phía trên rất chặt chẽ, Khương ca giúp giúp em với, ở nhà em vẫn còn phải nuôi hai đứa nhỏ."
Người đàn ông đưa lưng về phía hắn, tựa vào đèn đường hút thuốc không nói lời nào.
Khói bốc lên là mùi của loại Hồng tháp sơn rẻ tiền, tùy ý run lên liền lác đác lưa thưa tán trên mặt đất, giống như tuyết khô.
Đầu đinh nín thở vài giây, rồi lấy ra một xấp tiền đỏ có các góc cuộn tròn, đưa ra và cố nhét vào chiếc áo cũ mà người đàn ông đã mặc hơn mười năm.
"Bỏ đi."
Hai người bán hàng bên cạnh lộ ra ánh mắt hoảng sợ, khẩn cầu nói: "Khương ca——"
"Cứ yên tâm trong hai tháng," Người đàn ông đem tàn thuốc dí lên cột đèn đường, âm thanh khàn khàn thâm hậu: "Phía trên đã thành giao cho tôi rồi, tôi sẽ lấy ra cho các người xem, không có lần sau đâu."
Đầu đinh như ở trong mộng mới tỉnh mà liên tục gật đầu, trên tay vẫn cầm xấp tiền cũ, cho không được mà nhận cũng không xong.
Người bên cạnh vội vàng đưa mắt ra hiệu nói: "Còn thất thần làm gì, Khương ca trượng nghĩa, bọn em mời anh bữa cơm!"
Khương Vong còn chưa kịp lên tiếng, cách đó không xa đột nhiên có tiếng thắng xe bùng nổ xé rách.
Anh theo bản năng đá văng hai cấp dưới bên cạnh, giây tiếp theo cổ họng anh bốc lên vị ngọt, cơ thể bay lên trời, trực tiếp bị xe tải mất kiểm soát đâm thẳng vào giữa không trung.
"Khương Vong!!!"
"Khương ca!!!"
Thế giới đảo điên lay động.
Anh mất đi trọng tâm, thân ảnh phản chiếu trên những toà nhà cao chọc trời xuống nhà dân cũ nát.
Thình thịch một tiếng rơi vào trong hồ, vạn vật chìm trong bóng tối.
Khương Vong nhìn bầu trời u ám trên kia, con ngươi dần dần mất đi tiêu điểm.
Cảnh sát thậm chí cũng không cần thông báo với ai về cái chết này, cũng tốt.
Chỉ tiếc cái áo khoác này thôi.
Hồ nước mang theo mùi hôi thối hơi ẩm rót vào phổi, sặc đến khiến người ta thật muốn nôn ra.
Khương Vong trầm ngâm quyết định trong vòng mười giây mình sẽ nhảy lên.
Anh cũng biết bơi, thân thể lại linh hoạt, nhắm mắt chịu đựng mùi máu nơi cổ họng và bơi lên cao, nghĩ thầm có thể sẽ bị trễ danh sách buổi chiều nay.
Âm thanh hỗn loạn giống như tiếng xe lửa xuyên qua đường hầm, ánh sáng nhỏ vụn lơ lửng trên mặt nước.
Khương Vong mở mắt nhìn lên, vươn tay phất đám cỏ dại trên mặt nước ra, dùng sức giẫm mạnh.
Anh ướt sũng xuất hiện trên mặt nước, bốn phía yên tĩnh không tiếng động.
Không đúng.
Đây không phải là một tỉnh thành.
Khương Vong hít sâu một hơi rồi bơi vào bờ.
Anh bị đâm đến mức cổ áo bê bết máu, cằm thâm tím và lòng bàn tay bị đứt, giày và tất dính đầy nước.
Hồ trong công viên đã biến thành một con sông nhỏ, thành phố đủ phẳng đến độ liếc một cái là thấy đường chân trời, giờ phút này đang có đàn chim bay ngang qua trên không trung.
Khương Vong đã không được nhìn thấy đàn chim này trong nhiều năm, chống cơ thể đi về phía chỗ cao trên bờ đê, phát hiện chỗ nào cũng không thích hợp.
Cách đó hai trăm mét có một ngã tư, bên cạnh có một sạp báo mới, mùi sơn xộc vào mũi.
Anh loạng choạng bước tới, phớt lờ ánh nhìn kỳ lạ của người qua đường, một tay cầm lấy tờ báo địa phương, ở trong đám quảng cáo điện thoại nắp gập và các loại thực phẩm chức năng tìm được ngày tháng năm.
"Đệt."
Đây là ngày 10 tháng 6 năm 2006.
Anh đã trở lại thành phố A.
Những chiếc xe lạc hậu và những con phố cổ giống như những khung cảnh hoài cổ trong các bộ phim cổ trang, còn có một con chó địa phương nhân lúc anh đang ngơ ngẩn mà vén chân đi tiểu bên cạnh chiếc quần âu của anh.
Khương Vong không nói một lời xoay người quay trở lại bên bờ sông, chán nản nhảy xuống.
Lúc nổi lên vẫn là năm 2006, chỉ là bên bờ có thêm mấy thằng nhóc đứng chỉ chỏ.
Khương Vong ngâm mình trên mặt nước, mặt thực xấu.
"Mẹ ——."
"Trở về ăn cơm! Đừng xem bệnh tâm thần!"
Người phụ nữ mặc vải bông xiêm y trong trấn đuổi đứa nhỏ trở về, sắc trời cũng dần dần tối sầm lại.
Người đàn ông lặng lẽ bơi trở lại bờ, vắt khô quần áo rồi đi sâu vào trong đường phố.
Khương Vong rất quen thuộc nơi này.
Bế tắc và hẻo lánh, đây là thành phố nhỏ cấp 5 và 6 mới nhất dành cho đường sắt cao tốc và cũng là nơi quỷ quái mà anh đã hấp tấp rời đi khi mới mười mấy tuổi.
Điều duy nhất cần xác nhận là...
Nếu đây là năm 2006, như vậy mình có tồn tại cách đây 20 năm không?
Thị trấn không lớn, mười phút là có thể đi bộ đến một nơi quen thuộc.
Trong tiệm mạt chược có người cao giọng nói giỡn, tiếng đánh bài lách cách xáo trộn như xổ số.
Bóng đèn được treo trong một gian hàng lộ thiên bán gà vịt om sấu, người bán hàng rong sờ sờ túi tiền, gắp mớ mì ném vào nồi để rán, mồ hôi chảy ròng ròng trên cổ.
Tất cả đều giống hệt ký ức tuổi thơ.
">Truyện Xuyên Về Hai Mươi Năm Trước Tự Nhận Nuôi Mình
Điện thoại ở bên gối đột nhiên vang lên, tiếng chuông phá vỡ phòng ngủ yên tĩnh.
Chăn mỏng hơi động một chút, một đôi tay thon dài sờ soạng gối đầu, cầm lấy di động.
Ôn Tố mờ mịt khẽ động mi mắt, chưa kịp nhìn rõ tên người gọi, trực tiếp bấm nghe đặt bên tai, thanh âm khàn khàn đáng sợ, "... Alo?"
"Bà cô của tôi ơi, cuối cùng em cũng bắt máy! Em còn nhớ không vậy? Hai giờ chiều hôm nay em còn phải tham gia casting "Vân Lăng kỷ sự", em có thể để tâm đến nó một chút không? Nhanh nhanh chuẩn bị đi, chị sắp đến đón em đó!"
Đối diện với một tràng pháo nổ liên tiếp, đợi khi cô chậm nửa nhịp ý thức được đối phương đang nói gì, người nọ đã cúp điện thoại.
Mờ mịt liếc nhìn điện thoại, Ôn Tố giống như vừa bị dội xuống một chậu nước lạnh, trong nháy mắt thanh tỉnh __.
Đây không phải là di động của cô.
Nhanh chóng ngẩng đầu nhìn bốn phía, nội tâm căng thẳng.
Đây không phải phòng ngủ của cô.
Rõ ràng tối hôm qua cô còn đang dọn dẹp ký túc xá, chờ ngày thứ hai chào đón tân sinh viên, sao bây giờ lại ở trong phòng ngủ xa lạ này?
Ý nghĩ này tựa như một chiếc chìa khóa, trong khoảnh khắc, những ký ức xa lạ tràn vào bên trong đầu cô. Những ký ức kia nhanh chóng lướt qua, vẻ mặt Ôn Tố ngày càng cổ quái, thậm chí là khó tin đến kinh ngạc.
Cô xuyên thư rồi, xuyên thành một nữ phụ pháo hôi* trong tiểu thuyết bách hợp cô vừa xem mấy hôm trước.
(*Pháo hôi: nhân vật hy sinh để làm nền cho nhân vật chính)
Tiểu thuyết bách hợp này tên là "Dưới ánh sao hôn em", trong đó nữ thần tượng Thẩm Mạn Huy bởi vì bị người yêu phản bội mà gặp tai nạn xe cộ, khi tỉnh lại phát hiện mình trở lại bảy năm trước. Nghĩ đến chuyện phát sinh trong bảy năm, Thẩm Mạn Huy quyết định đá bay người yêu cặn bã, theo đuổi bạch nguyệt quang mà mình từng bỏ qua, cũng chính là giám đốc điều hành vạn người mê Sở Tĩnh Xu, cuối cùng cả tình yêu và sự nghiệp cùng thăng hoa.
Nguyên chủ là vợ của Sở Tĩnh Xu, lúc trước hai người kết hôn chẳng qua là vì để đạt được vài mục đích, sau ba năm, quan hệ giữa hai người so với người xa lạ chẳng khác là bao.
Cho đến khoảng thời gian trước, nguyên chủ vì theo đuổi Thẩm Mạn Huy đã yêu cầu Sở Tĩnh Xu ly hôn. Nếu như không phải do cha mẹ vừa mất do tai nạn máy bay, Sở Tĩnh Xu đột ngột phải tiếp nhận công việc trong công ty nên cần gia tộc nguyên chủ hỗ trợ, hai người đã hoàn thành xong thủ tục ly hôn.
Dựa theo tình tiết trong truyện, nguyên chủ quấn quýt không rời Thẩm Mạn Huy, bỏ mặc Sở Tĩnh Xu trong tình cảnh gian nan họa vô đơn chí, đương nhiên nguyên chủ thành công trở thành một nữ phụ pháo hôi đích thực, cuối cùng rơi vào kết cục thân bại danh liệt.
Chỉ là trạng thái hiện tại của nguyên chủ cũng đã gần như là danh liệt rồi.
Vì tiếp cận Thẩm Mạn Huy, nguyên chủ dùng nguồn tài lực cùng nhân lực do mẹ mình đầu tư tiến vào ngành giải trí, đầu tư phim truyền hình điện ảnh do cô ta làm diễn viên chính, vung không ít tiền xuống dưới, tiếng tăm thì vẫn có, nhưng đều là tai tiếng. Tai tiếng này không phải do truyền thông gây nên, mà là từ người xem, nguyên chủ dùng mặt đơ xuất hiện liên tiếp trên màn ảnh một năm trời làm hỏng mấy bộ phim liền, đến mức người ta không dám mở TV xem nữa.
Vài ngày trước, tổ đạo diễn từ phim chuyển thể lớn "Văn Lăng kỷ sự" bắt đầu tuyển diễn viên, nữ chính số một đã được xác định là Thẩm Mạn Huy, nguyên chủ đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội cùng người trong lòng gần gũi đã yêu cầu người đại diện cho mình tham gia phim truyền hình này.
Nhưng bộ phim này là do Chiêu Dương sản xuất, Chiêu Dương là trụ cột vững vàng trong nền điện ảnh quốc nội, đương nhiên sẽ không dễ dàng nhận tiền đút lót, vẫn là do Cảnh tỷ hao hết miệng lưỡi mới giúp cô ta có cơ hội thử vai.
Hôm nay chính là ngày thử vai.
Sau khi lấy lại được ký ức, Ôn Tố vuốt mi tâm.
Cô không rõ tại sao mình lại đi vào thế giới này, cô vốn tốt nghiệp loại ưu khoa biểu diễn của học viện điện ảnh, sau khi tốt nghiệp lại du học thạc sĩ, sau khi về nước liền được trường học cũ mời làm giảng viên khoa biểu diễn. Hôm nay đáng lẽ là ngày đầu tiên cô đi dạy, thật không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như thế này.
Xốc chăn lên, Ôn Tố đi chân trần xuống giường, đạp lên thảm nhung màu xám mềm mại thoải mái, cảm giác chân thật mới hiện rõ lên một chút.
Cô thực sự đã biến thành một người khác.
Lần theo ký ức, Ôn Tố tìm tới phòng tắm bên trái phòng ngủ, đứng dưới vòi sen, nhìn thấy trong gương là một mỹ nhân tóc ngắn.
Khuôn mặt này cực kỳ xinh đẹp, dù ở giới giải trí người đẹp nhiều không kể hết, nhưng khuôn mặt này phải gọi là xinh đẹp bậc nhất.
Ngũ quan tinh xảo không chút khuyết điểm, khi không cười lộ ra một cảm giác chán đời, ánh mắt thoạt nhìn có chút lạnh lùng, mơ hồ còn có chút sắc bén thoáng qua. Khi cười lên lại là một nét nhã nhặn nhu hòa, đẹp đẽ không gì sánh được.
">Truyện Xuyên Thành Vợ Trước Của Bạch Nguyệt Quang
Thủy Yên(Theo Technabob/Designswa))">Xem thêm hình ảnh của Bento
Nhận định, soi kèo Macarthur FC vs Sydney FC, 15h35 ngày 1/3: Đắng cay xa nhà
1. Sử dụng bộ nhớ đệm của Office
Thông thường bộ nhớ đệm của Windows chỉ lưu trữ 1 đối tượng mới nhất mà người dùng mới copy vào. Tất nhiên bạn có thể cài đặt thêm phần mềm để mở rộng khả năng lưu trữ này, tuy nhiên với Microsoft Office bạn có thể sử dụng bộ nhớ đệm riêng của ứng dụng. Nó cho phép người dùng lưu trữ tới 24 đối tượng mới nhất.
Để hiển thị những giá trị được lưu trữ này bạn vào Home tab, tìm mục Clipboard (ở góc bên trái của menu, ngay bên dưới biểu tượng Paste), nhấn vào mũi tên nhỏ ngay sau chữ Clipboard. Bộ nhớ đệm của Office sẽ tự động lưu 24 đối tượng mới nhất mà bạn đã copy. Để sử dụng chúng bạn chỉ cần chọn 1 đối tượng, nhấn phải vào đó rồi chọn Dán (Paste) hoặc Xóa (Delete).
2. Mở các file mới dùng gần đây
Trong các phiên bản cũ của Office trong menu File luôn hiển thị danh sách các tài liệu mới dùng gần đây. Và bằng tổ hợp phím Alt-F-1, Alt-F-2 ... bạn có thể mở được tài liệu vừa dùng thứ nhất, thứ 2 ... Tuy nhiên tính năng này mặc định bị tắt trong phiên bản mới 2010.
Để bật lại tính năng này, bạn chọn "Quickly access this number of recent documents" và điền số lượng tài liệu muốn hiển thị trong menu file vào ô số bên cạnh, danh sách tài liệu sẽ xuất hiện trong menu File.
Hơn thế trong mục “Recent Documents”, bạn có thể lựa chọn một tài liệu nào đó để nó luôn hiển thị trong danh sách, dù gần đây bạn không mở file đó ra. Tính năng này rất hữu ích nếu bạn có một vài tài liệu luôn cần dùng đến. Ngoài ra bạn còn có thể lựa chọn hiển thị cả một thư mục, và thư mục này sẽ luôn hiển thị trong mục danh sách các thư mục mới dùng gần đây.
3. Làm mọi việc bằng bàn phím
">5 thủ thuật “VIP” trên Office 2010
Kim Quang Toa Hà Thủy Minh thập nhị đường, đường nào cũng ôm mộng thống nhất các đường lại.
Nhưng vô luận giang hồ đao quang huyết ảnh đấu tranh ngấm ngầm hay công khai như thế nào, nhắc đến Bạch Lộc Sơn, chỉ có tôn sùng cùng kính ngưỡng.
Bạch Lộc Sơn, võ lâm thánh địa.
Sơn chủ hiện tại chính là Niếp Thập Tam.
Đối với mỗi người trong giang hồ, Niếp Thập Tam tựa như thần thoại truyền kỳ thực sự tồn tại, tựa như minh nguyệt tinh tú, phàm nhân không thể với tới.
Kỳ thật Niếp Thập Tam là một người vô cùng cô độc.
Hắn, chỉ có kiếm.
Năm tuổi bắt đầu học kiếm, không thể tự kiềm chế mà sa vào, tinh thần đều đặt trong kiếm đạo, sinh mệnh đáng kiêu ngạo nhất cũng là kiếm.
Mười tám tuổi hai lần phá Thiếu Lâm đệ nhất sát trận, đã đạt đến cảnh giới vô thượng của kiếm đạo. Giang hồ rộng lớn như vậy, lại không có người có thể kề vai sát cánh cùng cuồng hỷ thụ hưởng sự đột phá trong võ học trên chặng đường dài.
Hai mươi lăm tuổi, thân nhân duy nhất Hạ Mẫn Chi cuối cùng vì “Hoàng tuyền tam trọng tuyết” độc phát thân vong.
Trên thế gian kỳ tích rất nhiều, nhưng lại cố tình không có thần dược nào có thể giải được bách độc.
Hạ Mẫn Chi miệng vàng lời ngọc, khi mới gặp đã nói chỉ có thể bên nhau mười hai năm, quả nhiên đúng mười hai năm, ngay cả thêm một ngày cũng không.
Mười hai năm trước, tuyết như dương hoa. Mười hai năm sau, dương hoa như tuyết.
Niếp Thập Tam một người một kiếm, rời khỏi đỉnh Bạch Lộc Sơn, tứ hải phiêu bạt, suốt mười năm.
Dưới uy danh của Niếp Thập Tam, Bạch Lộc Sơn dù tạm thời vô chủ, vẫn là cấm địa, đệ tử môn nhân nội ngoại tam đường đều trật tự tỉnh nhiên, chưa hề có chút sơ sẩy.
Trong mười năm, Niếp Thập Tam từng đến nơi cực bắc, lấy mũi kiếm chống lại bão tuyết cường hãn, đã ở Nam Cương tiểu trúc lâu lặng nhìn độc xà săn mồi hồ điệp nhẹ bay, từng trên Ngọc hồ tiếp được đài sen mà những thiếu nữ hái hoa sen ném qua; lại từng ở đỉnh Đông Hải Sơn chìm trong bóng đêm, chờ thái dương ló dạng.
Giang hồ đồn đại Niếp Thập Tam mượn rượu giải sầu, tiêu cực suy sút, uống đến nỗi ngay cả kiếm cũng cầm không vững, người nói nói có phần khẳng định, người nghe chỉ tiếc hận than thở.
Khó mà biết rằng, Niếp Thập Tam chính là cô độc, nhưng không hề cảm thấy tịch mịch.
Cõi lòng từng băng giá, hiện tại tâm như trời cao biển rộng, nhất bích vạn khoảnh. Hạ Mẫn Chi tuy đã chết, nhưng vẫn tồn tại trong tâm, lan tỏa trong huyết mạch, lúc nào cũng sát cánh bên y. Niếp Thập Tam hiểu được như vậy lại càng thêm quý trọng và hưởng thụ sinh mệnh trong từng khắc thời gian.
Cùng nhau đi qua nhiều nơi, sẽ có muôn vàn ký ức. Y chưa từng đi qua địa phương này, hắn lại thay y thưởng thức – Thanh sơn bạch lãng, mạch thượng xuân phong, thanh âm của một đóa hoa đương hé nở, tiếng nỉ non của một con chim tước, mỗi một cảnh vật nơi đây đập vào mắt, nhập vào tâm. Chỉ khi cô độc, mới có thể cảm nhận được sự tinh tế khôn cùng của thế giới trong ngoài, mới cảm nhận được vẻ kinh diễm của những sự vật bé nhỏ mà bình thường vẫn luôn bị xem nhẹ.
Si mà không vọng, tư mà không mê, tình vô hạn, kiếm vô cùng.
Mười năm sau, Niếp Thập Tam trở lại Bạch Lộc Sơn.
">Truyện Nhất Đao Xuân Sắc
Thiết kế hệ thống tản nhiệt nước cho máy tính