Truyện Percy Jackson Tập 3: Lời Nguyền Của Thần Titan

Công nghệ 2025-04-16 17:54:07 349
Vào ngày thứ Sáu trước kỳ nghỉ đông,ệnPercyJacksonTậpLờiNguyềnCủaThầlịch bóng đá tối nay mẹ sắp sếp áo quần và một số vũ khí phòng thân của tôi vào chiếc túi dành cho một cuộc đi chơi ngắn rồi đưa tôi đến trường nội trú mới. Trên đường, chúng tôi đón thêm Annabeth và Thalia.

Phải mất tám tiếng cho cuộc hành trình khởi hành từ New York đến Bar Harbor, Maine. Những hạt mưa đá nhỏ và tuyết đổ như trút xuống đường cao tốc. Đã nhiều tháng nay Annabeth, Thalia và tôi chưa gặp nhau, nhưng bão tuyết và những toan tính về những việc cần làm đã khiến chúng tôi vô cùng lo lắng và chẳng trò chuyện được gì nhiều. Trừ mẹ tôi. Bà nói nhiều hơn mỗi khi lo lắng. Khi chúng tôi đến Westover Hall, trời bắt đầu tối và bà đã kể cho Annabeth và Thalia hầu hết chuyện hồi nhỏ đáng xấu hổ của tôi.

Thalia lau sương trên cửa sổ và nhìn ra ngoài. “Ôi chà, sẽ vui lắm đây.”

Westover Hall trông như tòa lâu đài của một gã hiệp sĩ xấu xa. Nó được xây hoàn toàn bằng đá đen, với các ngọn tháp canh, các lỗ châu mai và một cửa ra vào lớn hai cánh bằng gỗ. Nó đứng chênh vênh trên một vách đá phủ đầy tuyết, một mặt nhìn xuống khu rừng rộng lớn phủ đầy sương giá, còn phía bên kia nhìn ra đại dương xám xịt đang cuộn sóng.

“Con có chắc là không cần mẹ đợi không?” Mẹ hỏi tôi.

“Không ạ, cảm ơn mẹ,” tôi nói. “Con không Rõ sẽ mất bao lâu. Nhưng bọn con sẽ ổn thôi.”

“Nhưng con sẽ quay lại bằng cách nào? Mẹ lo lắm, Percy.”

Hi vọng là mặt tôi không đỏ lên lúc này. Để mẹ phải đưa đến trận đánh đã đủ xấu hổ rồi.

“Không sao đâu cô Jackson.” Annabeth cười trấn an. Mái tóc vàng của cô nằm gọn trong chiếc mũ trượt tuyết và đôi mắt màu xám của cô cũng chẳng khác gì màu của cơn bão tuyết. “Bọn cháu sẽ không để cậu ấy gặp rắc rối đâu.”

Mẹ tôi có vẻ đỡ căng thẳng hơn chút ít. Bà vẫn nghĩ Annabeth là một á thần điềm đạm nhất từ trước đến nay trong bộ dạng của nữ sinh lớp tám. Bà luôn biết chắc rằng sẽ chẳng bao giờ Annabeth để tôi phải chết. Mẹ tôi đã đúng, nhưng không có nghĩa là tôi phải lấy đó làm thích thú.

“Được rồi, các con,” mẹ tôi nói. “Các con đã có đủ những thứ cần thiết chưa?”

“Rồi ạ, cảm ơn cô Jackson,” Thalia nói. “Cảm ơn vì đã chở bọn cháu đi.”

“Đã có áo len dữ phòng chưa? Các con có số điện thoại của cô chưa?”

“Mẹ..”

“Con có thức ăn và rượu thần chưa, Percy? Và một đồng vàng drachma đề phòng khi phải liên lạc với trại?”

“Mẹ, thôi mà! Chúng con sẽ không sao đâu. Đi thôi, các cậu.”

Nhìn bà có vẻ buồn, tôi thấy hơi có lỗi vì chuyện đó, nhưng tôi nhanh chóng leo ra khỏi chiếc xe ôtô đó. Nếu mẹ còn tiếp tục kể những chuyện kiểu trông tôi dễ thương như thế nào khi ở trong bồn tắm hồi lên ba tuổi chắc tôi sẽ tự chôn mình trong tuyết lạnh cho đến chết cóng mất.

Annabeth và Thalia theo tôi ra ngoài. Gió lùa qua chiếc áo khoác của tôi như những cây dao găm bằng băng vậy.

Khi xe của mẹ tôi đi khuất, Thalia nói, “Mẹ cậu tuyệt thật đấy, Percy.”

“Đúng là bà khá ổn,” tôi thừa nhận. “Thế còn cậu? Đã bao giờ cậu liên lạc với mẹ chưa?”

Ngay khi vừa dứt lời, tôi chỉ ước mình đừng thốt ra câu đó. Thalia rất giỏi trong việc tự tạo cho mình cái nhìn của quỷ dữ, với các bộ quần áo phong cách punk mà cô ấy vẫn thường mặc - chiếc áo khoác kiểu quân đội rách lỗ chỗ, quần da đen và trang sức bằng dây xích, cùng đôi mắt xanh thẫm được kẻ viền đen. Nhưng cái liếc mắt của cô ấy dành cho tôi lúc này đáng để cho một điểm mười hoàn hảo. “Đấy có phải việc của cậu không nhỉ, Percy?”

“Tốt nhất là chúng ta nên vào trong,” Annabeth ngắt lời. “Grover đang đợi đấy.”

Thalia nhìn lên tòa lâu đài và rùng mình. “Cậu nói đúng. Tớ tự hỏi không biết cậu ấy tìm được cái gì mà lại phải gọi cầu cứu thế nhỉ.”

Tôi ngẩng lên nhìn các tòa tháp tối đen của Westover Hall. “Chắc chắn chẳng có gì hay ho,” tôi đoán.

Cánh cửa bằng gỗ sồi kẽo kẹt mở ra, và ba chúng tôi bước vào sảnh trong tiếng gào thét của bão tuyết.

Tất cả những gì tôi có thể nói chỉ là, “Oaaa.”

Nơi này rất rộng. Trên tường treo đầy cờ chiến và vũ khí: súng trường cổ, rìu chiến và một đống các loại vũ khí khác. Ý tôi là, tôi biết Westover là một trường quân sự, nhưng sự trưng bày như vậy thì hơi quá mức. Thực sự là như vậy.

Tôi thò tay vào túi, bên trong có một cái bút có thể giết người, Thủy Triều. Tôi đã cảm nhận được nơi này có gì đó không ổn, có gì đó nguy hiểm. Thalia đang cọ cọ vào chiếc vòng tay bằng bạc, đồ vật có phép thuật yêu thích của cô ấy. Tôi biết chúng tôi đang có chung một suy nghĩ. Một trận chiến sắp sửa diễn ra.

Annabeth bắt đầu nói, “Không biết ở đâu..”

Các cánh cửa đóng sầm lại sau lưng chúng tôi.

“Đư-ợc rồi,” tôi lẩm bẩm. “Chắc chúng ta phải ở đây một lúc đấy.”

Tôi có thể nghe được tiếng nhạc từ đầu bên kia hành lang. Nghe có vẻ là nhạc dùng trong khiêu vũ thì phải.

Chúng tôi giấu túi xách vào sau một cái cột và bắt đầu đi xuôi về phía cuối hành lang. Chưa đi được bao xa, tôi nghe thấy tiếng vọng của bước chân nện trên nền đá. Một người đàn ông và một phụ nữ bước ra khỏi bóng tối chặn chúng tôi lại.

Bọn họ đều có mái tóc màu xám ngắn và đồng phục màu đen kiểu quân đội, với sọc đỏ. Người phụ nữ có râu lưa thưa, còn người đàn ông kia lại mày râu nhẵn nhụi, thật là ngược đời, theo cảm nhận của tôi. Họ bước một cách khó nhọc, như thể cán chổi được buộc vào xương sống của họ vậy.

“Ừm,” người phụ nữ lên tiếng. “Các em làm gì ở đây?”

“Dạ...” Tôi nhận ra mình đã không lên kế hoạch trước cho việc này. Tôi đã quá tập trung vào việc đến gặp Grover để tìm hiểu xem có chuyện gì xảy ra nên không cân nhắc việc người ta sẽ hỏi ba đứa nhóc lẻn vào trường làm gì lúc nửa đêm thế này. Lúc trên xe chúng tôi đã không nhắc đến chuyện làm thế nào để vào được bên trong. Tôi nói, “Thưa cô, chúng em chỉ..”

“Ha!” người còn lại lên tiếng làm tôi giật nảy mình. “Khách không được mời đến buổi khiêu vũ! Các cậu sẽ bị tống cổ ra thôi!”

Ông ta nói với giọng... Pháp thì phải. Chữ j(eject - từ chối) nghe như trong từ Jacques vậy. Người đàn ông có dáng cao lớn, khuôn mặc trông như diều hâu. Hai lỗ mũi nở ra mỗi khi ông ta nói, thật khó để không nhìn chằm chằm vào mũi ông ta mỗi lúc như thế. Và hai mắt ông ta cũng có hai màu khác nhau: một bên nâu, một bên xanh - giống như mắt bọn mèo hoang.

Tôi nghĩ ông ta chuẩn bị ném chúng tôi ra ngoài trời tuyết, nhưng sau đó Thalia bước lên và làm một hành động rất kỳ quặc.

Cô ấy búng ngón tay. m thanh to và đanh sắc. Chắc là do tưởng tượng của tôi, nhưng tôi cảm thấy một cơn gió mạnh bay ra từ tay cô ấy, băng qua căn phòng, bủa vây khắp người chúng tôi cùng với hai giáo viên kia, và làm cho những tấm banner trên tường kêu xào xạt.

“Ồ, nhưng chúng em không phải là khách, thưa thầy,” Thalia nói. “Chúng em học ở trường này. Thầy không nhớ à, em là Thalia. Còn đây là Annabeth và Percy. Chúng em học lớp tám.”

Giáo viên nam nheo nheo đôi mắt hai màu. Tôi không biết Thalia đang nghĩ gì nữa. Giờ chắc chúng tôi sắp bị trừng phạt vì tội nói dối và bị ném ra ngoài trời tuyết. Nhưng người đàn ông có vẻ đang lưỡng lự.

Ông ta quay sang nhìn đồng nghiệp. “Cô Gottschalk, cô có biết những học sinh này không?”

Mặc dù đang trong hoàn cảnh nguy hiểm, tôi vẫn phải cắn môi để khỏi phá lên cười. Một cô giáo tên là Cỏ phấn à? Ông ta đùa không đấy.

Người phụ nữ chớp mắt, giống như khi ai đó vừa thức dậy sau trạng thái hôn mê. “Tôi... Tôi có biết. Tôi nghĩ là tôi biết chúng.” Cô ta cau mày với chúng tôi. “Annabeth. Thalia. Percy. Các em bỏ phòng thể dục ra đây làm gì hả?”

Trước khi chúng tôi kịp trả lời, tôi lại nghe thấy thêm vài tiếng bước chân, và Grover hổn hển chạy tới. “Các cậu đã đến! Các cậu..”

Cậu ấy im bặt khi nhìn thấy hai giáo viên đứng đó. “Ôi, cô Gottschalk. Tiến sĩ Thorn! Em, ờ..”

“Thế là thế nào, cậu Underwood?” người đàn ông nói - chắc hẳn ông ta phải là Tiến sĩ Thorn. Giọng lưỡi của ông ta cho thấy ông ta ghét Grover một cách Rõ ràng. “Cậu nói bọn họ đã đến là thế nào? Những học sinh này sống ở đây mà.”

Grover nuốt nước bọt. “Vâng, thưa thầy. Tất nhiên ạ. Em chỉ nói là em rất mừng vì họ đã... Pha chế thức uống ngon tuyệt dành cho buổi khiêu vũ. Thức uống đó quá ngon. Họ đã làm ra nó!”

Tiến sĩ Thorn liếc nhìn chúng tôi. Tôi nghĩ một mắt của ông ta là giả. Bên màu nâu? Hay bên màu xanh? Trông ông ta như thể đang muốn ném chúng tôi xuống từ tháp cao nhất của lâu đài, nhưng sau đó cô Gottschalk mơ màng nói, “Đúng vậy, thức uống đó quả thật ngon tuyệt. Giờ thì quay lại đi, tất cả các em. Không ai được phép rời phòng thể dục một lần nữa đâu đấy!”

Chúng tôi không để cô nói đến lần thứ hai. Chúng tôi vừa cáo lui vừa luôn miệng “vâng thưa cô” , “vâng, thưa thầy.” và cúi chào vài cái, đơn giản vì đó là những việc nên làm.

Grover hối hả giục bọn tôi đi nhanh về phía tiếng nhạc đang phát ra.

Tôi có thể cảm nhận được ánh mắt của mấy giáo viên đó trên lưng mình, nhưng tôi vẫn tới cạnh Thalia và hỏi nhỏ “Cậu đã làm thế nào với cái búng tay đó?

“Ý cậu là Màn Sương Mù hả? Bác Chiron chưa chỉ cho cậu cách làm sao?”

Một cục tức nghẹn trong cổ tôi. Bác Chiron là huấn luyện viên trưởng của chúng tôi ở trại, nhưng bác ấy chưa bao giờ dạy tôi cái gì như thế cả. Sao bác ấy chỉ dạy cho Thalia mà không dạy cho tôi?

Grover đẩy chúng tôi đi về phía cánh cửa có chữ “PHÒNG THỂ DỤC.” viết trên mặt kính. Dù có mắc chứng khó đọc thì tôi vẫn nhìn thấy nó Rõ ràng.

“Xuýt nữa thì tiêu!” Grover nói. “Ơn Chúa các cậu tới được đây!”

Annabeth và Thalia đều ôm cậu ấy. Còn tôi đập tay với cậu ấy một cái.

Thật tốt lại trông thấy Grover sau mấy tháng trời. Cậu ấy cao hơn một chút, mọc thêm vài cái râu, nhưng trông vẫn không có gì khác so với lúc cậu ấy biến thành người - một cái mũ đỏ trên mái tóc nâu loăn xoăn để che đi hai cái sừng dê, quần jean baggy[1], giày thể thao và chân giả để che đi cẳng chân lông lá và móng guốc. Cậu ấy đang mặc một chiếc áo phông đen, trên đó in một dòng chữ mà phải mất vài giây tôi mới đọc được. Nó viết WESTOVER HALL: Lính Bộ Binh. Tôi không Rõ đó là cấp bậc của Grover hay chỉ là khẩu hiệu của trường.

“Thế có chuyện gì mà khẩn cấp vậy?” Tôi hỏi.

Grover thở sâu. “Tớ tìm được hai.”

“Hai con lai?” Thalia hỏi với vẻ ngạc nhiên. “Ở đây à?”

本文地址:http://slot.tour-time.com/html/04c799669.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Siêu máy tính dự đoán Alaves vs Real Madrid, 21h15 ngày 13/4

Elon Musk vừa thông báo một đợt cắt giảm nhân sự khác tại Twitter vào cuối tuần trước trong nỗ lực kiểm soát chi phí hoạt động.

Trong số những người mất việc đợt này, có Esther Crawford, giám đốc quản lý sản phẩm của Twitter, người từng là một trong số ít các lãnh đạo cấp cao nữ giới dưới thời Musk. Bà cũng là người đứng đằng sau sáng kiến kiếm tiền mới cho mạng xã hội này, chẳng hạn như dịch vụ thuê bao Twitter Blue.

New York Timescho hay, số lượng nhân viên “Chim xanh” bị cho nghỉ việc có thể lên tới 200 người. Trước đó, vào tháng 11 năm ngoái, Musk đã sa thải khoảng một nửa trong số 7.500 nhân sự và yêu cầu những người còn lại phải làm quen với văn hoá làm việc “nhiều giờ”, “cực kỳ chăm chỉ” và “cường độ cao”.

Mạng truyền thông xã hội Twitter được CEO Tesla mua lại với giá 44 tỷ USD từ năm ngoái và vừa thực hiện thanh toán khoản lãi đầu tiên của gói nợ 13 tỷ USD vào đầu tháng trước. Hiện công ty vẫn đang trong tình trạng bấp bênh về tài chính khi doanh thu sụt giảm mạnh do các nhà quảng cáo tháo chạy khỏi nền tảng trước cách tiếp cận kiểm duyệt nội dung của Musk.

Crawford từng sở hữu nền tảng trò chuyện video Squad được Twitter mua lại vào năm 2020. Trong khi đó, Martijn de Kuijper, giám đốc sản phẩm cấp cao, có startup bản tin Revue bị thâu tóm bởi “Chim xanh” từ năm 2021 cho biết ông bị mất quyền truy cập hệ thống công ty vào ngày 26/2.

Thế Vinh (Theo FT)

">

Elon Musk tiếp tục ‘trảm’ giám đốc cấp cao Twitter

">

Bạn có biết những sự thật thú vị về đất nước Triều Tiên?

Soi kèo phạt góc Alaves vs Real Madrid, 21h15 ngày 13/4

Dòng điện thoại C nhà realme có mức giá dễ chịu nhưng vẫn được trang bị nhiều cập nhật về phần mềm và phần cứng để phục vụ người dùng. Với realme C55, camera được nâng cấp về độ phân giải lên đến 64MP và sử dụng loại cảm biến giống với chiếc Flagship GT Master Edition ra mắt năm 2022.

Chế độ chụp ảnh trên realme C55 khá đa dạng từ thường, 64MP, chân dung, chuyên nghiệp đến ảnh đêm, đường phố. Kết quả hình ảnh trả về chất ảnh rõ, khá chi tiết, tươi sáng, giữ được màu thực tế của chủ thể khoảng trên 80% trong điều kiện ánh sáng đầy đủ.

Ngoài ra, chế độ chuyên nghiệp với công nghệ ProLight của realme C55 cho các ảnh đẹp và dễ điều chỉnh thông số trên màn hình. 

Chế độ ProLight lấy bao quát chủ thể và giữ màu khá tốt trong không gian buổi sáng. Ảnh: Vinh Ân

Nhờ cảm biến AI trên camera, ảnh chụp bằng chế độ chân dung cũng được xóa nền nhanh chóng, giữ màu tươi. Đây là loại cảm biến đã được realme dùng trên chiếc Flagship Realme GT Master Edition. Tuy nhiên, với ảnh chụp bằng chế độ chân dung, các điểm xung quanh chủ thể bị làm mờ nét nhiều nên tổng thể không xuất sắc. 

Ở điều kiện thiếu sáng, HDR của realme C55 xử lý tốt, vẫn lưu được màu chân thực, không bị vỡ nét. Ngoài ra, chế độ chụp đêm của điện thoại cũng xử lý ánh sáng trên hình ảnh ở mức khá. 

Thiết kế mặt lưng tạo cảm giác thoải mái 

Gọn, nhẹ, mỏng, cầm nắm đã tay, mặt lưng nhám không bám mồ hôi là ấn tượng tích cực đầu tiên dành cho realme C55. Dù đây không phải là thiết kế đột phá, nhưng với phiên bản màu đen, realme tương đối chỉn chu trong phần thiết kế trải nghiệm sản phẩm. 

 Mặt lưng của realme C55 có độ nhám với các đường vân sọc thẳng đứng tạo cảm giác thoải mái khi cầm nắm

Cụm 2 camera sau 64MP + 2MP dù có vẻ lớn nhưng được sắp xếp gọn một góc, không lồi quá 3mm nên không gây cảm giác thô kệch. Các góc cạnh cũng được bo tròn theo chữ C gọn gàng, không sắc nhọn nên khi dùng để chơi game hay xem video khá êm tay. Phần cằm của máy không quá dày, có thể giúp không gian trên màn hình được tối đa hóa nhất có thể trên kích thước 6.7inch. 

 Ảnh: Vinh Ân

Trên thực tế, phần thông báo Mini Capsule chỉ xuất hiện khi cắm sạc và được đặt gọn gàng xung quanh camera, không gây cản trở cho việc xem toàn màn hình. Đây là cải tiến về phần mềm được realme giới thiệu lần đầu trên bản C55 và hứa hẹn sẽ hoàn thiện hơn trong tương lai. 

Hiệu năng đủ dùng cho nhu cầu cơ bản 

Đại diện nhà sản xuất cho biết, realme C55 chỉ được trang bị con chip khiêm tốn là MediaTek Helio G88 trong tầm giá, với giao diện realme UI 4.0 trên hệ điều hành Android 13, điểm chuẩn Antutu về hiệu suất khoảng 273.000 điểm. Nhưng trải nghiệm trên các ứng dụng của realme C55 vẫn ghi điểm 8.5/10 bởi sự nhanh nhạy, chính xác và mượt mà khi chuyển các tab. 

Thoải mái sử dụng realme C55 trong 3-4 tiếng không gián đoạn nhờ pin lớn 5000mAh. Ảnh: Vinh Ân

Cũng theo thông tin từ nhà sản xuất, chơi game trên realme C55 đạt mức khá với các tựa game quen thuộc. Khi vào vòng bo cuối của PUBG Mobile, máy có khựng lại tầm 1 giây nhưng không làm ảnh hưởng quá nhiều đến trải nghiệm vì màn hình lớn và rõ nét cùng âm lượng 200% đã bù lại thiếu sót đó. Máy có thể chơi game trong 3 - 4 tiếng liên tục mà vẫn trụ được từ 30 - 40% pin.

Bên cạnh đó, sạc nhanh 33W dùng công nghệ SuperVOOC, kèm cổng sạc type C đầy đủ cũng đem lại sự tiện dụng cho người dùng. Bộ nhớ lớn 8+256GB, thêm RAM mở rộng và bộ nhớ ngoài 1TB giúp máy hoạt động trơn tru, lưu trữ được nhiều tài liệu hơn.

Trong phân khúc dưới 6 triệu đồng, realme C55 là chiếc máy đáp ứng tốt các tác vụ cơ bản với camera ổn định, thiết kế đẹp và lưu trữ lớn. Một số điểm hạn chế về chất lượng màn hình, camera và hoàn thiện thêm về Mini Capsule là những điểm realme có thể làm tốt hơn để dễ dàng tiếp cận đối tượng người trẻ và người lao động.

realme C55 sẽ được nhà sản xuất mở bán chính thức trên toàn quốc từ ngày 24/3 cho 2 phiên bản với ưu đãi về giá và nhiều quà tặng hấp dẫn. Theo đó, phiên bản 6+128GB giảm từ 4.990.000 VNĐ còn 4.790.000 VNĐ, phiên bản 8+256GB từ 5.990.000 VNĐ còn 5.690.000 VNĐ, đi kèm gói bảo hành 18 tháng, hỗ trợ trả góp 0% cùng cơ hội trúng giải đặc biệt 2 xe máy Honda Wave RSX.

Thanh Hà

">

realme C55: thiết kế ấn tượng, camera ổn định, giá dưới 6 triệu

友情链接