Sau sự vụ, một người đại diện của Dell cho biết, hãng đang hợp tác với Johnson để kiểm tra chiếc laptop bị cháy. Một vài ngày sau đó, nhà sản xuất này cho biết nguyên nhân vụ việc không phải do lỗi của mình. "Thỏi pin của laptop bị cháy không phải do Dell sản xuất và không được Dell chứng nhận đảm bảo. Các pin của Dell chứa sở hữu trí tuệ của công ty giúp đảm bảo an toàn" - hãng cho biết trong một công bố phát đi. 

" />

Laptop Dell cháy nổ, nhà sản xuất đổ lỗi cho pin hãng thứ ba 

Ngoại Hạng Anh 2025-04-15 22:32:55 42

Nói đến cháy nổ thiết bị công nghệ,áynổnhàsảnxuấtđổlỗichopinhãngthứba giá vàng trực tuyến hôm nay nguy cơ cháy không chỉ xảy ra với smartphone mà có thể đến với bất kỳ thiết bị nào sử dụng pin lithium-ion. Đó có thể là một chiếc ván trượt cân bằng, hay một chiếc laptop - như trường hợp xảy ra mới đây tại bang California (Mỹ). 

Theo Nbclosangeles, chiếc laptop Dell Inspiron cậu bé 18 tuổi Devon Johnson đến từ thành phố Thousand Oaks, California, mới đây vừa được phát hiện bất ngờ phát nổ khi nó đang được đặt trên ghế để sạc pin. Ngay sau tiếng nổ, máy nhanh chóng bốc cháy. Johnson cho biết, tiếng nổ từ laptop là rất lớn. Cậu nhanh chóng ngồi dậy và dập lửa.

Tiếp theo, Johnson rút sạc và đặt nó lên chiếc bàn bên ngoài phòng. Tuy nhiên, thiết bị lại tiếp tục nổ thêm 1 lần nữa. Cậu phải dùng tới bình cứu hoả dập lửa nhưng rốt cuộc không thể ngăn hiện tượng nổ xảy ra. Toàn bộ sự việc được camera giám sát ghi lại. 

Sau sự vụ, một người đại diện của Dell cho biết, hãng đang hợp tác với Johnson để kiểm tra chiếc laptop bị cháy. Một vài ngày sau đó, nhà sản xuất này cho biết nguyên nhân vụ việc không phải do lỗi của mình. "Thỏi pin của laptop bị cháy không phải do Dell sản xuất và không được Dell chứng nhận đảm bảo. Các pin của Dell chứa sở hữu trí tuệ của công ty giúp đảm bảo an toàn" - hãng cho biết trong một công bố phát đi. 

本文地址:http://slot.tour-time.com/html/08e199922.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Leganes vs Barcelona, 2h00 ngày 13/4: Họa vô đơn chí

Truyện Phong Khí Quan Trường

Truyện Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị


Nguyên Diệu không thể đuổi kịp nó, đành thôi.

Nguyên Diệu nhìn ba miếng bánh hoa quế, hơi dở khóc dở cười.

Ba ngày trước, Nguyên Diệu đến chợ Tây tiệm Thụy Dung Trai mua bánh hoa quế, trên đường về Phiêu Miểu các, một con mèo Li Hoa đi theo hắn, mắt chăm chú nhìn vào bánh hoa quế trong tay hắn.

Nguyên Diệu đoán rằng, mèo Li Hoa có lẽ muốn ăn bánh hoa quế, bèn lấy hai miếng đặt trên chiếc lá sạch.

Mèo Li Hoa rất vui vẻ ăn.

Sau đó, suốt ba ngày liền, sáng nào Nguyên Diệu mở cổng Phiêu Miểu các cũng thấy một chiếc lá ngô đồng và ba miếng bánh hoa quế. Dù là một mọt sách ngốc nghếch cũng có thể phát hiện một con mèo Li Hoa nấp sau cây liễu, thò đầu ra nhìn. Tuy nhiên, chỉ cần chạm phải ánh mắt của Nguyên Diệu thì mèo Li Hoa lập tức chạy biến.

Nguyên Diệu hỏi Bạch Cơ chuyện này là thế nào, Bạch Cơ nói: "Đây là mèo Li Hoa đang báo ơn đấy, Hiên Chi cho nó ăn bánh hoa quế, nó cũng trả ơn lại Hiên Chi bằng bánh hoa quế."

Nguyên Diệu cầm bánh hoa quế đi vào Phiêu Miểu các, hắn cảm thấy mèo Li Hoa ngày nào cũng đến báo ơn, thật sự khiến hắn hơi ngại ngùng.

Ly Nô mặc chỉnh tề bước ra, thấy bánh hoa quế thì bĩu môi: "Con mèo Li Hoa đó lại đến à? Mọt sách ngốc thật, lúc đó cho nó một con cá chép lớn thì tốt biết bao, giờ thì ngày nào cũng có cá chép lớn để ăn rồi."

"Ly Nô lão đệ nói gì vậy?" Nguyên Diệu nói.

Nhớ lại điều gì đó, Nguyên Diệu nói với Ly Nô: "Con mèo Li Hoa này ngày nào cũng đến tặng bánh hoa quế, ta thấy rất ngại, muốn gọi nó lại nhưng nó lại chạy mất. Ly Nô lão đệ và nó đều là mèo, có quen nó không?"

Ly Nô tức giận nói: "Đừng có so sánh ta với con mèo hoang từ đâu đến! Ta là mèo nhà sạch sẽ thanh nhã, tổ tiên ta có một phần tư dòng máu Ba Tư, là quý tộc trong loài mèo. Ta cao quý anh tuấn như vậy, sao có thể quen biết con mèo hoang tầm thường xấu xí đó?!!"

Nguyên Diệu gãi đầu: "Nhưng, nhìn qua, Ly Nô lão đệ cũng rất giống mèo hoang mà."

Ly Nô hét lên: "Đó là do mắt ngươi kém thôi!!"

Buổi sáng, Phiêu Miểu các làm ăn ế ẩm, Bạch Cơ rảnh rỗi chán nản, nói với Nguyên Diệu: "Hiên Chi, đi dạo chợ Tây đi. Trời cũng lạnh rồi, ta muốn đi mua thêm mấy bộ đồ mùa đông. Hiên Chi cũng có thể mua một bộ, tháng này ta sẽ không cho ngươi tiền tiêu vặt nữa."

"Được." Nguyên Diệu đáp.

Ly Nô vội nói: "Chủ nhân, Ly Nô cũng không cần tiền tiêu vặt nữa, ngươi mua cho Ly Nô một chiếc mũ đẹp nhé."

Bạch Cơ nói: "Ly Nô, ngươi đã hết tiền tiêu vặt rồi, tiền tiêu vặt tháng này của ngươi đều mua cá khô rồi."

Ly Nô nghĩ một lúc, nói: "Vậy dùng tiền tiêu vặt tháng sau của mọt sách ngốc để mua mũ cho Ly Nô đi."

Bạch Cơ nói: "Được."

Nguyên Diệu tức giận nói: "Bạch Cơ, Ly Nô lão đệ, xin đừng tự tiện dùng tiền mồ hôi xương máu của ta khi chưa có sự đồng ý!" Bạch Cơ và Nguyên Diệu rời Phiêu Miểu các, đến chợ Tây. chợ Tây đầy cửa hiệu, thương nhân đông đúc. Bạch Cơ và Nguyên Diệu đi vào một tiệm may nổi tiếng "Phù Vũ Cư".

Trong "Phù Vũ Cư" có áo quần sẵn, cũng có thể đặt may. Tuy nhiên, hầu như không có đồ nữ. Vì thời nhà Đường, nữ tử quý tộc hoàng gia đều có thợ may, thợ thêu riêng, thường không mua áo quần ngoài. Nữ tử dân thường phần lớn thạo nữ công, áo quần của họ đều tự may, cũng không mua áo quần ngoài. Bạch Cơ kiên quyết đặt may vài bộ đồ nữ, chủ tiệm "Phù Vũ Cư" đành gọi thê tử ra, để bà và Bạch Cơ bàn bạc chi tiết về vải vóc, kiểu dáng.

Nguyên Diệu thấy đặt may phiền phức, thử một chiếc áo dài màu xanh đen viền lông linh miêu. Chiếc áo dài này có chất liệu thượng hạng, dày dặn mà mềm mại, cắt may tinh xảo, thanh lịch mà vừa vặn. Nguyên Diệu mặc rất vừa, như là may đo riêng cho mình vậy.

Bạch Cơ khen: "Hiên Chi mặc chiếc áo này trông rất phong độ."

Thư sinh cũng rất hài lòng: "Vậy, ta sẽ mua nó."

Chủ tiệm "Phù Vũ Cư" nói: "Chuyện này, e rằng không ổn. Công tử nên chọn chiếc khác thì hơn."

Nguyên Diệu ngạc nhiên: "Tại sao?"

Chủ tiệm nói: "Chiếc áo này là do Vương tử Ba Tư Sasan đặt may, hôm nay ông ấy sẽ đến lấy." Nguyên Diệu hơi thất vọng: "Hóa ra là do người khác đặt may."

Bạch Cơ nói với chủ tiệm: "Vậy, ông hãy may một chiếc y hệt chiếc áo này. Khi nào xong, chúng ta sẽ đến lấy."

Chủ tiệm khổ sở nói: "Không thể nào y hệt được, vải này là do Vương tử Sasan mang đến, rất quý, tiệm ta không có."

Nguyên Diệu nói: "Thôi, không cần phiền phức nữa, ta sẽ chọn một chiếc áo khác."

Bạch Cơ kiên quyết nói: "Chắc chắn phải là chiếc này. Hiếm khi Hiên Chi mặc áo mà không có mùi chua của sách vở."

Nguyên Diệu tức giận phản bác: "Ngươi nói gì vậy? Ta có mùi chua của sách vở khi nào?!"

Bạch Cơ cười nói: "À à, ta chỉ đùa thôi, Hiên Chi đừng giận."

Bạch Cơ ngồi ở Phù Vũ Cư chờ Vương tử Ba Tư, Nguyên Diệu đành phải chờ cùng nàng. Bạch Cơ nghe chủ tiệm Phù Vũ Cư kể rằng, Vương tử Sasan* có tên tiếng Hán là "Tô Lượng", ông là hậu duệ của triều đại Sasan. Cha ông là Phi Lộ Tư, một hoàng tử Ba Tư, thời Cao Tông đến Trường An làm con tin, giữ chức tả Vũ Vệ tướng quân. Sau đó, triều đại Sasan diệt vong, Phi Lộ Tư ở lại Trường An. Phi Lộ Tư cưới một quận chúa họ Lý, sinh ra Tô Lượng. Tô Lượng có một nửa dòng máu Ba Tư, một nửa dòng máu Đại Đường.

* Vương triều Sassanid (226–651) Nhà Sassanid là triều đại cuối cùng của Ba Tư cổ đại. Bởi vì A Lạp, Bá đế quốc hưng khởi, cùng với vương triều liên tục hai vị quốc vương bị ám sát, vương triều Tát San sụp đổ, con trai của quốc vương đời cuối Ba Tư Y Tự Ai tam thế là Ti Lộ Tư Đông chạy trốn tới Đường triều, nhậm chức Hữu Vũ Vệ tướng quân, lúc ấy Đường triều do Đường Cao Tông đương triều.

Bạch Cơ vừa uống xong một chén trà thì Tô Lượng đến "Phù Vũ Cư". Tô Lượng dáng người vạm vỡ, mặc một chiếc áo dài viền chỉ vàng thêu hoa văn sen tây. Hắn chỉ khoảng hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, mũi cao mắt sâu, tóc xoăn màu hạt dẻ, không giống người Trung Nguyên. Đôi mắt hắn có màu xanh thẫm, giống như hai hồ nước lạnh.

Bạch Cơ nhìn Tô Lượng một cái thì hơi sững sờ, khóe miệng khẽ nở một nụ cười thú vị.

Tô Lượng thấy Bạch Cơ thì không có biểu cảm gì đi thẳng tới chỗ chủ tiệm "Phù Vũ Cư": "Ta đến lấy áo."

Chủ tiệm cười nói: "Ta sẽ đưa đến phủ ngài, không cần phiền ngài đến lấy."

Tô Lượng nói: "Không sao. Tiện đường thôi."

Tô Lượng chuẩn bị thử áo, nhìn thấy viền áo lông linh miêu, đột nhiên nổi giận đùng đùng: "Ai cho phép ngươi dùng lông linh miêu làm viền áo?!!"

Chủ tiệm sững sờ, cười nịnh nói: "Áo mặc mùa đông thường dùng lông linh miêu, lông cáo viền áo, càng ấm áp hơn."

Tô Lượng trợn mắt, túm lấy cổ áo của chủ tiệm "Phù Vũ Cư", dữ tợn nói: "Dùng da người viền áo chẳng phải ấm hơn sao?"

Chủ tiệm cười gượng: "Ngài nói đùa rồi."

Tô Lượng dữ tợn nói: "Ta không đùa! Tháo lông linh miêu ra, thay bằng da người!"

Chủ tiệm toát mồ hôi lạnh: "Giữa ban ngày ban mặt, ta đi đâu kiếm da người cho ngài?"

Tô Lượng hỏi: "Lông linh miêu này là ai đưa đến?"

Chủ tiệm đáp: "Là Vương Tam làm nghề buôn da. Nhà ông ta có da linh miêu, da hồ ly, da hổ tốt nhất chợ Tây."
">

Truyện Phiêu Miểu 2

Nhận định, soi kèo Defensa y Justicia vs CA Union, 5h00 ngày 15/4: Cơ hội cho chủ nhà

Top game online hấp dẫn nhất quý 02

Truyện Xuyên Không Bất Đắc Dĩ!

Giải đấu Wargaming.net League 2014 khu vực Châu Á đã sẵn sàng để đăng ký

友情链接