Xã Đắk R’măng (huyện Đắk G’long, Đắk Nông) có 4 cụm dân cư 8,9,10,12 của thôn 7, nằm trong lâm phần của Ban quản lý rừng phòng hộ Đắk R’măng.

Tại đây, có khoảng hơn 300 học sinh trong độ tuổi tiểu học, theo học tại Trường Tiểu học Vừ A Dính.

Các cụm dân cư nằm sâu trong rừng, cách trung tâm hơn 30km, chỉ toàn đường đất xuyên qua những quả đồi.

Cách liên lạc duy nhất giữa nhà trường với trưởng cụm là bằng điện thoại.

Trước ngày đi học trở lại (4/5) thầy cô giáo đã liên hệ với trưởng cụm. Nhưng có những cụm dân cư nằm trong rừng, nhiều lúc điện thoại không có sóng nên không thể liên lạc, thông báo được.

Để đảm bảo học sinh đến trường, nhà trường đã phải cử thầy, cô giáo chạy xe máy vào rừng “tìm học sinh”.

{keywords}
Giáo viên vào tận rừng vận động học sinh trở lại trường

Thầy Hoàng Ngọc Yêm, Phó hiệu trưởng Trường Tiểu học Vừ A Dính cho biết, đây là công việc thường xuyên của các giáo viên nhà trường sau mỗi kỳ nghỉ dài.

Hàng năm cứ đầu tháng 8, trước khi vào năm học mới và sau kỳ nghỉ Tết Nguyên đán, các học sinh thường “ngại” quay lại trường.

Giáo viên phải vào tận nơi giải thích cho trưởng bản, trưởng cụm, phải đến tận nhà để vận động phụ huynh và cả học sinh.

“Tranh thủ ngày 30/4 vừa qua, các thầy giáo của trường vào tận các cụm dân cư để thông báo cho người dân có con em đang đi học. Phải đi thật sớm hoặc đi vào ngày nghỉ thì phụ huynh mới có nhà, chứ vào muộn là họ đi làm hết rồi”, thầy Yêm chia sẻ.

{keywords}
 

Cũng theo thầy Yêm, nhà trường thường phải thông báo lịch học sớm để các em học sinh chuẩn bị sách vở. Ngoài ra, còn để các em ra trung tâm xã chuẩn bị phòng trọ, lau chùi, dọn dẹp chỗ ở trọ học.

Thầy Nguyễn Xuân Trường, Giáo viên trường Tiểu học Vừ A Dính chia sẻ, việc vận động học sinh trở lại trường ở đây không hề dễ dàng.

Đã không ít lần, khí giáo viên đến nhà tìm thì các em học sinh trốn biệt ra sau vườn. Giáo viên đứng ngoài gọi các em vẫn không chịu ra mở cổng.

{keywords}
 

Cũng theo thầy Trường, nhiều cháu nghỉ học lâu quá, ở nhà chơi vui, nên khi được thông báo đi học lại thì không chịu đi.

“Ở đây, nhiều cháu mới học lớp 1, sau một thời gian biết sử dụng tiếng phổ thông, nghỉ học lâu quá nên quên hết. Nhiều khi mình đến nhà không có phụ huynh, nói các em chuẩn bị đi học thì các em chỉ nói “chi pâu”, nghĩa là “không biết” rồi bỏ đi. Mình phải ghi tờ giấy để lại trong nhà, nhắn lại cho phụ huynh biết”, thầy Trường kể.

{keywords}
 

Theo ông Đoàn Văn Phương, Trưởng Phòng GD&ĐT huyện Đắk G’long, 4 cụm dân cư ở xã Đắk R’măng nằm sâu trong rừng, điều kiện đi lại khó khăn, 100% học sinh là người đồng bào dân tộc thiểu số nên luôn được ngành giáo dục quan tâm.

Trước ngày đi học trở lại vào ngày 4/5, ông Phương đã trực tiếp vào rừng, đến từng nhà vận động phụ huynh cho con em đi học trở lại.

“Nhiều phụ huynh trong các cụm dân cư này ngày trước là học trò của mình. Khi thấy giáo viên về, họ quý lắm nên vận động là họ nghe ngay”, ông Phương chia sẻ.

{keywords}
Vận động học sinh trở lại trường sau thời gian nghỉ dài.

Tuy nhiên, không phải lúc nào việc vận động cũng hiệu quả vì nhiều trường hợp phụ huynh chưa hợp tác.

“Có trường hợp thấy thầy đến là bỏ chạy, phải đi vận động nhiều lần mới trở lại trường. Cũng có gia đình bảo để cho con ở nhà để đi làm hoặc lấy lý do đường xa, nhà nghèo, không có tiền cho con ở trọ nên không cho con đi học nữa…”, ông Phương trăn trở.

Trùng Dương

Học sinh "tựu trường" trong nắng tháng 5

Học sinh "tựu trường" trong nắng tháng 5

Cả học sinh, phụ huynh và giáo viên đều mang tâm trạng háo lức lẫn chút e dè trong lần "tựu trường" đầu tháng 5 nắng chói.

" />

Giáo viên vào tận rừng vận động học sinh trở lại trường sau Covid

Kinh doanh 2025-04-20 02:33:27 261

 Xã Đắk R’măng (huyện Đắk G’long,áoviênvàotậnrừngvậnđộnghọcsinhtrởlạitrườmancity Đắk Nông) có 4 cụm dân cư 8,9,10,12 của thôn 7, nằm trong lâm phần của Ban quản lý rừng phòng hộ Đắk R’măng.

Tại đây, có khoảng hơn 300 học sinh trong độ tuổi tiểu học, theo học tại Trường Tiểu học Vừ A Dính.

Các cụm dân cư nằm sâu trong rừng, cách trung tâm hơn 30km, chỉ toàn đường đất xuyên qua những quả đồi.

Cách liên lạc duy nhất giữa nhà trường với trưởng cụm là bằng điện thoại.

Trước ngày đi học trở lại (4/5) thầy cô giáo đã liên hệ với trưởng cụm. Nhưng có những cụm dân cư nằm trong rừng, nhiều lúc điện thoại không có sóng nên không thể liên lạc, thông báo được.

Để đảm bảo học sinh đến trường, nhà trường đã phải cử thầy, cô giáo chạy xe máy vào rừng “tìm học sinh”.

{ keywords}
Giáo viên vào tận rừng vận động học sinh trở lại trường

Thầy Hoàng Ngọc Yêm, Phó hiệu trưởng Trường Tiểu học Vừ A Dính cho biết, đây là công việc thường xuyên của các giáo viên nhà trường sau mỗi kỳ nghỉ dài.

Hàng năm cứ đầu tháng 8, trước khi vào năm học mới và sau kỳ nghỉ Tết Nguyên đán, các học sinh thường “ngại” quay lại trường.

Giáo viên phải vào tận nơi giải thích cho trưởng bản, trưởng cụm, phải đến tận nhà để vận động phụ huynh và cả học sinh.

“Tranh thủ ngày 30/4 vừa qua, các thầy giáo của trường vào tận các cụm dân cư để thông báo cho người dân có con em đang đi học. Phải đi thật sớm hoặc đi vào ngày nghỉ thì phụ huynh mới có nhà, chứ vào muộn là họ đi làm hết rồi”, thầy Yêm chia sẻ.

{ keywords}
 

Cũng theo thầy Yêm, nhà trường thường phải thông báo lịch học sớm để các em học sinh chuẩn bị sách vở. Ngoài ra, còn để các em ra trung tâm xã chuẩn bị phòng trọ, lau chùi, dọn dẹp chỗ ở trọ học.

Thầy Nguyễn Xuân Trường, Giáo viên trường Tiểu học Vừ A Dính chia sẻ, việc vận động học sinh trở lại trường ở đây không hề dễ dàng.

Đã không ít lần, khí giáo viên đến nhà tìm thì các em học sinh trốn biệt ra sau vườn. Giáo viên đứng ngoài gọi các em vẫn không chịu ra mở cổng.

{ keywords}
 

Cũng theo thầy Trường, nhiều cháu nghỉ học lâu quá, ở nhà chơi vui, nên khi được thông báo đi học lại thì không chịu đi.

“Ở đây, nhiều cháu mới học lớp 1, sau một thời gian biết sử dụng tiếng phổ thông, nghỉ học lâu quá nên quên hết. Nhiều khi mình đến nhà không có phụ huynh, nói các em chuẩn bị đi học thì các em chỉ nói “chi pâu”, nghĩa là “không biết” rồi bỏ đi. Mình phải ghi tờ giấy để lại trong nhà, nhắn lại cho phụ huynh biết”, thầy Trường kể.

{ keywords}
 

Theo ông Đoàn Văn Phương, Trưởng Phòng GD&ĐT huyện Đắk G’long, 4 cụm dân cư ở xã Đắk R’măng nằm sâu trong rừng, điều kiện đi lại khó khăn, 100% học sinh là người đồng bào dân tộc thiểu số nên luôn được ngành giáo dục quan tâm.

Trước ngày đi học trở lại vào ngày 4/5, ông Phương đã trực tiếp vào rừng, đến từng nhà vận động phụ huynh cho con em đi học trở lại.

“Nhiều phụ huynh trong các cụm dân cư này ngày trước là học trò của mình. Khi thấy giáo viên về, họ quý lắm nên vận động là họ nghe ngay”, ông Phương chia sẻ.

{ keywords}
Vận động học sinh trở lại trường sau thời gian nghỉ dài.

Tuy nhiên, không phải lúc nào việc vận động cũng hiệu quả vì nhiều trường hợp phụ huynh chưa hợp tác.

“Có trường hợp thấy thầy đến là bỏ chạy, phải đi vận động nhiều lần mới trở lại trường. Cũng có gia đình bảo để cho con ở nhà để đi làm hoặc lấy lý do đường xa, nhà nghèo, không có tiền cho con ở trọ nên không cho con đi học nữa…”, ông Phương trăn trở.

Trùng Dương

Học sinh "tựu trường" trong nắng tháng 5

Học sinh "tựu trường" trong nắng tháng 5

Cả học sinh, phụ huynh và giáo viên đều mang tâm trạng háo lức lẫn chút e dè trong lần "tựu trường" đầu tháng 5 nắng chói.

本文地址:http://slot.tour-time.com/html/0b599017.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Bilbao vs Rangers, 02h00 ngày 18/4: Khó thắng cách biệt

Truyện Đại Boss Có Quyền Ghét Em

Như đã thông báo trước đây, vào ngày hôm nay 22/05/2014, webgame 2D Đại Náo Thiên Cung đã mở cửa Alpha Test tại thị trường Việt Nam. Game thủ quan tâm có thể đăng ký tài khoản và trải nghiệm game online này tại địa chỉ: http://dntc.vn/dainao/index.

Trong ngày đầu ra mắt game thủ Việt, Đại Náo Thiên Cung thu hút được số lượng người chơi khá đông, chúng ta có thể thấy hơi vắng vẻ và tối tăm ở khu mở đầu song sau khi khi trải nghiệm game vài phút, thế giới tiên cảnh có rất nhiều người ngựa lượn qua lượn lại rất nhộn nhịp vui mắt. Tuy nhiên cũng do các nhân vật chen chúc nhau nên server đôi lúc xảy ra hiện tượng lag và thi thoảng người chơi bị mất kết nối nên phải connect lại.

Đồ họa của trò chơi nhìn chung không có gì quá nổi trội, vẫn là nền tảng 2D quen thuộc, các nhân vật di chuyển khá cứng và có cảm giác như đang "trôi" đi, hiệu ứng skill cũng không có gì đặc biệt. Tuy nhiên phần hình nền được vẽ rất công phu chi tiết, phải nói là đẹp mắt với các loại kiến trúc cổ, rồng phượng ngợp trời... Bên cạnh đó phông chữ cũng rất dễ đọc, to, rõ ràng, tuy không được đẹp cho lắm.

Không có nhiều điều để nói về phần gameplay, cũng như mọi webgame khác,Đại Náo Thiên Cungcũng cung cấp hệ thống tự động chạy, đánh, làm nhiệm vụ từ đầu tới cuối, game thủ không cần động tay gì nhiều, chỉ cần click một vài chỗ bắt buộc, thi thoảng cộng skill, thay đồ... Bên cạnh việc đi theo nhiệm vụ liên miên, người chơi cũng có thể chọn đi một số phụ bản khác hoặc tham gia vào hoạt động thế giới như săn boss - được thông báo ngay phía trên.

Một số hình ảnh trong game:

Theo GK

">

Cận cảnh Đại Náo Thiên Cung ngày mở cửa tại Việt Nam


Trần Tiểu Lộ nâng mắt nhìn cô một cái, anh mắt khinh thường lại cao ngạo.

Cô gái không dám nói nhiều, trực tiếp đưa người đến phòng khám bên trong.

Cửa phòng màu vàng nhạt yên tĩnh đang đóng, nhân viên gõ hai cái, đẩy cửa, mời Trần Cẩm Lộ đi vào.

Một cô gái mang vẻ mặt kiêu ngạo tiến vào phòng, nhìn người đang đứng bên cạnh cửa sổ, ánh mắt không khỏi dừng lại.

Mặc dù cô đã đến đây được một tháng, mỗi tuần đều thấy chủ của căn phòng này, giờ phút này vẫn không khỏi sinh ra một cảm giác kinh diễm.

Người đang đứng bên cửa sổ mặc một chiếc áo lông cao cổ màu vàng nhạt, quần rộng màu đen, quần áo cắt may có thể nói là vô cùng đơn giản.

Cơ bản không thể nhìn ra là kiểu dáng gì, kiểu dáng này chính là kinh điển nhất.

Chỉ là dáng người của cô quá hoàn hảo, đặc biệt là chiếc eo nhỏ nhắn kia, bị chiếc quần eo cao ôm lại, nhất thời có cảm giác một tay có thể ôm gọn.

" Ừm, hôm nay tôi có việc, đến trước khi đi, cô không được báo lại với anh tôi." Trần Cẩm Lộ thu lại sự hâm mộ trong mắt, không khách khí mà nói.

Lúc này người đứng bên cửa mới đi đến cái bàn bên cạnh. Trên bàn bày biện rất đơn giản, không có khung ảnh, nhưng lại có một cái khung tên trong suốt.

Uý Lam.

Trần Cẩm Lộ nhìn cái tên đoan trang trên khung.

Uý Lam hỏi cô: "  Em muốn uống gì?"

Lại là những lời nói này.

Trần Cẩm Lộ không kiên nhẫn hỏi: " Tôi nói chị có thể hỏi câu khác hay không, tôi đến đây một tháng bốn lần, mỗi lần đến, câu đầu tiên chị nói đều là hỏi tôi muốn uống gì? Những người ở Harvard dạy chị những việc này sao?"

Uý Lam yên tĩnh nhìn người trước mặt.

Hoàn toàn nằm trong dự kiến của cô, lần đầu tiên Trần Cẩm Lộ đến đây cố vấn đã thất bại, từ đó cô cũng không dò xét cô ấy chuyện gì nữa.

Ngón tay cô nhấn trên điện thoại, nhân viên lễ tân liền nhanh chóng bắt máy, cô nhìn Trần Cẩm Lộ, ánh mắt thản nhiên: " Đem vào phòng một ly ca cao nóng."

Trần Cẩm Lộ ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô đến phòng làm việc, bị Uý Lam dễ dàng phân tích như trở bàn tay.

Một lát sau, nhân viên lễ tân bưng vào một ly ca cao nóng.

Phòng làm việc nhất thời bị hương thơm bao phủ.

Uý Lam không tiếp tục nhìn cô, ngược lại mở một chiếc bút ghi âm, dựa theo thường lệ, từ lúc bước vào phòng, mỗi một câu cô nói đều đã bị ghi âm lại.

Đây là công việc của bác sĩ tâm lý.

Sau khi chuẩn bị tốt, cô lại ngẩng đầu nhìn vị cố vấn của mình.

Trần Cẩm Lộ là một nữ sinh cấp ba, gia cảnh đặc biệt giàu có, chính xác mà nói, là đặc biệt có nhiều tiền.

Cha cô ấy là chủ tịch của một công ty niêm yết, chị em trong gia tộc ủng hộ nhau.

Là con nhà giàu nên Trần Cẩm Lộ cũng có không ít tật xấu, ghét học, ngạo mạn, không thể kiềm chế bản thân, nói năng thô lỗ, tiêu tiền như nước.

Trần Cẩm Lộ đứng bên cạnh Uý Lam nhìn căn phòng trang trí thoải mái, cho đến khi ánh mắt cô nhìn thấy giá áo trong góc, phía trên treo áo khoác mùa nâu nhạt, còn có một túi xách màu đen, tuy là nhãn hiệu Channel, nhưng không phải là mẫu mới của năm nay.

Trần Cẩm Lộ thích những thứ hàng xa sỉ, sản phẩm của mỗi quý, cô đều có thể thuộc như lòng bàn tay.

Vì thế cô liền khinh thường đồng thời có chút đồng cảm mà nói: " Bác sĩ Úy, cái áo này của chị trông cũng thật cũ, kiểu dáng cũng quá lâu rồi."

Ánh mắt của Uý Lam nhìn theo cô, sắc mặt thản nhiên.

Trần Cảm Lộ thấy sắc mặt của cô không có thay đổi gì, cảm thấy bản thân như bị coi thường. Đối với thiếu nữ đang trong thời kỳ phản nghịch mà nói, để ý nhất chính là việc mình nói nhưng đối phương lại không trả lời.

Vì thế cơ bản lúc này cô như bị coi thường, lập tức hoàn toàn bùng nổ.

Cô nói: " Ba tôi cả ngày bảo tôi đọc sách, đọc sách, nhưng nhìn chị xem, chị tốt nghiệp Harvard, ngược lại chỉ có một cái túi xách cũ, còn không bằng việc tôi sau này làm theo ý muốn của ba mình."

Rốt cuộc, trong lúc Trần Cẩm Lộ còn đang thao thao bất tuyệt mà khoác lác, khoé miệng của Uý Lan hơi cong lên, hỏi lại: " Phải không?"

Trần Cẩm Lộ quay lại nhìn cô, ánh mắt xem thường.

Cho đến khi Uý Lam chậm rãi mở miệng: " Mặc kệ ba em là ai, bất cứ người nào ở đây một giờ, đều phải trả chị một ngàn."

Bản thân đắc ý nói dào dạt nên Trần Cẩm Lộ liền thở dốc, sau đó, khuôn mặt nhanh chóng ửng đỏ.

Quên đi.

Buổi tối, tan tầm đúng 6 giờ.

Nhà Uý Lam ở khu gần đây, cô cầm túi xách đi ra, trực tiếp ấn thanh máy xuống lầu.

">

Truyện Phiến Đá Màu Xanh Thẳm

Nhận định, soi kèo America de Cali vs Millonarios, 08h30 ngày 17/4: Giữ vững ngôi đầu

Cả Q10 và Z10 đều tuân thủ ngôn ngữ thiết kế của BlackBerry: tinh tế, mang tính chất doanh nhân, chất lượng hoàn thiện tốt. Tuy nhiên, thiết kế của Q10 có lẽ được lòng nhiều người dùng hơn nhờ vỏ sau làm từ sợi carbon và các chi tiết trang trí bằng nhôm, trong khi vỏ sau của Z10 lại làm từ nhựa dẻo để tháo, lắp dễ dàng.

Dù có màn hình nhỏ hơn, Q10 lại nặng hơn, bề ngang rộng hơn, dày hơn Z10. Song, cả hai đều mang lại cảm giác thoải mái khi cầm trên tay nhờ kích thước vừa phải, không đi theo xu hướng ngoại cỡ của nhiều smartphone Android.

Bàn phím

Q10 giảm giá, Z10 giảm giá, BlackBerry 10

Khác biệt lớn nhất giữa Q10 và Z10 chính là bàn phím. Z10 sở hữu một trong những bàn phím ảo tốt nhất trên thị trường: nhanh, chính xác, có khả năng dự đoán chữ tiếp theo, hỗ trợ nhiều ngôn ngữ một lúc.

Ngược lại, dù đã có màn hình cảm ứng, Q10 vẫn được trang bị thêm cả bàn phím vật lý dành cho những người truyền thống. Mỗi phím cứng của Q10 đều nhỏ hơn phím cảm ứng trên Z10 song các gờ và đường ngăn cách giữa mỗi hàng phím giúp người dùng bấm phím dễ hơn. Do đều dùng BlackBerry 10, Q10 cũng có tính năng tự động sửa lỗi và gợi ý từ.

Phần cứng và hiệu suất

">

BlackBerry Q10 và Z10 giảm giá sốc: Thiết bị nào cho bạn?


Một bàn tay khớp xương rõ ràng nhận lấy bé rắn cỏ trong tay Tiêu Chỉ, động tác của hắn rất nhẹ, giống như đang che chở một bảo vật vô cùng trân quý.

"A Sâm" là một chàng trai có mái tóc bạch kim cùng màu sắc với con ngươi, hắn có ngũ quan tuấn tú sắc sảo, làn da hơi nhợt nhạt . Tuy người này trông có vẻ rất lạnh lùng, nhưng sự lạnh lùng ấy lại bị động tác dịu dàng, cẩn thận trên tay đánh tan.

A Sâm đưa mắt nhìn Tiêu Chỉ: "Đây đã là con rắn thứ năm trăm chín mươi chín em cho ta".

Tiêu Chỉ cảm thấy hơi bất ngờ: "Nhiều đến vậy rồi sao?"

A Sâm nghiêm túc nói: "Có chứ, mỗi một cái ta đều cất giữ rất cẩn thận."

Tiêu Chỉ cười tít cả mắt: "Vậy ngày mai em làm cho anh chẵn sáu trăm cái được không?"

"Được". Nghe vậy, A Sâm mỉm cười nhẹ, tuy rằng chỉ có một độ cung nhỏ, nhưng cũng khiến hắn trông có vẻ tươi tắn hơn một chút.

Tiêu Chỉ nhìn thoáng qua thời gian, phát hiện đã không còn sớm nữa. Cậu nói: "Đến lúc em phải đi ngủ rồi".

A Sâm nhìn cậu: "Vì sao lúc em đi ngủ, dù xảy ra bất cứ chuyện gì em cũng không hề tỉnh lại?"

Đương nhiên rồi, vì lúc đó em offline mà, Tiêu Chỉ nghĩ thầm.

Trong ZERO, sau khi người chơi offline cơ thể vẫn cứ nằm yên tại chỗ, quá ba ngày không online mới biến mất, rồi quay về điểm hồi sinh.

Nhưng Tiêu chỉ không hài lòng với loại đáp án phổ thông này, vẻ mặt cậu rất nghiêm túc: "Nói cho anh nghe một bí mật, em là người được trời chọn. Lúc em đi ngủ, linh hồn em phải vội vàng đi giải cứu một thế giới khác".

A Sâm: "..."

Hắn nghiêm túc suy tư vài giây, sau đó nhẹ nhàng đưa ra kết luận...

Hắn bị lừa...

Tiêu Chỉ cười rồi vẫy tay với A Sâm: "Lỗ Tấn đã từng nói... Ngủ ngon nha!'"

"Ngủ ngon". A Sâm cũng học theo động tác vẫy tay của Tiêu Chỉ.

Chỉ trong giây tiếp theo, Tiêu Chỉ đã nhắm mắt ngã xuống, trông cứ như qua đời tại chỗ.

Nhưng nhìn kĩ lại, thì cậu vẫn còn hít thở, sắc mặt vẫn hồng hào như cũ, nhưng A Sâm biết, trong khoảng thời gian này, cho dù xảy ra chuyện gì, đối phương đều sẽ ngủ say không tỉnh lại.

A Sâm nhẹ nhàng hỏi: "Lỗ Tấn là ai...?"

Tiêu Chỉ đang offline không thể cho hắn câu trả lời thuyết phục.

Cứ như vậy, hắn vẫn luôn ngồi bên người đang ngủ say kia, yên lặng chờ cậu mở mắt.

Xung quanh vỗ cùng tĩnh lặng, cảm giác lạnh lùng vốn đã bị nụ cười xua tan giờ nhanh chóng trở lại trên người hắn.

*

Sau khi offline, Tiêu Chỉ tắm rửa xong bèn vui vẻ nằm trên giường lớn của mình, chẳng mấy chốc đã ngủ say

ZERO là một huyền thoại của dòng game giải trí, được nghiên cứu và phát triển từ thiên tài vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại – Noah Bae, toàn bộ thế giới đều được lập trình bằng não bộ, không cần người điều khiển.

Lục địa Dazemenya trong game phát triển giống như một thế giới chân thực. Chủng tộc, hình dạng đều tự động hình thành, mỗi một NPC đều là một trí tuệ nhân tạo độc lập, được xem là một thế giới sống.

Ở thế giới này, người chơi cũng chỉ là một chủng tộc trên đại lục mà thôi, nếu không cẩn thận sẽ dễ dàng bị NPC cho ăn một vố lớn, bị hố đến cái quần xà lỏn cũng không còn.

Tuy rằng phải dùng thiết bị cao cấp, còn cần thêm mũ và bộ cảm biến, tuy có vẻ hơi rườm rà, nhưng khả năng phản ánh vật thể và sự tự do của thế giới này là hai điểm đã thu hút vô số người chơi, khiến cho họ mê muội, rồi điên cuồng lao vào trò chơi này.

Đương nhiên là Tiêu Chỉ cũng không thoát khỏi, gần đây cậu rất đam mê với ZERO, mà lại còn đúng lúc cậu được nghỉ, vì vậy trừ lúc đi ngủ ra thì hầu như lúc nào cậu cũng online.

Đến giờ thức dậy mỗi ngày, đồng hồ sinh học của Tiêu Chỉ khiến cậu tự động tỉnh lại.

Cậu ở trên giường duỗi duỗi eo, lại cảm giác có thứ gì đó cứng rắn lạnh băng ở dưới mông.

Tiêu Chỉ mơ mơ màng màng vươn tay cầm lấy đồ vật kia, đưa đến trước mặt, cậu chợt thấy hơi ngơ ngác: "Đá à?"

Giường của cậu vì sao lại có đá?

Cơn buồn ngủ lập tức tiêu tan hết, Tiêu Chỉ nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện bản thân mình đang ở trong một khu rừng rậm tối đen, trông có vẻ vừa xa lạ lại hơi hơi quen thuộc.

Nhìn cảnh vật xung quanh, nơi này hình như là Hessen.

Ngoại trừ Hessen ra, trong hiện thực hoàn toàn không có loại thực vật nào như vậy, huống chi còn có thân xác chính mình đang offline bên cạnh cây đại thụ màu trắng.

Nhưng so với trong trí nhớ, nơi này có vài chỗ không còn giống Hessen nữa, xung quanh cậu có rất nhiều bụi cây vừa cao vừa rậm rạp, khiến toàn cảnh xung quanh càng trở nên u ám, đây hẳn được gọi là Hessen PLUS mới đúng.

Tiêu Chỉ nhìn lại chính mình, cậu phát hiện khi mình xuyên qua trên người cũng mặc bộ đạo bào pháp sư như trước khi offline, thuộcTịch Nguyệt tộc, tựa như có lửa. Là một pháp sư đam mê ném cầu lửa, cậu cực kì yêu thích chiếc áo choàng này.

">

Truyện Nghe Nói Tôi Công Lược Đại Ma Vương [Thực Tế Ảo]

Truyện Soán Đường

友情链接