Như vậy, có hai con ở tuổi đến trường thì đầu năm học, tôi đã phải chi khoảng 3 triệu đồng riêng tiền đồng phục, chưa tính tiền sách vở, các loại quỹ... Tôi đã phải chi gần nửa tháng lương cho việc mua đồng phục cho các con.
Tôi thấy rằng điều này là không hợp lý, nhất là đối với con học Trung học cơ sở khi đồng phục có tới 7 món đồ.
Trong khi đó, học sinh ở tuổi đó lớn rất nhanh, năm trước may đồng phục, năm sau đã cộc, lại phải may tiếp. Năm nào tôi cũng mất tiền mua đồng phục mới cho con và thấy tiếc khi phải bỏ đi những bộ đồng phục cũ.
Cứ đầu năm học mới, các nhà trường lại mời công ty may mặc về đo đồng phục cho học sinh. Tuy đồng phục được may đo theo số đo của các con, nhưng sản phẩm đến tay thường không được như mong đợi.
Khi mang đồng phục về cho con thử, đa số các loại quần đều phải sửa lại thì mới mặc được. Cái thì chật, cái thì rộng. Khi tôi thắc mắc thì nhận được lời giải thích của giáo viên chủ nhiệm là “có thể nhiều đơn nên nhà may nhầm số, mẹ chịu khó mang ra tiệm sửa lại một chút".
Không chỉ kích cỡ quần áo không ổn mà chất lượng vải đồng phục cũng khiến tôi cảm thấy không hài lòng. Các con đang ở lứa tuổi Tiểu học và Trung học cơ sở khá hiếu động nên chất liệu vải đồng phục cần thoáng mát, thấm hút mồ hôi. Thực tế, vải vóc đồng phục lại cứng đơ, gây khó chịu cho học sinh trong việc hoạt động và học tập.
Tôi mong rằng Sở GD-ĐT sẽ có chỉ đạo thống nhất về chuyện đồng phục tại các trường, tránh tình trạng loạn giá, loạn chất lượng, gây lãng phí lớn.
Thu Hà
Đồng phục, tưởng chỉ là một câu chuyện nhỏ liên quan đến quần áo. Tuy nhiên, nếu xét ở góc độ quyền tự do biểu hiện bản sắc, phong cách, cá tính, tự do lựa chọn của từng em học sinh, và điều kiện hoàn cảnh từng gia đình thì đằng sau câu chuyện đồng phục có lẽ cũng có nhiều điều cần trao đổi, nhìn nhận lại.
Ban Giáo dục báo VietNamNet mở diễn đàn: "Học sinh có cần mặc đồng phục không?".
Mời bạn đọc gửi ý kiến về: bangiaoduc@vietnamnet.vn. Xin cảm ơn!
" alt=""/>Năm nào cũng chi nửa tháng lương để mua cho con, đồng phục thành gánh nặngNăm 2023, Trường ĐH Ngoại thương sẽ giữ ổn định 6 phương thức tuyển sinh đại học chính quy như năm 2022.
Cụ thể, các phương thức tuyển sinh năm 2023 dự kiến của trường như sau:
Phương thức 1: Xét tuyển dựa trên kết quả học tập THPT dành cho thí sinh tham gia/đoạt giải trong kỳ thi học sinh giỏi/thi khoa học kỹ thuật quốc gia, đoạt giải (nhất, nhì, ba) trong kỳ thi học sinh giỏi cấp tỉnh/thành phố lớp 11 hoặc 12 và thí sinh thuộc hệ chuyên của trường THPT trọng điểm quốc gia/THPT chuyên.
Thời gian tuyển sinh dự kiến của phương thức này từ ngày 22 đến 31/5. Kết quả tuyển sinh sẽ được công bố trước khi thí sinh thi tốt nghiệp THPT.
Phương thức 2: Xét tuyển kết hợp giữa chứng chỉ ngoại ngữ quốc tế và kết quả học tập/chứng chỉ năng lực quốc tế dành cho thí sinh hệ chuyên và hệ không chuyên, áp dụng cho các chương trình giảng dạy bằng tiếng Anh và các chương trình Chất lượng cao Ngôn ngữ thương mại.
Thời gian tuyển sinh dự kiến từ ngày 22 đến 31/5. Kết quả tuyển sinh sẽ công bố trước khi thí sinh thi tốt nghiệp THPT.
Phương thức 3: Xét tuyển kết hợp giữa chứng chỉ ngoại ngữ quốc tế và kết quả thi tốt nghiệp THPT năm 2023, áp dụng cho các chương trình giảng dạy bằng tiếng Anh và Ngôn ngữ thương mại.
Thời gian tuyển sinh dự kiến vào cuối tháng 7, ngay sau khi thí sinh có kết quả thi tốt nghiệp THPT năm 2023.
Phương thức 4: Xét tuyển dựa trên kết quả thi tốt nghiệp THPT năm 2023 theo các tổ hợp môn, áp dụng cho các chương trình tiêu chuẩn và định hướng nghề nghiệp quốc tế.
Thời gian tuyển sinh dự kiến vào tháng 8 (theo kế hoạch của Bộ GD-ĐT).
Phương thức 5: Xét tuyển dựa trên kết quả các kỳ thi đánh giá năng lực do ĐH Quốc gia Hà Nội và ĐH Quốc gia TP.HCM tổ chức trong năm 2023, áp dụng cho 5 chương trình tiêu chuẩn.
Thời gian tuyển sinh bằng phương thức này dự kiến chia thành 2 đợt: Đợt 1 từ ngày 22 đến 31/5; đợt 2 vào tháng 7.
Phương thức 6: Xét tuyển thẳng (được thực hiện theo quy định của Bộ GD-ĐT).
Cuộc trò chuyện của cô Văn Thùy Dương với phóng viên VietNamNetvề người bố nổi tiếng bắt đầu bằng những hồi ức thân thương như vậy.
“Ngày tôi còn bé, mọi người trêu nếu mang tôi ra Bờ Hồ để đó thì người nào biết bố tôi sẽ nhận ra tôi là con bố Cương. Bố làm gì tôi cũng lẽo đẽo theo sau. Bố trồng cây là tôi ngồi cạnh. Bố trèo hái khế là tôi đứng dưới. Bố đi đâu tôi cũng đòi theo và tôi học làm bất cứ thứ gì bố làm, học cả những điều nhỏ nhất.
Ngay cả việc nấu nướng, làm món này món nọ, tôi cũng học làm từ bố. Nhà có 3 chị em gái, mọi người nghĩ chắc bố mong con trai nên tính cách tôi giống con trai y hệt, mạnh mẽ và nổi loạn lắm. Cũng chính vì thế, bố luôn theo sát tôi.
Từ nhỏ, bố thích tôi học Toán nhưng bố quan sát khả năng của tôi để chuyển hướng sớm khiến tôi không bao giờ bị áp lực.
Tôi còn nhớ như in ngày đó, tôi nói với bố rằng 'con không thích học chuyên Toán', bố buồn lắm. Dù tôi biết bố mong có người nối nghiệp nhưng tôi tin bố đã không cố làm điều đó.
Và khi được bỏ lớp chuyên Toán, tôi đã vui mừng đến mấy đêm không ngủ được.
Sau này, chính bố đã làm cho tôi và nhiều học sinh của ông muốn được theo ông để làm nhiều điều có ích. Tất cả mọi người đều hoàn toàn tự nguyện, ngay cả công việc hiện tại của tôi cũng thế.
Trong suốt quãng thời gian đi học, bố không can thiệp vào việc học của tôi và hai chị, nhưng bố có những nguyên tắc dành cho 3 chị em là 'việc hôm nay không để ngày mai', 'học thuộc lý thuyết trước khi làm bài tập", cô Dương kể.
Cô Dương nhớ lại một buổi tối, bố cô đưa cô đến nhà cô chú họ chơi, con gái cô chú bé hơn cô 2 tuổi nhưng đã thuộc lòng một bài thơ Tagore rất dài.
Trên đường về, bố bảo cô: "Con thấy em giỏi chưa, con lớn thế mà không thuộc được nửa bài thơ!".
“Tôi đoán lúc ấy bố khá sốc khi nghe tôi trả lời: 'Con không thuộc thơ nhưng con thuộc bài hát, con có cái đầu của con, em ý dùng cái đầu của em ý!'.
Từ đó, bố không bao giờ lấy 'con người ta' ra làm mẫu dạy chị em tôi mà chỉ dạy chúng tôi cách cố gắng làm tốt hơn mình của ngày hôm qua.
Sau này, theo một cách rất tự nhiên, bố khiến tôi 'tự nguyện' thuộc thơ mà không cần nhắc nhở bằng cách đọc thơ hàng ngày cho tôi nghe. Để tôi 'tắm trong thơ', cho tôi cảm thụ và sau này tôi mới nhận ra từ đó tôi tự yêu thích và tự tìm đọc thơ mà không hề có áp lực nào. Những bài thơ, bài hát đó đều gần gũi chứ không hề hàn lâm khiến tôi thấy dễ tiếp thu.
Ở cạnh bố, đi theo bố, tôi học được nhiều điều, đặc biệt trong mỗi sự việc đều phải đặt câu 'nếu... thì' để lường trước tất cả các tình huống có thể xảy ra".
Kỷ luật vừa đủ, luôn dành thời gian bên con
"Sau này, hai bố con làm việc cùng nhau nên cũng nhiều khi căng thẳng nhưng chưa bao giờ tôi giận bố. Ngày bé tôi còn hay bị đánh vì nghịch và hay cãi. Khi có con rồi, tôi vẫn còn bị bố đánh. Đánh là 'đặc sản' của bố”, cô Dương nhớ lại.
Trong trí nhớ của cô Văn Thùy Dương, có lúc bố cô đánh rất đau nhưng chẳng bao giờ cô thấy giận bố... “Đến bây giờ tôi vẫn tin kỷ luật vừa đủ là một biện pháp giáo dục tốt.
Khi mới vào trường Lương Thế Vinh làm việc, tôi nhận vai trò giám thị và để đúng nội quy nhà trường đề ra, tôi trở thành cô giám thị nghiêm khắc và ít cảm thông.
Hồi ấy, tôi cũng buồn vì toàn bị 'đóng vai ác'. Biết điều đó, bố viết thư cho tôi: "Con hãy làm đúng trách nhiệm nhưng làm bằng cả trái tim mình. Đôi khi tha thứ cho lỗi nhỏ và cảm thông cho học sinh sẽ làm các em thay đổi tốt.
Con hãy yêu thương gần gũi để có thể các em không nói được những vấn đề vướng mắc với bố mẹ và thầy cô nhưng lại có thể nói với con".
"Bố luôn có cách ứng xử uyển chuyển, luôn tư duy mọi chuyện một cách rành mạch khiến cho cô con gái út thấy bản thân mình thật sự hạnh phúc khi gần 50 năm cuộc đời luôn được ở bên và học bố nhiều điều", cô Dương chia sẻ.
“Thật sự bọn trẻ bây giờ đầy đủ mọi thứ, nhà đẹp, đồ chơi đẹp, quần áo đẹp, ăn uống đầy đủ, chăm sóc sức khoẻ chu đáo...nhưng nếu có thể bớt đi mỗi thứ một ít, thay vào đó là thêm cho chúng thời gian bên bố mẹ, sẽ tốt hơn rất nhiều.
Nếu cho tôi chọn, tôi vẫn chọn cuộc sống thà thiếu thốn một chút nhưng bố mẹ luôn dành thời gian cho mình. Đó là những điều tôi cảm thấy thật sự có tác dụng cho sự phát triển của con trẻ...”.
" alt=""/>Đặc sản' dạy con của cố PGS Văn Như Cương