Thể thao

Nhận định, soi kèo Lazio vs Fiorentina, 02h45 ngày 27/1: Bảo toàn trong Top 4

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-01-31 05:16:31 我要评论(0)

Linh Lê - 26/01/2025 08:17 Ý pklpkl、、

ậnđịnhsoikèoLaziovsFiorentinahngàyBảotoàpkl   Linh Lê - 26/01/2025 08:17  Ý

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
 - Vị thuyền trưởng đang chịu nhiều sức ép sa thải là chủ để chính để báo chí xứ sương mù đem ra mỉa mai, chấm biếm sau khi ông đùng đùng nổi giận bỏ dở họp báo trước trận gặp Stoke City.

Sau 4 phút 58 giây trả lời đúng 3 câu hỏi của truyền thông, với đầy những sự bức xúc, HLV Louis Van Gaal đã đứng dậy bỏ ra khỏi họp báo. "Tuylip thép" giận dữ bởi báo chí Anh mấy ngày qua đưa tin như thể ông đã bị sa thải và Mourinho được chỉ định thay thế.

{keywords}

The Sun xin lỗi một cách mỉa mai Van Gaal

Đáp lại cái sự nổi trận lôi đình của chiến lược gia người Hà Lan, truyền thông sương mù tiếp tục công kích, không ngừng mỉa mai Van Gaal.

Nổi bật nhất là tờ The Sun, với những lời lẽ đầy châm biếm: "Louis Van Gaal yêu cầu xin lỗi, vì vậy xin lỗi...

Chúng tôi xin lỗi vì ông không giành chiến thắng trong 6 trận, xin lỗi vì M.U từ đầu bảng xuống vị trí thứ 5, xin lỗi vì đội bị loại khỏi Champions League, xin lỗi vì khiến các fan chán nản và xin lỗi vì tiêu hết 250 triệu bảng cho điều đó.

Chúng tôi thực sự xin lỗi người hâm mộ Quỷ đỏ, ông ấy hiện đang ở lại".

{keywords}

Mirror cũng sâu cay không kém

Tờ Mirror cũng sâu cay không kém bằng cách sửa lời Van Gaal, với hàm ý.. rơi chức. Từ câu chúc Giáng sinh của cựu HLV Barca trước khi bỏ đi: "Hãy thưởng thức rượu vang cùng miếng bánh kẹp. Tạm biệt", họ chuyển thành "Hãy nghe tiếng than van, xin lỗi, rượu vang và bánh kẹp. Tôi đi".

Telegraph thì trích dẫn lại những lời bức xúc của thuyền trưởng M.U rồi ngắn gọn "Van Gaal vỡ dưới sức ép".Còn Times phản ánh những điều trông thấy: "Van Gaal nổi giận đùng đủ bỏ ra khỏi họp báo".Sau đó mới đánh giá: "Những sai lầm mua sắm là nguyên nhân hại Van Gaal"...

L.H

Đang vồn vã, Quỷ đỏ bỗng nhiên lo và sợ Mourinho" alt="Van Gaal bị báo chí Anh 'đánh' cho tả tơi" width="90" height="59"/>

Van Gaal bị báo chí Anh 'đánh' cho tả tơi


Nhưng hiện tại, nước mắt y lại đọng ở trên hàng mi, bộ dáng "gió vi vu thổi, tráng sĩ một đi không trở lại", quả thật đáng thương.

"Ôi chao! Tiểu sư đệ của ta ơi! Kiếm Tông Ương Thương sắp sửa phá thế lịch kiếp, lần này vạn nhất bị tẩu hỏa nhập ma hay bị Tà linh nhân cơ hội xâm chiếm thân thể thì sao? Ngươi phải thay ta đi lên đó nhìn hắn!"

Một nam tử trung niên đầu đội nón rộng vành không nhìn thấy mặt, đang muốn kéo ra thiếu niên tay ôm chặt cây cột.

"Ta không đi! Ta không đi! Cái địa phương quỷ quái kia không có lấy một ngọn cỏ! Quảng Hàn se lạnh! Không có dế! Không có chim hót! Sẽ khiến ta buồn chết!"

"Đây không phải vừa vặn để thanh tâm tịnh tu hay sao?" Nam tử liền dụ dỗ y.

"Ta không tu! Hiện tại rất tốt!"

"Ai nha, ngươi thay ta đi ba ngày! Ba ngày sau ta sẽ tới đón ngươi về!"

"Một canh giờ ta cũng không đi!"

"Sư đệ, ngoan! Người người đều muốn lên Kiếm Ý Các tham tập, sao tới lượt ngươi lại không muốn đi?"

"Không muốn! Ngươi không phải nói cái chỗ quỷ quái của Kiếm Tông kia đều cấm tình đoạn dục hay sao? Hắn từ nhỏ đã không rời khỏi Vô Ý Cảnh Thiên, chắc chắn cũng không biết cái gì ăn ngon! Cái gì chơi vui! Cái gì xem hay! Vui sướng buồn đau đều không có! Dục vọng cũng không có! Làm sao Tà linh có thể xâm chiếm thân thể! Khỏi cần lo lắng!"

"Ngươi không phải thích ngắm mỹ nhân hay sao? Kiếm Tông Ương Thương hơn hai ngàn năm tu vi, linh khí không hề tầm thường, dung mạo tất nhiên cũng là cực phẩm thế gian chưa từng thấy qua."

"Cực phẩm thì thế nào? Ta có thể sờ hắn sao? Ta có thể hôn hắn sao? Ngẩng đầu nhìn hắn cũng đã là đại bất kính rồi! Không đi!"

Thiếu niên rung đùi đắc ý, chính là không chịu đi.

Ai ngờ, cái người hống y nãy giờ kia liền lộ ra bộ mặt thật, hoặc là không làm, đã làm là làm đến cùng, gọi ra linh thú Cửu Diêu, đem toàn bộ quán trà đều vây đến ngợp trời.

Ba ngày sau, thiếu niên đứng trước Vô Ý Kiếm Hải tê tâm liệt phế mà hét lên: "Sư huynh! Ngươi mau tới đón ta về nhà! Không phải nói ba ngày sao? Nơi này không có thứ gì hết! Ăn, uống đều không có! Ta sắp chết rồi!"

Lại qua ba ngày, thiếu niên đứng ở chỗ cũ chửi ầm lên: "Có bản lĩnh thì đời này ngươi đừng tới gặp ta nữa! Nếu không ta liền đốt cái lều cỏ của ngươi! Phá lò đan của ngươi! Hủy ấm lô của ngươi!"

Ba ngày của ba ngày sau đó, thiếu niên mờ mịt nhìn sương khói lượn lờ kỳ thật là kiếm khí quay cuồng tại biển kiếm, tội nghiệp mà nói: "Sư huynh... Ngươi còn không đến đón ta về nhà, ta liền nhảy xuống... Đến lúc đó thần hình đều diệt... Xem ngươi ngày sau làm sao ăn nói với tổ sư gia!"

"Chỗ này của ta, không tốt đến như vậy sao?"

Thanh âm tựa như muốn đóng băng cả vùng biển kiếm đột ngột vang lên.

Thiếu niên cả kinh hít vào một hơi, ngay cả di chuyển thân mình cũng không dám, nấc lên một tiếng, dưới chân liền lảo đảo, vừa muốn té nhào xuống, trong nháy mắt cổ áo phía sau bị kéo lại, khoảnh khắc tiếp theo được người kéo vào trong lồng ngực.

Vừa ngước mắt, liền đối diện với một đôi mắt.

Giăng kín sương lạnh, sâu thẳm như biển cả, nhuốm màu dục vọng.

Hắn cúi đầu nhìn về phía thiếu niên, rõ ràng dung nhan không biểu lộ bất kỳ điều gì, nhưng lại mang theo ý vị mê hoặc, mạnh mẽ đến cực điểm.

Thiếu niên chợt cảm thấy đại nạn sắp tới, không hiểu sao eo lại đau đến muốn chết người!

Chính vào lúc này, toàn thân Lộ Tiểu Thiền run lên bần bật, cảm giác như vừa tỉnh mộng, mở mắt ra phát hiện bốn phía không có lấy một tia sáng, y quơ quào loạn xạ một trận, mò tới một bó rơm rạ lớn.

Đây cũng không phải là lần đầu tiên Lộ Tiểu Thiền mơ giấc mơ như thế, trong mộng thấy bản thân biến thành một tiểu thiếu niên, bị đưa đến nơi nào đó, gặp được một vị nhân vật không dễ trêu chọc, phỏng chừng chính là Huyền môn Kiếm Tông Tiên Thánh.

Vị Tiên Thánh này tràn đầy linh quang, tuy Lộ Tiểu Thiền không nhớ được hình dáng của hắn, nhưng lại chắc chắn rằng ngay cả nhật nguyệt sơn hà cũng đều phải thất sắc trước dung nhan ấy.

Mẹ ơi, trong mộng được vị cao nhân kia ghìm chặt eo như thế, quả thật cứ thấy lâng lâng, Lộ Tiểu Thiền muốn sờ một cái lên eo.

"Mẹ của ta ơi! Ngủ tới hồ đồ rồi! Ta là đang ở trong bụng tượng đất Tiên quân đây mà!"

Lộ Tiểu Thiền lau mặt một cái, mùi nhang khói của miếu Y Quân này vẫn giống như vậy! Ngay cả trong mơ cũng có thể ngửi thấy!

Nhiều lúc đăm chiêu suy nghĩ về thiếu niên trong mộng kia, Lộ Tiểu Thiền cảm giác giống như chính mình đã từng trải qua.

Bất quá dường như cũng không phải mộng đẹp gì, tỉnh lại mới tốt!

"Mộng mị không đầu không đuôi, nếu là nguyên một câu chuyện, ta còn có thể đến quán trà kể chuyện, lụm lặt chút ít tiền!"

Lộ Tiểu Thiền tiếc nuối thở dài.

Ngày mùng 5 tháng 8, miếu Y Quân ở Lộc Thục sẽ tràn ngập nhang khói, người đến đây nối liền không dứt.

Truyền thống này không biết là bắt đầu từ khi nào, miếu Y Quân ở các nơi phần lớn đều là do hương thân hoặc người lương thiện vì tích phúc mà xây dựng, không giống như Phật môn chính tông được cao tăng đắc đạo tọa trấn, cũng không giống u cốc hạc kêu của Đạo gia đệ tử vô số, càng không thể so với Huyền môn Kiếm Tông chuyên trừ Tà linh chính khí ngập tràn, nhưng vô luận đi tới đâu cũng đều có thể nhìn thấy miếu Y Quân.

Trong đó nghe đâu linh nghiệm nhất, chính là tòa miếu này.

Tới dâng hương phần đông là bá tánh thường dân, dâng hương cũng là loại một đồng tiền chín bó nhang.

Loại mùi nhang này thật sự nồng đến sặc mũi, có thể khiến nước mắt nước mũi đều tuôn trào, căn bản không giống như đến bái thần, ngược lại giống như đang khóc nức nở.

Chỉ cần ở trong miếu nghỉ ngơi chốc lát, thì có dùng hương liệu tốt mà tắm rửa, cũng không lấn át được một thân đầy mùi nhang khói kia.

Ngay cả tượng thần Y Quân cũng được làm bằng đất sét, bên trong khoét rỗng ruột, lót đầy rơm rạ.

Theo lý mà nói, tượng thần làm bằng đất sét lúc qua sông không phải tự thân sẽ khó bảo toàn hay sao?

Hơn nữa còn rỗng ruột, rỗng ruột tức là vô tâm.

Dập mẻ vô số cái đầu, vẩy lên vô số tiền nhang khói, vô tâm Y Quân lại có thể nghe được vào tai nguyện vọng của ai?

Cho nên Lộ Tiểu Thiền đối với pho tượng thần Y Quân này chẳng hề có chút kính sợ nào, bắt đầu từ ngày mùng 1 tháng 8, liền làm tổ ở trong cái ruột rỗng của tượng đất.

Phần chân của tượng Y Quân kỳ thực đã nứt ra rồi, Lộ Tiểu Thiền núp ở bên trong chỉ cần đem mảnh vỡ dời đi, liền có thể chui ra ngoài, chộp lấy cống phẩm trên bàn thờ.

Bởi vì bàn thờ so với người dâng hương còn cao hơn một chút, nên khi bọn họ quỳ xuống bái tế, sẽ không nhìn thấy cảnh Lộ Tiểu Thiền ra tay.

Lộ Tiểu Thiền từ nhỏ đã là một người mù, cho nên thính giác nhạy bén, nhóm người phía dưới vừa dập đầu lạy, y liền nghe đến rõ ràng, nhanh chóng vươn tay ra, mò tới trên bàn chộp một cái.

Lộ Tiểu Thiền thu tay về, trong tay không biết bắt được loại điểm tâm gì, vỏ ngoài xốp giòn, bên trong mềm mại, cực kì có hương vị.

Y cắn xuống một cái, bột đậu đỏ béo mịn xốp mềm bên trong liền tràn ra đầy miệng.

Ngọt! Thật ngọt!

Lộ Tiểu Thiền chắp hai tay trước ngực, ngửa mặt chân tâm thành ý mà bái lạy Y Quân.

"Đa tạ Ly Triệt Tiên Quân, cho ta có bữa ăn no!"

Chỉ có điều trên bàn thờ Ly Triệt Tiên Quân tuy đầy đồ ăn, nhưng có một khuyết điểm thật lớn — đó chính là không có đồ ăn mặn!

Tuy rằng có thể lấp đầy bụng, nhưng lại không có mỡ, thực sự đáng tiếc!

Lộ Tiểu Thiền ngửi một hơi, trong đám mùi gay mũi sặc người kia bỗng nhiên ngửi thấy được một tia thanh u của hương vị diệp tử đàn.

Xem ra là người nhà có tiền tới dâng hương đây mà!

Cống phẩm khẳng định cũng là loại tuyệt hảo nhất đẳng! Coi như không có thịt ăn, nhưng ít nhất cũng có gà chay, vịt chay hay thứ gì đó tương tự đi!

Lộ Tiểu Thiền hai má lên men, thèm không chịu được, liên tục nuốt nước miếng.

Y vểnh tai, nghe động tĩnh bên ngoài.

Đoàn người đến không nhỏ, dĩ nhiên đem đám bình dân trong miếu đều đuổi đi!

"Chúng ta cũng là đến dâng hương cho Y Quân, tại sao chủ nhà ngươi đến bái, chúng ta liền không được bái!"

Lộ Tiểu Thiền khịt khịt mũi: Các ngươi đúng thật là đừng nên bái! Cái mùi nhang khói đó của các ngươi, Y Quân căn bản không dám hiển linh! Còn không cưỡi mây đạp gió, trốn đi thật xa!

"Phu nhân nhà ta là thân phận gì? Há có thể trộn lẫn cùng đám các ngươi!"

Mơ hồ nghe được tiếng rút kiếm.

Ôi, ôi, đoán chừng là Kiếm môn tu tiên nào đó rồi, thật quá mức cứng ngắc mà!

Bất quá đây là phụ cận của Lộc Thục Sơn, hẳn là không có môn phái thành danh nào.

Quá nửa là từ bên ngoài mộ danh mà đến.

"Nơi này là miếu của Ly Triệt Tiên Quân! Các ngươi dám ở trước mặt Tiên Quân động võ!"

" alt="Truyện Rượu Chàng Tiên" width="90" height="59"/>

Truyện Rượu Chàng Tiên