- Sau ca phẫu thuật,ốkhócconđauvìmắcungthưxươngkhôngtiềncứuchữlịch bóng cô bé tỉnh dậy, hốt hoảng khi nhận ra cái chân phải của mình đã không còn. "Chân con đâu rồi, bố ơi!", cô bé ôm lấy bố mà khóc. Người bố cũng mếu máo theo vì không những chân mà cả tính mạng của con cũng đang nguy kịch.
Bố khóc, con đau vì mắc ung thư xương không tiền cứu chữa
- Sau ca phẫu thuật,ốkhócconđauvìmắcungthưxươngkhôngtiềncứuchữlịch bóng cô bé tỉnh dậy, hốt hoảng klịch bónglịch bóng、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Barca vs Celta Vigo, 21h15 ngày 19/4: Chủ nhà chật vật
2025-04-23 05:48
-
Mới đây, MC Phí Linh gây bất ngờ khi đăng tải bộ ảnh đầy nữ tính của nữ MC bên cành hoa hồng.
Nữ MC cho biết, bộ ảnh được ekip của MC Trần Ngọc thực hiện. Vốn không quen với hình ảnh nữ tính nên Phí Linh tự thấy lạ lẫm với diện mạo của chính mình. Phải đến khi MC Trần Ngọc khẳng định bộ ảnh này đẹp, nữ MC mới tự tin chia sẻ trên trang cá nhân. Phí Linh tiết lộ một bức ảnh chưa công bố. Ban đầu, nữ MC vẫn giữ thói quen tạo dáng cá tính, phong cách. Nhưng khi cầm trên tay nhành hoa hồng, cô lại 'sến và thả trôi mình' để có được những bức ảnh nữ tính nhất. "Tính nữ vẫn luôn là bản chất của phụ nữ, cần có những hoàn cảnh, không gian, thời gian phù hợp để sự nữ tính ấy trỗi dậy. Chắc vì được yêu và được tự do nên tôi đã thể hiện được sự nữ tính sâu thẳm đó. Còn khi phải hùng hục lao đầu vào công việc, tham gia hoạt động xã hội, phải lo toan cho gia đình thì sự quyết liệt mạnh mẽ lấn át. Sau bao nhiêu xáo trộn và thử thách thì tôi vẫn mong mình được nũng nịu, được nhõng nhẽo, được làm một đứa trẻ", Phí Linh tâm sự với VietNamNet về ý nghĩa của bộ ảnh. Chọn lối trang điểm nhẹ nhàng cùng kiểu tóc búi đơn giản mà nữ MC gọi đó là phong cách 'mẹ bỉm sữa' nhưng Phí Linh vẫn thu hút mọi ánh nhìn bởi vẻ dịu dàng, mong manh. "Bông hoa mình cầm trên tay đẹp hơn vì mình đang nâng niu nó. Mong những người phụ nữ luôn được nâng niu và hãy nâng niu chính mình", MC Phí Linh nói. Hình ảnh dịu dàng của nữ MC nhận được nhiều lời khen ngợi từ bạn bè, đồng nghiệp và khán giả theo dõi. MC Phí Linh sinh năm 1989, được yêu mến với lối dẫn đầy thông minh qua những chương trình như Giọng hát Việt, The Heroes, Lời tự sự... Ở tuổi 32, MC Phí Linh hiện có sự nghiệp ổn định và cuộc sống viên mãn bên chồng cùng nghề và con gái. Trong một bài phỏng vấn với VietNamNet, khi được hỏi có hài lòng với cuộc sống hiện tại, nữ MC bộc bạch: "Tôi chưa bao giờ hài lòng với bản thân cả, lúc nào cũng thấy mình chưa được chỗ này, chỗ kia nên luôn ý thức phải phấn đấu hàng ngày. Vì vậy, đôi lúc tôi tự hỏi sao ông trời lại gửi cho mình một cô con gái đáng yêu và một anh chồng thiện tâm đến như thế! Tôi thấy mình vô cùng may mắn". MC Phí Linh hạnh phúc bên con gái
Phương Linh
MC Phí Linh: Chồng tôi làm 'sếp' ở VTV nhưng về nhà là 'thường dân'
"Đôi lúc tôi tự hỏi sao ông trời lại gửi cho mình một cô con gái đáng yêu và một anh chồng thiện tâm đến như thế! Tôi thấy mình vô cùng may mắn", MC Phí Linh nói.
" width="175" height="115" alt="Hình ảnh lại lẫm của MC Phí Linh VTV" />Hình ảnh lại lẫm của MC Phí Linh VTV
2025-04-23 05:40
-
- Phòng GD-ĐT huyện Hòa Vang (TP. Đà Nẵng) ra công văn yêu cầu các trường mầm non mua sữa ngoại từ 4 công ty đã làm việc với Phòng.
Công văn ép trường mầm non mua sữa theo chỉ định của Phòng GD-ĐT Hòa Vang.
Theo đó, công văn số 512/PGDĐT-MN do Trưởng phòng Phạm Hồ Quỳnh Trang ký yêu cầu các trường nghiêm túc thực hiện việc mua sữa ngoại từ 4 công ty: Cty CP thực phẩm Sa Co (sữa Net sure pedia; Net sure Nutri IQ; Net sure Grow IQ Plus), Cty TNHH VHCT (sữa Gabagrow); Cty CP 3 Son (Sữa Vita Dairy Kinder), Cty TNHH Khánh Chương (sữa Ellac Grow).
Ngay khi phát hành công văn, nhiều phụ huynh ở Hòa Vang tỏ ra khó hiểu và bức xúc khi bị ép mua sữa ngoại. Sự việc khiến Sở GD-ĐT Đà Nẵng phải vào cuộc.
Trao đổi với PV ngày 13/8, ông Nguyễn Đình Vĩnh, Giám đốc Sở GD-ĐT cho rằng, văn bản của Phòng GD-ĐT Hòa Vang ép các trường mua sữa do Phòng ký kết hợp đồng là không đúng, tạo tâm lý nhiểu nhầm về độc quyền sử dụng sữa, vi phạm Luật cạnh tranh.
“Ngay trong sáng 13/8, Sở đã yêu cầu lãnh đạo Phòng GD-ĐT Hòa Vang thay thế ngay văn bản này”, ông Vĩnh cho biết.
Bà Phạm Hồ Quỳnh Trang, người trực tiếp ký công văn nói trên thừa nhận có sai sót trong văn bản khiến phụ huynh hiểu nhầm và bức xúc.
Theo bà Trang, thực hiện theo chỉ đạo của UBND TP, Phòng đã rà soát các loại sữa thường dùng ở 14 trường mầm non trên địa bàn, yêu cầu các công ty sữa ký cam kết đảm bảo VSATTP.
“Đến trước năm học mới, chỉ có 4 công ty nói trên ký cam kết, do đó Phòng có công văn nhằm giới thiệu cho các trường mua, chứ Phòng không ký hợp đồng với những đơn vị này. Câu chữ trong công văn viết sai, không thể hiện đúng chủ trương, tôi đã ký mà không đọc kỹ văn bản”, bà Trang cho hay.
Trưởng Phòng GD-ĐT Hòa Vang cho biết thêm, Phòng đã báo cáo sai sót này với lãnh đạo quận và Sở, hiện đang chỉ đạo ngành liên quan khắc phục, điều chỉnh.
Cao Thái
" width="175" height="115" alt="Đà Nẵng ra công văn ép trường mầm non mua sữa" />Đà Nẵng ra công văn ép trường mầm non mua sữa
2025-04-23 05:13
-
Ngót 20 năm thiên di từ miền quê Hà Tĩnh đến mảnh đất Kinh Kỳ, sống và viết mãnh liệt, sau 11 tác phẩm, thì có lẽ tạp văn Thương những xa xôilà một sự trải bày đủ đầy nhất của nhà văn Như Bình về chính mình.
Con người ta, cần cả một cuộc đời để trưởng thành, cả những chuyến đi xa, những rời bỏ để ngoái lại, để nhớ thương, để tha thiết đáp đền ân huệ đã được sinh ra. 21 khúc thương niêm trong 146 trang nhớ, Như Bình đã tự bứt da thịt mình để bày biện một kí ức bộn bề. Những khúc nhôi đoạn trường của chị, tôi đọc mà ứa lệ vì chân thực.
Ngót 200 trang văn, chưa bao giờ thôi nhỏ lệ
Như Bình hơn 10 năm mới ra sách, nhưng thực chất Thương những xa xôicòn hơn thế, được hoài thai từ khi chị còn là một đứa bé chân trần, tóc cháy nắng, chạy dưới cánh đồng quê Hà Tĩnh ngút ngát gió, bời bời cát trắng.
Chị ngồi từ hiện tại để cái cây thương nhớ hôm qua trổ mầm xanh biếc. Cuốn tạp văn mà mỗi trang như mỗi ô cửa, chị chạm vào những vóc hình thân thuộc, thương đến xót xa. Về mẹ, cả đời tảo tần dốc sức nuôi đủ đàn con 5 đứa, vuông lụa mịn hay tấm lưng đổ bóng thời gian trùm lên bậu cửa, hiên nhà, bờ sông trảng cát, đã gọi những cơn nắng chang chang. Người cha thư sinh, đàn hay, hát giỏi, văn võ đủ cả, yêu vợ thương con, đào hoa trong cả nỗi thương vay của thiên hạ. Ông, bà, rồi những o, những cậu, những chú, cả người bạn học… hiện lên trên trùng trùng, lớp lớp kí ức tuổi thơ sống động, vẽ vào Như Bình một khắc khoải, tiếc thương.
Ngoài kia, dưới lớp sương mù quá vãng, có những ngôi mộ nằm lại giữa mênh mông. Khi chị mở cánh cửa xa ngái ấy, cái bản lề run lên dưới lớp mọt thời gian. Hương xưa xao xác đầy lồng ngực. Chị muốn ở lại, muốn rời đi, muốn bứng bao da diết nhớ trong veo ấy về ngôi nhà mình. Nhưng họ đã về cát bụi chỉ máu thịt ở lại trong chị.
Sách Thương những xa xôi.
Như Bình trong ngót 200 trang văn, chưa bao giờ thôi nhỏ lệ. nước mắt thấm trên những khuôn mặt người thân. Những người có cả một bầu trời đỏ dậy miền Trung nhưng suốt đời chẳng mấy chốc cất nỗi cơ cực đi mà ngó lên viễn thẳm, có cả khung trời mùa xuân hoa trái dâng hương nhưng chẳng thảnh thơi nuôi nhựa xuân trong lồng ngực. Những nếp tranh luôn vắng vẻ vì con người còn mải miết trong bùn đất. Đến mức, như thể cái nghèo giăng bẫy khắp chốn, chạy kiệt quệ họ vẫn không ra khỏi.
Nhưng đất nghèo nuôi chí lớn. Như Bình đã họa lại cả một thời thiếu thốn, đến cái cây ở vườn nhà chị cũng chưa bao giờ lớn đủ trong cái ngưỡng tự nhiên mà trời ban tặng. Để nhắc đến miền Trung là nhắc đến dải đất, mà mỗi hạt cát cũng đủ căng mình gánh nắng gió, con người nơi ấy đã thắt lưng buộc bụng, ra khỏi đói nghèo, bằng quyết chí đổi đời, bất chấp nghiệt ngã của số phận giáng xuống. Hoàn cảnh không lôi tuột họ xuống hố mà chỉ khiến họ can trường và kiêu hãnh trưởng thành vượt bậc.
Lần lần từng con chữ Như Bình, thấy hiển hiện một gia đình yêu thương kiểu mẫu. Cha mẹ chị đi trong những nỗi mất mát quá lớn, kì hôn nhân dài đến 10 năm éo le khó sinh con, rồi núm ruột đỏ hỏn vừa ra khỏi lòng mẹ đã tắt sự sống. Cha vẫn yêu thương che đỡ cho mẹ, trước mọi rìu búa dư luận, những soi xét lạnh lùng, tàn nhẫn. Bù đắp cho niềm tin nuôi bằng nước mắt ấy là đàn con 5 đứa, ai nấy đều học hành bài bản và có vị trí xã hội. Cả một đoạn trường nhọc nhằn mà khi nhắc lại ai nấy đều bùi ngùi. Người dân quê chị còn nhắc đến gia đình họ Lê ấy trong niềm tự hào.
Nỗi thương cha, nhớ mẹ của Như Bình đã thêu vào khung trời năm tháng những sợi chỉ ngào vị mặn mòi. Người mẹ thông minh, buôn bán nhanh nhạy nhưng thất học, cả đời đàn bà tất tả xuôi ngược để lo cho đàn con ấm bụng và được học hành. Đến nỗi, tấm lụa đẹp mịn màng, mãi nằm lại trong cái rương kỉ niệm, bởi mẹ tiết kiệm, vì cả đời mẹ có mấy chốc được thảnh thơi mà ngắm nghía, chăm chút bản thân. Khi các con bù đắp được, là lúc thời gian đã vít còng lưng mẹ. Dấu ấn cả một thời gian khổ đã mang trên tấm lưng bà mẹ nhọc nhằn. Mảnh lụa đã mủn đi, nhưng bụi mục đã găm vào Như Bình niềm ân hận và nỗi thương mẹ đến xót xa.
Mỗi lần lật lại kí ức, chị lại chạm vào tấm lua mẹ không bao giờ được mặc. Tất cả đã khiến Như Bình bằng mọi giá phải học tập và lao động để vượt lên hoàn cảnh. “Tấm lụa đẹp như chỉ có trong cổ tích. Mẹ cất kỹ dưới đáy rương, một năm đến Tết, mẹ giở rương ra một lần cho chúng tôi sờ vào tấm lụa hồng ấy một lát, để cảm nhận hít hà về một thứ gì đó thuộc về cái đẹp và xa xỉ”. Viết về mẹ, Như Bình nhắn những đứa con: hãy biết yêu thương và đừng để yêu thương trở nên muộn mằn, vô nghĩa.
Cả đời âu lo của mẹ, được bù đắp bởi cha, một người đàn ông tử tế, vào đời với gia tài đàn ông vô giá: mảnh khảnh thư sinh, tài hoa, đàn hát, văn võ đủ cả. Nhưng số phận phóng tay đấy, rồi lại keo kiết có thừa, cha mẹ lận đận đường con cái. Hàng chục năm mỏi mòn chờ kết trái tình yêu. Tuyệt vọng, hy vọng, mất mát, vỡ òa hạnh phúc. Gia đình chị đã nức tiếng một vùng bởi có đến 5 người con đỗ đại học.
Mỗi mùa vu lan là mỗi day dứt Như Bình. Từng câu chữ chậm trôi giữa đôi bờ nhớ, quên. Nhớ những tháng ngày hạnh phúc, “Cha mạnh mẽ, ngang tàng như sóng ở sông Ngàn Mọ quê mình. Cha là thầy giáo dạy môn toán cho nhiều học sinh đi thi học sinh giỏi, nhưng cha lại cũng giỏi võ trong xã không ai bằng. Thời Pháp, cha là đấu sĩ chuyên đánh võ ở các võ đài của Pháp để kiếm thêm thu nhập cho mẹ nuôi các anh. Cái cách mà cha sống ngang tàng, lãng tử, bảo vệ các con, bảo vệ kẻ yếu, đánh lại những kẻ chuyên đi bắt nạt người khác cũng thành giai thoại ở quê mình”. Bóng dáng cha mẹ thấp thoáng sau bao sợi ngâu buồn, vĩnh viễn gieo nức nở xuông nhân gian. Đứa con Như Bình như thể đã quên khoảnh khắc sống của mình để níu bám vào song thân để được trở về thời thơ bé, nghe cha khỏa nước trên sóng sông Ngàn Mọ, ngắm dáng mẹ lẫn vào khuya sâu bên mảnh vườn quê. Chỉ những con chữ nhỏ bé mới có sức mạnh nối dài linh cảm giữa hai cõi đến thế. Cuộc sống nào cũng bắt đầu từ vô hình rồi đến hữu hình. Kiếp luân hồi cứ tiếp nối tiếp nối nhau.
Trang sách Như Bình bước ra o Khuyên, người mà gia tài đầy ắp nỗi bất hạnh đàn bà, nhưng giàu có tình yêu của những người ruột thịt. Đến nỗi trong cơn mộng du hoảng loạn, o đã tìm cho mình con đường giải thoát bằng cái chết ở quốc lộ. Cái chết với những người kiệt cùng lại là một ân huệ. O Khuyên khiến chị nhớ lại “những thời đoạn sóng gió, cuộc sống chưa bình yên, tôi rơi vào rối loạn âu lo mất phương hướng trầm trọng”. Như Bình thương o Khuyên, và tất cả đàn bà trên thế gian này, thương mình. O Khuyên khiến độc giả cảm thương nhưng vô cùng trân trọng cách o gói ghém đời mình chi chút trong những món đồ cũ kĩ “Mở ra thấy đó là tấm bằng khen cài Huân chương Kháng chiến chống Mỹ hạng Nhất của o. Trên tấm huân chương là chiếc phong bì ghi “Tiền làm quách khi chết”. Mở phong bì ra có chín triệu đồng”. Đời ai rồi cũng mở, cũng gói, nhưng Như Bình mở trang văn đàn bà miền Trung của một thời quá vãng đã để lại một dư vang nước mắt ngậm ngùi và trân trọng.
Nhà văn, nhà thơ Như Bình. Nguồn ảnh: Phụ nữ Việt Nam.
Mượn con chữ để gửi lòng biết ơn
Là một họa sĩ, kí ức chị có khi được vẽ bằng sắc hoa học trò: bằng lăng tím nhức nhối. Mùa học trò trong veo, hồn nhiên lại khắc trong chị nỗi đau mất đi người bạn học. Gom bao nhiêu sắc tím mực mồng tơi để viết về tình bạn ấy? Những đứa trẻ một thời đi về trên những con đường gầy gò luồn vào xóm cát, mỗi vết chân đến với cổng trường theo đòi con chữ như những cánh sao. Số phận dẫn chúng đến với chốn riêng, người thắp sáng, kẻ nhập nhòa, đó là những tình trong trẻo và ngây thơ nhất.
Nhưng người bạn của chị đã ra đi ở độ tuổi mùa xuân cuộc đời. Bằng lăng tím đã cứa vào tim chị, nỗi buồn mất não nùng. “Ngày ấy, trong giàn giụa nước mắt đau thương, tôi đã nghĩ không hiểu sao, thiên nhiên có thể vô tâm mà đẹp não nùng trong ngày bạn tôi từ biệt tuổi thanh xuân để về trời. Tôi đã hận cả mùa hè thành Vinh, giận cả màu đỏ nhức nhối của hoa phượng, và màu tím của bằng lăng. Cái chết tháng Năm của bạn đã để lại trong lòng tôi vết thương sâu của mùa hè. Vết thương màu hoa phượng. Vết thương màu hoa bằng lăng”.
Như Bình là một người đàn bà đầy dậy cảm. Những điều giản dị, nhỏ bé trong đời lại gọi, chạm và cứa vào hồn chị. Sau những tất tả đời thường, chị trở về tổ ấm yêu thương.
Từ không gian của mình, bên ô cửa nhỏ chị nhìn ngắm thế giới qua tâm hồn mình: “Cửa sổ là đôi mắt của ngôi nhà, là tâm hồn của cái không gian ấm áp được gọi là gia đình bé mọn. Cửa sổ nhà tôi luôn mở khi tôi trở về nhà, có khi mở cả những ngày mưa, những mùa đông hun hút lạnh… Nếu bạn đứng ở khung cửa sổ, áp má vào cửa kính nghe mưa chảy đầm đìa tràn trề trên gương mặt mình, chỉ cách có một tấm kính mỏng, bạn sẽ thấy dịu lòng biết bao khi ngoài kia bão tố đang tràn về và mình ở phía sau một khung cửa sổ bình yên ấm áp”.
Thế giới xao động và đầy âm vang. Mà mỗi chuyển động của nó đi vào trong chị dù nhẹ bẫng hay mãnh liệt thì cuối cùng sau mỗi trường đoạn, đủ đầy cảm xúc sẽ đến với độc giả, viết là cách thương yêu chan chứa.
Như Bình qua Thương những xa xôiđã mượn con chữ để gửi lòng biết ơn sâu sắc về gia đình, bạn, quê hương cả những người, những điều chị gặp dọc hành trình cõi người, tất cả để có một Như Bình của hôm nay. Nghệ sĩ, khi đã chín, chữ của họ là một trái thảo. Cái cách Như Bình trải bày tâm hồn mình ấy, chính là phẩm hạnh nghệ sĩ của chị. Và dù có tài hoa, danh tiếng đến đâu, mà quên những yêu thương, lơ đễnh với những máu thịt của đời mình, ấy cũng là một mất mát, nhẫn tâm.
" width="175" height="115" alt="Nghệ sĩ, khi đã chín" />Nghệ sĩ, khi đã chín
2025-04-23 04:20



Sự việc xảy ra vào khoảng 10h30, ngày 18/11, sau giờ tan học, ngay trước nhà vănhóa thôn Nội Hải (cách trường THCS Hải Trạch khoảng 500m) khiến em Hồ Ngọc Ánhvà Trần Thị Thu Hằng (cùng 11 tuổi) cùng học lớp 8B phải đi cấp cứu tại Bệnhviện huyện Bố Trạch.
![]() |
Em Trần Thị Thu Hằng lớp 8B với vết đâm ở chân đang điều trị tại khoa Ngoại, Bệnh viện huyện Bố Trạch (Quảng Bình). Ảnh Trần Văn |

- Nhận định, soi kèo Nagoya Grampus vs Sanfrecce Hiroshima, 12h00 ngày 20/4: Đứng im bắt bảng
- 7 thủ khoa toàn quốc năm 2023 chọn học đại học Ngoại thương
- Cuộc sống sang chảnh của Chi Pu ở Mỹ
- Lập website giả mạo Cổng thông tin Bộ công an để lừa đảo
- Nhận định, soi kèo Sukhothai vs Chiangrai United, 18h00 ngày 19/4: Tiếp đà chiến thắng
- Giới trẻ đi bar
- Điểm thi gần 9 thành 0: Tại thí sinh, người chấm hay phần mềm?
- Brad Pitt và bạn gái kém 27 tuổi đang sống chung
- Nhận định, soi kèo nữ Arsenal vs nữ Lyon, 18h30 ngày 19/4: Khó có bất ngờ
