Soi kèo phạt góc Melbourne City vs Macarthur FC, 15h35 ngày 7/3
本文地址:http://slot.tour-time.com/html/70b396436.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Shanghai Shenhua vs Kawasaki Frontale, 19h00 ngày 5/3: Tiếp tục gieo sầu
Cover nhạc Big Bang, Bùi Anh Tuấn khiến fan sửng sốt
|
Đẹp mê mẩn 'Nụ cười Việt Nam'
Bị mẹ chồng thường xuyên đổ tiếng ác, Nga lén đặt camera giấu kín trong nhà để lật tẩy đòn vu oan của mẹ chồng.
">Ngược đời mẹ chồng đi chợ phải kê khai chi tiết cho con dâu
Nhận định, soi kèo Hyderabad vs Punjab, 21h00 ngày 6/3: Cửa dưới thắng thế
Đám tang là nghi thức cuối cùng dành cho một người xả báo thân tứ đại. Tùy theo vị trí, tâm nguyện, cũng như niềm kính tiếc của thân quyến, môn đồ… mà được tổ chức tương ứng. Trong đó, di nguyện của người mất là quan trọng nhất, phải được “y giáo phụng hành” vì đó là lời nguyện cuối cùng của vị ấy.
Do biết được tình cảm của pháp quyến, môn đồ nên những vị lãnh đạo Phật giáo thường để lại lời dặn dò việc tổ chức lễ tang cho mình theo hướng thật đơn sơ. Có vị còn dặn đến cả việc thờ cúng cho hậu học, như Trưởng lão Hòa thượng Thích Thanh Bích, Phó Pháp chủ kiêm Giám luật Hội đồng Chứng minh GHPGVN; Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã di ngôn không xây tháp.
“Thầy không muốn sau này quý vị xây cho thầy một ngôi tháp ở Tổ Đình. Xây tháp như thế sẽ không có ý nghĩa gì nếu ngày hôm nay quý vị không nối tiếp được những gì thầy đang trao truyền... Không được nhốt thầy, bỏ thầy vào trong một cái hũ nhỏ rồi đặt thầy vào trong một cái tháp. Thầy không muốn thầy có một cái tháp. Tốn đất chùa vô ích”, Thiền sư Thích Nhất Hạnh nói trong một pháp thoại.
Hình ảnh ngôi mộ cỏ đơn sơ của ngài Thanh Bích hay lời dạy “đừng xây tháp cho thầy” của Thiền sư Thích Nhất Hạnh… đã trở thành hình ảnh và “tâm thư” lay động lòng người.
Các ngài nhìn thấy được trước những điều có thể sẽ diễn ra trong tang lễ và ân cần dặn dò kỹ lưỡng để tránh lãng phí vì việc viên tịch theo lẽ đương nhiên của mình. Có thể xem đó là bài pháp sống động cuối cùng đi vào lòng người mỗi khi nhắc về các vị thầy lớn.
Thực sự, khi đã chọn con đường xuất gia, trở thành vị khất sĩ thì lối sống giản dị, khiêm cung, khép mình chính là chìa khóa mở cho chúng sanh tìm tới đạo. Ở ngoài kia, thế gian xa hoa bao nhiêu thì cũng đầy phiền não bấy nhiêu. Nên người đời tìm tới cửa đạo chính là bởi ở đó có nếp sống “thiểu dục tri túc”, tưởng đơn giản nhưng cực kỳ khó làm của người tu.
Khi bậc xuất trần càng buông bỏ nhiều chừng nào càng được sự kính trọng chừng ấy từ đồ chúng lẫn chư thiên. Những vị ấy thường thâu nhiếp được tâm người, làm được những việc lớn. Tâm rộng cảnh rộng!
Trước Tết, ở Quảng Nam, Hòa thượng Thích Thông Chánh cũng để lại di ngôn cho tang lễ của mình, với mấy gạch đầu dòng như: lấy câu Phật hiệu “Nam mô A Di Đà Phật” làm tôn chỉ tang lễ; không tiếp nhận phúng điếu, vòng hoa, liễn tang; khi chư tôn đức tăng ni đến viếng cung thỉnh quý ngài dâng hương và kinh hành niệm Phật 3 vòng; cúng dường ẩm thực, tịnh tài đến quý tăng ni và mời cơm Phật tử xa gần… Những học trò của ngài nhận được di ngôn này đều xúc động, xem đó là lời dạy cuối cùng thầy dành cho mình, y giáo phụng hành.
Thực sự, di sản thầy để lại cho trò không gì quý hơn đức hạnh mà vị thầy tu tập. Di sản ấy khiến người học trò tự hào và được nuôi dưỡng mỗi khi nhớ đến thầy, như một cách được núp bóng từ bi của người đã sinh ra mình trong ngôi nhà Chánh pháp.
Tang lễ người xuất gia cần được tổ chức đơn giản, nhưng vẫn trang nghiêm thanh tịnh. Phẩm vật cúng dường Tam bảo hay Giác linh người thầy chắc chắn không có gì quý bằng hương giới-định-tuệ. Những lễ tang thiền vị ấy khiến mọi người nhìn vào sanh tâm hoan hỷ, phát khởi tín tâm và cúi đầu trước bậc đã giác ngộ vô thường, vô ngã. Lễ tang như thế tưới tẩm hạt giống Phật trong lòng người.
Có thể nói, chuẩn bị lễ tang cho chính mình, dặn dò tang lễ đơn sơ thôi hoặc đề nghị con cháu dùng tiền phúng điếu làm từ thiện, trao học bổng, giúp người nghèo, bệnh nhân… là việc thiện lành cũng là bài học lớn người đi để lại cho người còn sống tiếp, rất đáng suy ngẫm, thực hành.
">Tại sao các vị thầy lớn đều dặn tổ chức lễ tang đơn sơ?
Ngay phút 20, Nam Định đã mở tỷ số, nhờ phút lóe sáng của Mpande. Ngoại binh người Uganda vặn lưng đối thủ rồi tung cú cứa lòng từ ngoài vòng cấm đẹp mắt, không cho thủ môn Thanh Bình có cơ hội cản phá. Đội chủ nhà còn suýt nhân đôi cách biệt ở phút 39 khi Hoàng Anh thoát xuống bấm bóng kỹ thuật, nhưng thủ thành Thanh Bình vẫn kịp giơ tay chạm bóng cứu thua.
Nam Định thắng đậm ở V
Tôi "chộp" được Thắng 'vẹo' khi anh vừa từ Hải Phòng lên Hà Nội thu âm cho một quảng cáo. Dù đi một quãng đường dài, nhưng NSUT Quang Thắng vẫn rất nhiệt tình dành cho phóng viên những phút trò chuyện thân mật, những chia sẻ thật về nghề, về gia đình.
Tuổi thơ gắn với "cây đàn giấy"
Bộ phim "Sóng ở đáy sông" một thời khiến người yêu điện ảnh vừa xem vừa tức bởi có ông bố đặc trưng người Hải Phòng thời bấy giờ quá nghiêm khắc, cổ hủ đến tàn nhẫn. Hỏi Quang Thắng, anh sinh ra ở thành phố Cảng, trải qua thời đó, bố anh có phải người giống như trong phim? Quang Thắng gật đầu bảo, trong thời kỳ xoá bỏ bao cấp, lúc giao thời giao đó thì vẫn có một số ông bố muốn hướng tới cho con em mình có một tương lai sáng lạn, phải nhìn vào các tấm gương kiểu như nghệ sĩ piano Đặng Thái Sơn. Anh cũng không ngoại lệ.
Gia đình bắt anh học nhạc nhưng, nhà nghèo nên không có đàn. Bố mẹ anh vẽ các phím đàn lên giấy, lên gỗ rồi hàng ngày bắt anh ngồi học đánh, xướng âm. "Suốt ngày sòn sòn sòn đô sòn, sòn sòn sòn đô la... Tôi không chịu được kiểu đó. Vừa học vừa khóc, nước mắt chảy ròng ròng, có khi ướt cả đàn. Tôi không chịu, bỏ đi học kịch, bị cả gia đình phản đối, nói nghề đó không sang. Đó không phải là nghề, bắt tôi phải chọn nghề gì mà có tương lai sáng lạn, cao sang. Nhưng mà tôi thích kịch rồi, gia đình ép mãi cũng không được", NSƯT Quang Thắng giãi bày.
![]() |
Diễn viên Quang Thắng vui vẻ kể về tuổi thơ vất vả của mình |
Quyết tâm học kịch, khi đó bố Quang Thắng chỉ nói một điều: Làm cái gì thì làm nhưng đã làm thì phải làm tốt và nếu không tốt thì bỏ luôn! Vẫn quyết tâm vào học kịch nhưng đến bây giờ, Quang Thắng bảo, anh thấy lời bố nói là đúng. Chính vì thế, Quang Thắng phải nỗ lực hết mình, gấp nhiều lần các bạn khác song anh không hối tiếc vì đã chọn nghề này. Chính nỗi vất vả của nghề, Quang Thắng cũng hướng các con không nên theo nghề của bố mà nên chọn nghề khác. Mặc dù vậy, rút từ kinh nghệm bản thân, Quang Thắng nói: "Nếu các con không nghe thì mình đành... nghe chúng nó thôi".
Cái mặt "không cái gì liên quan tới cái gì"
Thời đi học trường Cấp 3 Ngô Quyền (Hải Phòng), Quang Thắng nổi tiếng nghịch ngợm, được cái anh nghịch kiểu học trò, chứ không phải hư hỏng gì. Anh nghịch tới nỗi, cho tới bây giờ, các thầy cô khi nhắc đến Quang Thắng vẫn còn sợ.
Nghịch là vậy nhưng Quang Thắng lại được cái thông minh, học giỏi, có năng khiếu ca hát. Anh hát rất hay, hay tham gia vào đoàn đội. Quang Thắng nhớ lại: "Khi đi học rất hay bị ghi sổ đầu bài vì tội ngồi hát trong lớp và đục bàn. Cái bàn tôi ngồi lúc nào cũng có một cái lỗ. Tôi hát rất hay nên toàn hát vào cái lỗ cho các bạn nghe. Tôi cũng đệm đàn bằng cách dùng ngón tay gõ vào bàn. Ngày đi học thế thôi chứ càng lớn càng xấu giai nên đành từ bỏ ước mơ thành ca sĩ. Nếu đẹp giai thì tôi đã thành ca sĩ và mình giàu lâu rồi. Ờ, thôi thì không thành ca sĩ, không giàu tiền được cái giàu tình. Hát hay nên các bạn nữ thích lắm. Đến giờ, sau mấy chục năm gặp lại nhau, các bạn vẫn nhắc về tuổi thơ hồn nhiên đó".
"Cơ mà xấu giai cũng có lúc may mắn nhá", Quang Thắng phá lên cười bảo vậy. Anh kể, cơ duyên đưa anh tới hài kịch chính là cái mặt "không cái gì liên quan tới cái gì" của mình. Đó là khi anh ở đoàn kịch Hải Phòng, đầu tiên anh được phân công vào vai hoàng tử trong vở Bá tước Monte Cristo, sau NSND Lê Hùng nghĩ lại, với cái mặt của anh, hình dáng đó, không thể vào vai hoàng tử được, anh bị buộc vào vai tướng cướp VamPa. Quang Thắng lúc đó buồn lắm, là diễn viên, ai chẳng muốn mình được lộng lẫy trên sân khấu, bị vào vai tướng cướp, NSND Lê Hùng phải động viên mãi, Quang Thắng mới chịu. "Thầy Hùng bảoThắng yên tâm, Thắng vào vai này thì kể cả hoàng tử cũng lu mờ. Tôi vẫn còn nghi lắm, nhưng khi diễn thật, tôi vừa bước ra sân khấu thì khán giả cười ồ lên và vỗ tay. Bắt đầu từ đấy trở đi tôi thấy thích thú với hài kịch và tiếp tục đến bây giờ", Quang Thắng tâm sự.
![]() |
Những vai diễn của danh hài Quang Thắng luôn được khán giả yêu thích. Ảnh: VTV news |
"Tôi có cái 'xấu' thứ 2 là tiếng, tiếng nói thì đối với sân khấu kịch rất quan trọng. Mọi người nói tôi có tiếng địa phương. Nhưng cái 'xấu' này cũng lại là cái lợi của tôi", Quang Thắng thật thà tâm sự. Anh bảo, trong diễn hài tiếng lại không quan trọng, miễn là có cái riêng của mình. Thế nên anh đã vận dụng cái riêng của mình vào thì thấy khán giả đón nhận rất nhiệt tình, đều ủng hộ. Mọi người nhớ anh bởi chất riêng đó, từ đó trở đi, anh cứ thế phát huy và không phải thay đổi gì cả. Giữ đúng bản chất của mình là được. "Nhiều lúc gặp người hâm mộ hay bạn bè, họ vẫn nhại lại câu tôi nói, nhất là Cô Đẩu (diễn viên Công Lý - PV) thường nhại tôi đó. Nhưng thôi kệ, họ quý họ mới thế chứ", Quang Thắng chia sẻ.
Ai nói anh không giàu tiền, nghe nói anh mới mua nhà rộng thênh thang 70m2 với 3 tầng lầu ở Gia Lâm. Anh là đại gia trong làng hài rồi còn gì? - tôi hỏi. Quang Thắng cười bảo: "Ờ, thì cũng chắt chiu mãi mới mua được căn nhà nhỏ ở đó, làm nơi đi đi về về, nếu phải diễn trên Hà Nội vài buổi thì cũng có chỗ ăn ngủ".
Tình Lê
">Tuổi thơ chan đầy nước mắt của danh hài Quang Thắng
Đi 'mò đêm' nhà sơn nữ Thái
友情链接