您现在的位置是:Bóng đá >>正文
Vai diễn cuối cùng của võ sư Vũ Hải 'Người phán xử' trước khi qua đời
Bóng đá1152人已围观
简介Võ sư Vũ Hải sinh năm 1960. Ông qua đời lúc 17h ngày 10/4 tại nhà riêng, do căn bệnh ung thư tuỵ. Sự ...
Võ sư Vũ Hải sinh năm 1960. Ông qua đời lúc 17h ngày 10/4 tại nhà riêng,ễncuốicùngcủavõsưVũHảiNgườiphánxửtrướckhiquađờtrực tiếp bóng đá anh hôm nay do căn bệnh ung thư tuỵ. Sự ra đi của võ sư Vũ Hải khiến nhiều đồng nghiệp và người hâm mộ không khỏi bàng hoàng và tiếc thương.
Dù võ sư Vũ Hải đương nhiệm vị trí Phó tổng thư ký Hội võ thuật Hà Nội nhưng anh lại bén duyên với nghệ thuật thứ 7. Dù tay ngang thôi nhưng anh đã tham gia khoảng 40 bộ phim và chỉ đạo võ thuật cho nhiều phim.
Bộ phim đầu tiên anh chạm ngõ điện ảnh là Đầm lầy bạcvới vai Dũng “gậy”- một tay giang hồ với những pha đánh đấm do mình tự thực hiện.
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Al Ain vs Al Arabi, 20h10 ngày 25/2: Chủ nhà đáng tin
Bóng đáHư Vân - 25/02/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...
【Bóng đá】
阅读更多Những người để xảy ra câu chuyện 500 giáo viên mất việc: 'Rất đáng lên án!'
Bóng đáÔng Trần Kim Tự, Phó Cục trưởng Cục Nhà giáo và Cán bộ quản lý cơ sở giáo dục (Bộ GD-ĐT) cho biết, sau khi sự việc xảy ra ở huyện Krông Pắk (Đắk Lắk), Cục đã nắm bắt tình hình và yêu cầu Sở GD-ĐT báo cáo nhanh về sự việc.
Theo ông Trần Kim Tự, Sở GD-ĐT Đắk Lắk đã gửi báo cáo, trong đó vấn đề nổi bật là tình trạng tuyển dụng dôi dư rất nhiều.
Nhiều giáo viên được thông báo chấm dứt hợp đồng là vợ chồng đã giảng dạy nhiều năm, đang nuôi con nhỏ, cuộc sống vô vàn khó khăn “Điều này khiến chúng tôi suy nghĩ nhiều, nhất là về công tác quản lý" - ông Tự cho biết.
"Theo báo cáo, đối với bậc mầm non, địa phương này đang thiếu 212 giáo viên nhưng lại chỉ ký hợp đồng với 78 người. Phải chăng không có nguồn hay sao mà lại hợp đồng ít như vậy?
Trong khi đó, giáo viên tiểu học thiếu 69 người nhưng lại ký hợp đồng tới 279 người, như vậy thừa 210 người.
Hay ở bậc THCS, số giáo viên thiếu chỉ 16 nhưng huyện này lại ký hợp đồng với 221 giáo viên. Vậy nên có sự chênh lệch rất lớn giữa nhu cầu và tuyển dụng”.
Theo ông Tự, “Trong các hướng dẫn của Bộ GD-ĐT luôn nói làm sao phải đảm bảo cân đối giữa nhu cầu, vị trí việc làm với thực tế dạy học và đúng quy định. Ví dụ, Bộ đã đưa ra những tiêu chuẩn làm căn cứ để địa phương tuyển dụng như: lớp mầm non học 2 buổi/ngày thì cần 2,2 giáo viên/lớp, lớp mầm non học 1 buổi/ngày thì cần 1,2 giáo viên/lớp. Đối với tiểu học dạy 1 buổi/ngày bố trí tối đa 1,2 giáo viên/lớp và dạy 2 buổi/ngày bố trí tối đa 1,5 giáo viên/lớp…" - ông Tự giải thích.
Ông Tự nhìn nhận "việc ký hợp đồng như thế này sẽ ảnh hưởng tần suất lên lớp của các thầy cô, ảnh hưởng đến câu chuyện sử dụng và đảm bảo định mức lao động theo quy định”.
Ông Trần Kim Tự, Phó Cục trưởng Cục Nhà giáo (Bộ GD-ĐT). Ảnh: Thanh Hùng. Nói về cơ chế tuyển dụng, ông Tự cho biết Chính phủ đã có Nghị định 29 (quy định về việc tuyển dụng lao động cho các trường thuộc thẩm quyền của UBND huyện và quyền của người đứng đầu nhà trường) hướng dẫn rất chặt chẽ. Nhưng câu chuyện ở đây (Krông Pắk) lại là những hợp đồng lao động rất lỏng lẻo.
Lấy luôn ví dụ ở Krông Pắk, ông Tự cho rằng ở đây vẫn còn chỉ tiêu nhưng lãnh đạo địa phương lại không tổ chức tuyển dụng theo hình thức thi tuyển hay xét tuyển mà cứ theo hình thức ký hợp đồng. Đến khi thanh tra, kiểm tra xong thì lại bị đề nghị dừng để rồi cuối cùng xảy ra chuyện, tỉnh lại phải vào cuộc.
"Khi đọc báo cáo nhanh, điều tôi băn khoăn là tại sao nhu cầu thì ít, ký hợp đồng nhiều như vậy mà không ai nhìn ra vấn đề, ví dụ như cán bộ quản lý phòng giáo dục.
Qua tìm hiểu, Trưởng phòng GD-ĐT địa phương ở giai đoạn giáo viên được ký hợp đồng ồ ạt hiện đã nghỉ hưu cách đây 1 năm, còn người mới đang tham gia cùng với UBND huyện giải quyết sự việc. Ở đây, cũng phải nói, vai trò của Trưởng phòng GD-ĐT huyện rất mờ nhạt, khi thấy việc tuyển dụng giáo viên dư thừa nhưng không có ý kiến với UBND huyện, đồng thời cũng không báo cáo lên Sở GD-ĐT.
Ông Tự cũng cho hay sau khi nghe nhiều ý kiến giáo viên, ông thấu hiểu sự thất vọng rất lớn của các thầy cô.
“Phải nói rằng, những nhà quản lý đã tạo ra sự thất vọng này, tạo ra câu chuyện này rất đáng lên án” - ông Tự thẳng thắn nói.
"Và các cấp chính quyền, UBND huyện tỉnh, cũng như ngành giáo dục ở những địa phương khác cũng phải tìm ra giải pháp để khắc phục sớm tình trạng này, không để xảy ra chuyện tương tự. Không thể để giáo viên ôm hy vọng đến một ngày nào đó được biên chế chính thức dù nguyện vọng đó rất chính đáng. Công việc tuyển dụng phải trở nên minh bạch, trong sáng theo đúng những quy định pháp luật hiện nay”.
Về giải pháp, ông Tự cho hay việc thay đổi hẳn cơ chế - Bộ, ngành phải nắm lại việc này thay UBND các cấp để làm, đảo ngược xu thế phân cấp hiện nay - là việc "không thể và không khả thi".
“Điều quan trọng cần thay đổi, theo tôi, là cần làm - kiểm tra - giám sát theo đúng những quy định hiện hành. Chúng tôi cho rằng những quy định hiện hành đã khá đầy đủ, nhất là quy trình tuyển dụng. Và tôi nghĩ, tiếng nói của đại diện ngành giáo dục địa phương phải mạnh mẽ hơn để bảo vệ quyền lợi cho giáo viên cũng như đảm bảo được kế hoạch, chất lượng giáo dục”.
Thanh Hùng
Giáo viên tố hiệu trưởng nhận tiền chạy việc bằng… vay, mượn?
Đã có người thân của giáo viên bị chấm dứt hợp đồng đứng ra tố cáo hiệu trưởng nhận tiền chạy việc, lo biên chế nhưng cuối cùng con họ vẫn bị đẩy ra đường.
">...
【Bóng đá】
阅读更多Chàng trai thoát chết nhờ trợ lý ảo Siri
Bóng đáGael Salcedo, 18 tuổi, đang trên đường đến trường Cao đẳng Cộng đồng Bắc Iowa thì chiếc xe Jeep của anh bị trượt trên đường đóng băng. Salcedo không thể kiểm soát được chiếc xe và thảm kịch đã xảy ra. Chiếc xe của anh đã lao xuống sông Winnebago. “Tôi không biết mình đang đi đâu và rồi tôi không biết phải làm gì. Tôi chỉ nghĩ trong đầu: “Chắc là tôi sẽ chết”, anh nói với hãng tin địa phương KIMT.
Chiếc xe bị rơi xuống sông Salcedo đã kéo cửa sổ xuống vì sợ rằng chiếc xe sẽ bị chìm. Anh không thể tìm được điện thoại, nên anh đã làm việc duy nhất anh nghĩ ra vào lúc đó, là sử dụng trợ lý ảo Siri.
Salcedo kể lại pha 'chết hụt' của mình Lực lượng cứu hộ đã nhanh chóng tới hiện trường, nhưng dòng nước chảy xiết khiến cánh cửa ghế lái bị đóng chặt, không thể mở ra. Nhờ sự hỗ trợ của các nhân viên cứu hộ, cuối cùng Salcedo cũng thoát được ra ngoài.
Anh Thư
">...
【Bóng đá】
阅读更多
热门文章
- Siêu máy tính dự đoán Brighton vs Bournemouth, 2h30 ngày 26/2
- Có chồng hờ hững cũng như không
- Cả trường không được học ngoại ngữ cả học kỳ vì cô giáo nghỉ đẻ
- Tấn công mạng vào Việt Nam giảm, nhưng mức độ ngày càng tinh vi
- Siêu máy tính dự đoán AS Roma vs Monza, 02h45 ngày 25/2
- Thời gian phản ứng khi bị tấn công chủ đích ở Việt Nam là... 27 ngày
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Al Tai vs Al Bukayriyah, 20h05 ngày 24/2: Tin vào chủ nhà
-
Mở ra hướng đi mới Tốt nghiệp cao đẳng sư phạm nhưng ra trường được 4 năm vẫn không xin được việc, chị Nguyễn Thị Hòa (trú phường Hưng Chử, thị xã Hương Trà) đăng ký lớp May công nghiệp chương trình đào tạo nghề cho lao động nông thôn tại Trung tâm Giáo dục nghề nghiệp – Giáo dục thường xuyên thị xã.
Chị quyết định vậy bởi lý do “học xong ra trường không tìm được việc, có những thời gian cảm thấy rất nản và uổng phí cho quãng thời gian đi học trước đây.
Trong khi đó, chị nhận thấynghề may hiện rất phát triển ở địa phương và có thu nhập khá tốt. Vấn đề của người phụ nữ 27 tuổi là không có tay nghề.
Do vậy, thấy trung tâm có khóa đào tạo nghề cho lao động nông thôn, chị Hòa quyết định đăng ký để chủ động có cho mình một cái nghề trong tay.
Học viên lớp May công nghiệp trong giờ thực hành. Ảnh: B.D Không chỉ chị Hòa, năm nay đã 45 tuổi song chị Trần Thị Thùy (xã Hương Vân) vẫn đăng ký tham gia lớp đào tạo nghề may cho lao động nông thôn.
Ở nhà trồng trọt nhưng khó khăn đeo bám cuộc sống gia đình, biết thông tin về những lớp học được hỗ trợ miễn học phí, chị bàn với chồng để theo học với hy vọng tăng thu nhập.
“Tôi muốn đi học nghề để có thể kiếm thêm thu nhập, trang trải cho con cái ăn học”.
Chị quyết định chọn nghề may theo đúng sở thích và khả năng của mình. “Học ở đây, thầy cô cũng tạo điều kiện, chỉ bảo mình từng đường kim mũi chỉ. Tôi đi học ở đây không phải đóng học phí”.
Chị Thùy tâm sự, dự kiến học xong chị sẽ xin vào đi làm ở một công ty may. “Nếu công ty may không nhận thì mình vẫn có thể mở quán cắt may hoặc làm chỗ của người thân khi đã có tay nghề”, chị chia sẻ những đầu ra đầy hy vọng.
Chị Cao Thị Hạnh Nhân, giáo viên Trung tâm Giáo dục nghề nghiệp – Giáo dục thường xuyên thị xã Hương Trà cho hay: Trước đây, khi chương trình 1956 mới ra đời, nhận thức của người dân về công tác đào tạo nghề còn khá mờ nhạt. Đa số người dân nghĩ rằng làm lâu ngày thì quen tay và tư tưởng ấy ăn sâu vào gốc rễ của người dân. Nhưng rồi khi các lớp đào tạo nghề được triển khai tại trung tâm có tỷ lệ học viên ra trường xin được việc làm và đi theo nghề trên 90%, suy nghĩ của người dân dần thay đổi. Do đó việc tuyển sinh của trung tâm thuận lợi hơn khi người dân tự tìm tới trung tâm để học.
Nhiều triển vọng lạc quan
Theo chị Nhân, hiện, trong năm 2019, Trung tâm Giáo dục nghề nghiệp – Giáo dục thường xuyên thị xã Hương Trà chủ yếu đào tạo 3 nghề gồm may công nghiệp; kỹ thuật chế biến món ăn và vệ sinh an toàn thực phẩm; nghệ thuật trang điểm.
Trong số này nghề may công nghiệp chiếm chủ yếu và hiện đang rất được ưa chuộng tại thị xã Hương Trà bởi gắn liền với các khu công nghiệp có các doanh nghiệp may trên địa bàn.
“Độ tuổi tuyển dụng của doanh nghiệp đa phần ưu tiên cho lao động từ 18 đến 35. Tuy nhiên tùy thuộc vào đam mê và kỹ năng tay nghề của học viên. Nếu tay nghề rất tốt thì không chỉ 35 mà kể cả 40 tuổi doanh nghiệp vẫn sẵn sàng tuyển dụng”, chị Hạnh Nhân nói.
Qua thực trạng tình hình đào tạo nghề tại địa phương, chị Nhân nhận thấy hiện còn rất nhiều lao động có nhu cầu mong muốn được học nghề.
Ông Trần Minh Quang, Giám đốc Trung tâm Giáo dục nghề nghiệp – Giáo dục thường xuyên thị xã Hương Trà cho biết, số lượng học viên lao động nông thôn được đào tạo nghề ở trung tâm mỗi năm dao động từ 250 đến 300 người ở tất cả các ngành nghề kể cả nông nghiệp và phi nông nghiệp. Tuy nhiên, số này là chưa đủ đáp ứng nhu cầu nhân lực của các doanh nghiệp.
“Về nghề phi nông nghiệp, như nghề may hiện chúng tôi đào tạo 3 lớp. Song do các xưởng may trên địa phương rất nhiều nên hầu như 100% học viên có việc sau học nghề. Thậm chí nguồn cung lao động không đủ đáp ứng nhu cầu của doanh nghiệp. Chúng tôi đào tạo vừa xong thì doanh nghiệp nhận ngay vào làm và trả lương. Trong quá trình thực hiện nghiệp vụ, với nghề may là 3 tháng, chúng tôi đào tạo 2 tháng còn 1 tháng cuối thì lao động đã được doanh nghiệp mời qua làm rồi và còn trả một phần mức lương. Do đó rất thuận lợi cho các học viên”, ông Quang nói.
Theo ông Quang, sau khi học xong khóa đào tạo, học viên có việc làm ngay và có mức lương trung bình từ 5 đến 6 triệu đồng mỗi tháng. Thậm chí có những học viên đạt được mức lương đến 9,5 triệu đồng mỗi tháng.
Ngoài ra, với nghề nề, mộc cũng tương tự khi học viên sau đào tạo cũng được tuyển 100% và thậm chí không đủ cung cấp. “Trong quá trình đào tạo, các doanh nghiệp đã đến đặt hàng từ trước nhưng số lượng lao động học nghề ra vẫn không đủ cung cấp cho họ”, ông Quang nói.
Với các nghề nông nghiệp, theo ông Quang, người dân rất phấn khởi vì đa phần học xong có thể phục vụ cho chính công việc của họ và tăng năng suất.
“Các lớp lao động nông thôn như trồng dưa leo, mướp đắng; nuôi cá lồng nước ngọt được chúng tôi đào tạo ở các phường Hương Xuân, xã Hương Toàn, phường Hương Vân rất nhiều. Bà con sau khi học các lớp này thì rất phấn khởi vì tăng năng suất trong quá trình lao động sản xuất. Nhiều người học xong vẫn giữ liên hệ với các thầy cô giáo để hỏi thêm các kiến thức, tiếp tục tăng gia sản xuất”, ông Quang chia sẻ.
Hải Nguyên
Thí sinh Việt Nam dự thi tay nghề thế giới giỏi cỡ nào?
- Để có thể giành huy chương ở các kỳ thi tay nghề thế giới, ngoài kỹ năng, tốc độ, thí sinh Việt Nam còn phải giữ được sự tập trung, tâm lý tốt và có một thể lực bền bỉ.
" alt="Thấy lợi ích, lao động nông thôn tự tìm đến các khóa đào tạo nghề">Thấy lợi ích, lao động nông thôn tự tìm đến các khóa đào tạo nghề
-
Nhiều giáo viên tin rằng công nghệ này sẽ cung cấp bằng chứng về những hành vi xấu trong lớp học để làm cơ sở cho những quyết định kỷ luật.
2/3 số giáo viên được hỏi nói rằng, họ sẽ cảm thấy an toàn hơn khi đeo thiết bị này. Và gần 11% tin rằng sẽ đến lúc thiết bị này được sử dụng bắt buộc ở tất cả trường học. Hiện tại, camera gắn áo đang được dùng thử nghiệm ở 2 trường học của Anh.
Chủ tịch Hiệp hội nữ giáo viên, bà Chris Keates cho biết: “Đây là một vấn đề khó khăn. Nó liên quan tới việc đảm bảo an toàn cho học sinh và cũng là an toàn cho đội ngũ giáo viên”.
“Nếu mục đích của việc đeo camera là để giải quyết vấn đề kỷ luật thì việc dùng camera không ngăn chặn được bạo lực và các hành vi cư xử tệ của học sinh”.
“Tương tự, nếu vì mục đích hỗ trợ để cải thiện việc học tập thì bạn không cần phải dùng đến camera thì giáo viên mới có thể nhận ra học sinh đang tập trung hay xao nhãng việc học”.
Những lý do mà bà Keates đưa ra là vì lo ngại việc đeo camera sẽ làm ảnh hưởng đến quyền riêng tư và có nguy cơ bị bộ phận quản lý lạm dụng.
Các giáo viên đeo thiết bị này được tùy chọn có thể sử dụng camera để quay phim khi cần thiết – ông Tom Ellis tới từ Viện Nghiên cứu Tư pháp hình sự của ĐH Portsmouth cho hay.
“Hầu hết các trường hiện này đang gặp vấn đề hỗn loạn trong các lớp học ở mức độ thấp, và các giáo viên đang cảm thấy chán nản vì không thể giảng dạy” – ông nói. Theo ông, camera sẽ được sử dụng trong một số trường hợp cần thiết, chứ không phải sử dụng mọi lúc mọi nơi.
“Ví dụ như ở đâu có nguy cơ đe dọa với các giáo viên, học sinh thì camera sẽ được sử dụng. Nó không giống như camera giám sát”.
Ông Daniel Nesbitt – giám đốc nghiên cứu của nhóm tự do dân sự Big Brother Watch – chỉ trích dự án thí điểm này.
Các trường cần thận trọng trong việc sử dụng thiết bị này, bởi vì “nó có nguy cơ biến giáo viên thành những kẻ rình mò” – ông khẳng định.
Trong khi đó, việc sử dụng camera gắn áo của các cảnh sát London từ hồi tháng 10 năm ngoái cho thấy tỷ lệ phàn nàn về các sĩ quan cảnh sát giảm đáng kể.
Một nghiên cứu của ĐH Cambridge cho thấy, những than phiền về các sĩ quan giảm tới 93% so với năm ngoái sau khi đeo camera.
Một phát ngôn viên của Bộ Giáo dục Anh cho rằng, thử nghiệm này là “vấn đề với các trường”.
Nếu như bọn trẻ biết giáo viên có đeo camera, chúng sẽ bớt nghịch ngợm trong lớp học. Và đó sẽ là cơ sở để đưa ra những hình phạt có tính răn đe và là bằng cớ để không gây ra những tranh cãi với cha mẹ học sinh.
- Nguyễn Thảo(Theo Mirror)
Giáo viên Anh muốn đeo camera như cảnh sát vì bất lực với học sinh
-
Học sinh Trường mầm non đô thị Sài Đồng trong giờ học tập với người nước ngoài.
Học phí gấp 410 lần mức đại trà?
Năm 2013, thực hiện Luật Thủ đô, UBND TP Hà Nội đã ban hành quyết định số 20/2013/QĐ-UBND (Quyết định 20) quy định một số tiêu chí về trường chất lượng cao. Trong đó, mỗi cấp học từ mầm non đến THPT đều được quy định cụ thể các tiêu chí: Cơ sở vật chất; đội ngũ cán bộ, giáo viên, nhân viên; chương trình giảng dạy; phương pháp giảng dạy; các dịch vụ chất lượng cao. Một số tiêu chí cụ thể đối với trường học mầm non chất lượng cao như: Phải bảo đảm cơ sở vật chất được xây kiên cố; có 70% giáo viên đạt trình độ chuyên ngành trên chuẩn và có chứng chỉ tiếng Anh trình độ A, 10% có trình độ B)...
Đối với trường tiểu học chất lượng cao bảo đảm có số phòng học cho học sinh học hai buổi/ngày (mỗi lớp không quá 30 học sinh); 100% giáo viên đạt trình độ trên chuẩn theo quy định, ít nhất 80% giáo viên xếp loại xuất sắc theo chuẩn nghề nghiệp; 100% cán bộ quản lý, giáo viên có kiến thức và kỹ năng thực hiện phương pháp dạy học tích cực, chủ động thực hiện mô hình dạy học phân hóa bảo đảm phù hợp với từng đối tượng; có không quá 5% học sinh xếp loại giáo dục trung bình; 100% học sinh được khám, kiểm tra sức khỏe định kỳ sáu tháng/lần và tiêm chủng phòng bệnh.
Đối với trường trung học có 40% giáo viên dạy giỏi cấp thành phố, 80% cán bộ quản lý có bằng thạc sĩ trở lên đối với bậc THPT; bổ sung chương trình tiếng Anh nghe, nói với người nước ngoài; sử dụng các phương pháp dạy học mở để học sinh có khả năng trải nghiệm, khám phá và làm quen được với công tác nghiên cứu khoa hoc; có bán trú cho học sinh với các điều kiện sinh hoạt hiện đại, khoa học...
Để triển khai mô hình trường chất lượng cao, HĐND TP Hà Nội ban hành Nghị quyết 15/2013/NQ-HĐND (Nghị quyết 15) về cơ chế tài chính áp dụng đối với các cơ sở công lập chất lượng cao trên địa bàn Hà Nội. Theo nghị quyết, trần học phí đối với cơ sở giáo dục chất lượng cao năm học 2013-2014 từ 2,9 đến 3 triệu đồng/học sinh/tháng, tùy theo bậc học. Trong khi đó, quyết định 22/2012/QĐ-UBND của UBND TP Hà Nội về mức học phí đại trà công lập của năm học 2013-2014 từ 20 đến 40 nghìn đồng/học sinh/tháng, tùy theo bậc học, vùng miền. Như vậy, mức trần học học phí cao nhất của trường chất lượng cao bằng 75 đến 150 lần so với mức học phí đại trà, tùy theo vùng miền. Đáng chú ý, sau một số năm triển khai, đến nay, trên địa bàn Hà Nội có tám trường công lập được công nhận chất lượng cao. Tuy nhiên, trong tờ trình số 439/LN: GD và ĐT-TC ngày 22-11 do Giám đốc Sở GD và ĐT Nguyễn Hữu Độ và Giám đốc Sở Tài Chính Hà Nội Hà Minh Hải ký, gửi UBND TP Hà Nội nêu lên một số khó khăn và đề xuất trần học phí của trường chất lượng cao năm học 2016-2017 từ 3,9 triệu đến 4,1 triệu đồng/học sinh/tháng. Như vậy mức trần học phí cao nhất của trường chất lượng cao trên địa bàn Hà Nội được đề nghị cao hơn mức học phí đại trà hiện hành (10 nghìn đến 80 nghìn đồng/học sinh/tháng) từ 51,25 đến 410 lần, tùy theo vùng miền.
Mập mờ chất lượng
Chủ trương triển khai mô hình một số trường học chất lượng cao là đúng đắn và phù hợp với xu hướng phát triển hiện nay trên địa bàn Hà Nội. Tuy nhiên, điều khiến dư luận xã hội băn khoăn là trong khi đệ trình mức thu quá cao nhưng ngành giáo dục Hà Nội lại không chứng minh được việc thu tiền cao gắn với các tiêu chí chất lượng cao theo quy định. Trong khi UBND TP Hà Nội đã có quy định rất rõ từng tiêu chí cụ thể đối với trường chất lượng cao trong Quyết định 20, thì trong tờ trình gửi UBND TP Hà Nội, cũng như khi trình bày tại hội nghị lấy ý kiến phản biện của UBMTTQ Việt Nam TP Hà Nội về việc bổ sung Nghị quyết 15, Giám đốc Sở GD và ĐT Hà Nội Nguyễn Hữu Độ chỉ đưa ra được hiệu quả trường chất lượng cao một cách chung chung, thiếu rõ ràng hiệu quả trường chất lượng cao thực hiện từ năm 2013 đến nay là: Đáp ứng được nhu cầu học tập đa dạng của học sinh trong bối cảnh hội nhập; đáp ứng được tiêu chí theo quy định; chuyển biến trong chất lượng đội ngũ...
Đáng chú ý, ngành giáo dục Hà Nội luôn khẳng định trường chất lượng cao đạt kết quả tốt nhưng thực tế, sau hai năm triển khai, kết quả giám sát của HĐND TP Hà Nội đợt tháng 4-2015 đã chỉ ra: Đề án phát triển chất lượng cao của một số trường còn hạn chế, không đầy đủ, chưa chỉ ra được lộ trình và cơ chế tài chính dẫn đến tính khả thi chưa cao; Sở GD và ĐT, Sở Tài chính Hà Nội chậm chễ trong việc thực hiện nghị quyết của HĐND TP Hà Nội dẫn đến các trường còn lúng túng...
Nhiều ý kiến cho rằng, quá trình triển khai mô hình trường chất lượng cao ở Hà Nội đang quá nặng về thu tiền mà ít chú ý đến chất lượng và sự công bằng trong giáo dục. Phần lớn trường chất lượng cao đều là cơ sở giáo dục từng được đầu tư tốt về điều kiện cơ sở vật chất, đội ngũ; được hỗ trợ kinh phí trong giai đoạn thí điểm chất lượng cao, sau đó được thu học phí ở mức “trên giời”. Ông Vũ Thành Vĩnh, thành viên hội đồng tư vấn dân chủ - pháp luật, UBMTTQ Việt Nam TP Hà Nội cho rằng, để có thể tăng trần học phí trường chất lượng cao, cần có báo cáo đánh giá tác động, tính hiệu quả của mô hình thời gian qua ra sao; cần làm rõ kết quả của việc thu, chi tại các trường, nhất là việc thu học phí ở các trường có sự chênh lệch lớn.
PGS, TS Bùi Thị An, Phó Chủ tịch Liên hiệp Các hội KHKT TP Hà Nội cho rằng: UBND TP Hà Nội cần có đánh giá chi tiết những trường đã công nhận, thí điểm không đạt chất lượng và chỉ rõ trách nhiệm đối với những hạn chế trong quá trình triển khai. Nhà giáo Nguyễn Thị Hoàng Yến (Hội nữ Trí thức Hà Nội) nhìn nhận sau ba năm triển khai, TP Hà Nội chưa đánh giá được một cách định tính, chi tiết, cụ thể. Việc đưa ra nhận xét, kết luận về trường chất lượng cao thiếu rõ ràng và không phục.
Đáng chú ý, theo thừa nhận của Sở GD và ĐT Hà Nội, với cơ chế tài chính như hiện nay thì trường chất lượng cao rất khó triển khai ở những huyện ngoại thành nơi điều kiện thu nhập của người dân còn thấp, tạo sự chênh lệch giữa các vùng trên địa bàn thủ đô. Theo nhà giáo Nguyễn Tùng Lâm (Trường THPT Đinh Tiên Hoàng): Cần bảo đảm mỗi một huyện của Hà Nội xây dựng ít nhất một trường chất lượng cao. Tuy nhiên, để làm được điều đó không thể chỉ tập trung vào thu tiền mà phải có chương trình phù hợp để quan tâm đến các em học sinh khó khăn, thiệt thòi, khiếm thị, khiếm thính, khuyết tật.
PGS,TS Bùi Thị An cho rằng, Sở GD và ĐT Hà Nội cần quan tâm hơn đến chất lượng đội ngũ giáo viên. Nếu hiệu trưởng, giáo viên không đủ tầm, đủ tâm thì rất khó làm được chất lượng tốt. Hiệu trưởng Trường THCS Nam Từ Liêm (trường được công nhận chất lượng cao) Hoàng Thị Yến cũng thẳng thắn chỉ ra rằng, cần xem xét việc cùng là trường công lập chất lượng cao nhưng mức thu khác nhau, có trường vừa được thu học phí cao hơn trong khi lại còn được ngân sách tài trợ 100% tiền lương thì khó chấp nhận.
Có thể nói, trường chất lượng cao là nhu cầu chính đáng trong phát triển giáo dục Hà Nội. Tuy nhiên, việc các cơ quan quản lý nhà nước khi triển khai chỉ tập trung vào thu tiền cao mà chưa bảo đảm được chất lượng tương xứng, bảo đảm công bằng giáo dục sẽ gây nên những bức xúc trong dư luận xã hội. Điều đó đòi đòi các cấp, các ngành của Hà Nội cần có đánh giá, nhìn nhận rõ ràng, thuyết phục và công khai, minh bạch để triển khai hiệu quả, đúng bản chất mô hình trường học chất lượng cao.
(Theo Xuân Kỳ - Qúy Tùng/ Nhân Dân)
" alt="Học phí “khủng” nhưng mập mờ chất lượng">Học phí “khủng” nhưng mập mờ chất lượng
-
Nhận định, soi kèo Bengaluru vs Chennaiyin, 21h00 ngày 25/2: Cửa trên thắng thế
-
Phó hiệu trưởng tử vong tại trường học