Truyện Khách Đến Từ Nơi Nào

Bóng đá 2025-03-29 22:37:22 545
Trời mưa thật lớn.

Bầu trời giống như một hố đen khổng lồ,ệnKháchĐếnTừNơiNàbong da 24h.com.vn trên con đường vắng vẻ chỉ có tiếng mưa rơi. Có khách sạn đèn sáng, có nơi tối om om. Lạc Hiểu cầm dù, nghe tiếng mưa rơi lộp độp trên đỉnh đầu, như có người không ngừng đánh xuống.

Cô không biết nghỉ ở khách sạn nào thì tốt.

Đây là một thị trấn hẻo lánh nằm biên giới Vân Nam, mặc dù cũng có phát triển du lịch phố cổ nhưng bây giờ đâu đâu chẳng là phố cổ, nơi đây đâu cạnh tranh nổi, du khách khá ít.

Đây cũng là nguyên nhân Lạc Hiểu lựa chọn nơi này. Thanh tĩnh, xa xôi. Dường như một mình có thể ở tại nơi này mãi mãi.

Lạc Hiểu đi một đoạn dài xuôi theo phiến đá, trong lúc lơ đãng, thoáng trông thấy bên cạnh là một bảng hiệu khách sạn.

“Tiệm Vong” (1)

(1) Dần dần lãng quên

Bảng hiệu làm từ mấy thanh gỗ cũ, chỉ có hai chữ đơn giản. Cánh cửa màu xanh lá cây đậm, bên trong cửa trồng khá nhiều cây xanh, ánh đèn uốn lượn, mờ mờ ảo ảo.

Lạc Hiểu như bị hai chữ kia hấp dẫn, cô thu dù lại, sải bước vào trong cửa.

Một bên vai dính nước mưa ẩm ướt.

Khách sạn trang trí rất tao nhã và gọn ghẽ. Trong sân xây một cầu trúc nhỏ, còn có cá. Sắc xanh phủ đầy. Một cô gái trẻ ngồi sau quầy bar, nghịch di động. Trông thấy Lạc Hiểu đi vào, ngẩng đầu cười rạng rỡ: “Xin chào!”

Lạc Hiểu: “Xin chào, xin hỏi còn phòng không?”

Thật ra đây là hỏi khách khí. Thị trấn nhỏ thế này, nhiều khách sạn như vậy, cũng không phải là mùa cao điểm, e rằng phòng trống còn rất nhiều nữa là đằng khác.

Quả nhiên cô gái gật đầu: “Còn!”

“Bao nhiêu tiền một đêm?”

Cô gái đáp: “Cô muốn hướng nhìn ra biển hay không? Phòng hướng biển thì ba trăm một đêm, còn không thì một trăm năm mươi đồng.”

Nơi đây là cao nguyên, dân bản xứ quen gọi hồ là ‘Biển’.

Lạc Hiểu suy nghĩ một chút, hỏi: “Hướng biển, có phòng rẻ hơn một chút không?”

Cô gái: “Thấp nhất là hai trăm tám chục đồng.”

Gương mặt Lạc Hiểu hơi hơi đỏ lên: “Có thể bớt một chút nữa không?”

Cô gái hình như cũng không phải là người quyết định, hơn nữa đã trễ lắm rồi, Lạc Hiểu là con gái, một thân một mình đi đến nơi hoang vắng này, ít nhiều cũng khiến cho đối phương đồng cảm. Cô ta nói: “Cô chờ một chút nhé, tôi đi hỏi ông chủ.”

Lúc này Lạc Hiểu mới để ý đến, phía sau quầy bar còn có một cánh cửa, bên trong bật đèn sáng, còn có tiếng TV loáng thoáng vọng ra.

“Đội Đức! Phạt đền! Là phạt đền…”

Thi đấu bóng đá.

Một lát sau, cô gái đi ra, khuôn mặt mang theo ý cười: “Ông chủ tôi là người dễ thương lượng nhất. Tôi có nói với ông ấy cô là một cô gái, ông ấy trả lời nếu ở phòng hướng biển giá thấp nhất là hai trăm hai mươi đồng, còn không thì là một trăm hai mươi đồng. Đây là giá thấp nhất rồi đó! Cô đi cả con đường này, không dễ thuê được phòng hướng biển tiện nghi như thế đâu. Hơn nữa khách sạn của chúng tôi trang trí rất đẹp, cô có muốn lên lầu xem phòng không.”

Lạc Hiểu tin chắc rằng điều kiện trong phòng nhất định sẽ không quá tệ —— Nhìn bên ngoài khách sạn có thể nhìn ra được phẩm vị của ông chủ, cũng là phong cách cô rất thích.

Nhưng cô thường xuyên ở bên ngoài, mỗi lần đi đều phải tiết kiệm tiền. Mặc dù có hơi ngại ngùng, nhưng cô vẫn làm ra vẻ điềm tĩnh: “Em gái à, em xem, đã hơn mười một giờ, trễ thế này chắc cũng không có khách đến thuê. Căn phòng của em cũng để không, chi bằng cho chị ở một đêm, sáng mai chị sẽ thu dọn phòng sạch sẽ cho em. Em xem, tính thế này có được không … Chị thuê căn phòng hướng biển nhưng giá thì của phòng bình thường, một trăm hai chục đồng!” Cô lại nhấn mạnh một lần nữa: “Dù sao đêm nay bọn em cũng không dùng đến, đúng không?”

Cô gái trợn tròn mắt nhìn cô đầy ngạc nhiên.

Đúng lúc này, âm thanh từ phía sau cô ta truyền đến: “Tiểu Mai.”

Một giọng nam trầm thấp, nhưng thanh âm trong vắt của tuổi trẻ. Là ông chủ khách sạn.

Tiểu Mai lại vội vàng chạy vào trong phòng.

Một lát sau, Tiểu Mai đi ra, sắc mặt khẽ biến, nhìn Lạc Hiểu vài lần, rồi lên tiếng: “Được rồi, cô đưa chứng minh thư cho tôi, phòng 201, hướng biển, một trăm hai chục đồng. Tiền thế chân một trăm đồng.” Sau đó hạ giọng nói nhỏ: “Ông chủ đồng ý! Haizza, ông ấy là như thế, rất tùy hứng.”

Lạc Hiểu nhịn cười không được, vội nói: “Cám ơn!”

Tiểu Mai tay chân lanh lẹ, rất nhanh giúp cô sắp xếp phòng ốc: “Tôi dẫn cô lên. Sáng mai, từ bảy giờ đến chín giờ là bữa sáng, do đích thân ông chủ nấu, mười đồng một món. Cô có ăn không?”

Lạc Hiểu vô thức trả lời: “Có!”

Tiểu Mai trở ra quầy bar, đi về phía cầu thang. Trên lưng Lạc Hiểu vẻn vẹn chỉ có balo, cô xoay người, cao giọng nói lớn về hướng cửa: “Cám ơn!”

Trong phòng, chỉ có âm thanh của trận bóng sôi động cứ tiếp tục vang lên.

——

Căn phòng quả nhiên giống như Lạc Hiểu dự đoán, đơn giản nhưng không kém phần thanh lịch sạch sẽ. Trên tủ đầu giường đặt một bình sứ trắng, cắm một bông hoa tươi, cô không biết tên, cả căn phòng phảng phất hương thơm dìu dịu.

Suốt mấy ngày đường, rốt cục Lạc Hiểu cũng được nghỉ chân, cô cảm thấy toàn thân xương cốt rã rời. Cô kéo màn ra, sau đó nằm trên giường. Trời đã tối, mưa cũng đã tạnh. Bầu trời và cảnh biển đều một mảng hỗn độn, không sao, chỉ có âm thanh của thủy triều, cuồn cuộn xô vào phiến đá. Lạc Hiểu ngắm nhìn, cảm xúc không tên từ nơi sâu thẳm trái tim, từ từ lan dần khắp lồng ngực. Loại xúc cảm này như một bàn tay ấm áp vỗ về, chắc có lẽ chỉ có thể bắt nguồn từ thiên nhiên, từ không gian tĩnh mịch và bao la mới có được.

Thời gian dần trôi qua, cô nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.

———

本文地址:http://slot.tour-time.com/html/847c899120.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Moldova vs Estonia, 0h00 ngày 26/3: Phá dớp

Thay vì từ bỏ, hai người bắt đầu phiêu lưu từ thành phố này qua thành phố khác bằng cách quá giang.

Cap doi du lich qua 13 nuoc bang cach di nho xe hinh anh 1 71184625_564215104331370_6621950398286149009_n.jpg

Cặp đôi đi du lịch bằng cách quá giang.

Nhờ lòng tốt của những người lạ gặp trên đường, Jacobs và Capraro đã di chuyển được quãng đường hơn 9.000 km, qua 13 quốc gia như Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Bỉ, Luxembourg, Pháp, Italy, Hy Lạp, Albania, Montenegro, Croatia, Slovenia... chỉ với ngân sách không quá 25 bảng Anh (khoảng 32 USD)/ngày.

"Khi đi du lịch theo cách này, chúng tôi không thể lên kế hoạch cho mọi thứ. Tất cả diễn ra ngẫu hứng và các quyết định được đưa ra nhanh chóng. Trước khi lên đường, chúng tôi dự tính hoạt động trong 2-3 ngày đầu và sau đó để mọi chuyện diễn ra tự nhiên", Capraro nói.

Cap doi du lich qua 13 nuoc bang cach di nho xe hinh anh 2 81042245_2506759516119092_3709280742035828546_n_1.jpg

Đôi trẻ chi tiêu không quá 32 USD/ngày khi đi du lịch.

Để có thể đi du lịch càng lâu càng tốt, đôi trẻ chi tiêu không quá 16 USD/người/ngày. Vì không mất tiền di chuyển, hai người dành toàn bộ tiền để mua thức ăn, thuê chỗ ở.

"Việc chúng tôi đi du lịch bằng cách quá giang không nhận được sự ủng hộ của gia đình. May mắn là mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ", Capraro chia sẻ.

Cặp đôi cũng cho biết họ không quá giang khi trời tối vì khó xác định độ an toàn của xe và tài xế.

Giữa các chuyến đi, đôi trẻ làm thêm nhiều công việc để tiết kiệm tiền cho lần khởi hành tiếp theo.

"Dù du lịch bằng cách đi nhờ xe là một phương án mạo hiểm, chúng tôi muốn chứng minh rằng điều này vẫn có thể thực hiện được và không hề điên rồ. Tất nhiên, dù tiết kiệm tới đâu, sự an toàn vẫn được chúng tôi đặt lên hàng đầu", Capraro nói.

Những điều khiến bạn phải sửng sốt về đất nước hạnh phúc nhất thế giới

Những điều khiến bạn phải sửng sốt về đất nước hạnh phúc nhất thế giới

Bhutan, đất nước hạnh phúc nhất thế giới, mới đây được công ty du lịch Lonely Planet (Úc) đánh giá là địa điểm tuyệt vời nhất để viếng thăm trong năm 2020.

">

Cặp đôi du lịch qua 13 nước bằng cách đi nhờ xe

{keywords}Năm nay thời tiết nắng nóng khiến kèn hồng cho bông sớm hơn mọi năm. Hoa kèn hồng có nguồn gốc từ châu Mỹ, còn có tên gọi khác là hoa chuông hồng, được trồng thử nghiệm tại TP.HCM từ năm 2009. Hoa kèn hồng có màu sắc tựa như hoa anh đào, mọi năm thường nở vào tháng 4 và kéo dài cho tháng 6.
{keywords}
Hoa kèn hồng được trồng nhiều ở đường Võ Văn Kiệt, đường Hàm Nghi, Quận 1; đường Điện Biên Phủ, quận Bình Thạnh...
{keywords}
Hoa kèn hồng xuất hiện khiến các con phố thêm dịu nhẹ, lãng mạn.
{keywords}
Người đi đường không khỏi trầm trồ trước vẻ đẹp vừa nổi bật vừa thanh tao của loài hoa ưa nóng này.
{keywords}
Hoa kèn hồng trông khá giống hoa anh đào.
{keywords}
Kèn hồng gần mọc thành chùm, mỗi chùm 10 - 20 bông.
{keywords}
Loài hoa cho bông nhỏ, màu hồng tím nhạt, khi nở rộ tạo nên một mảng màu không quá sặc sỡ nhưng đủ để làm tâm hồn người nhìn nhẹ nhàng, xao xuyến.
{keywords}
Hoa nhìn đẹp hơn khi ít lá.
{keywords}
Những cành hoa kèn hồng nở rực trên đường Hàm Nghi, Quận 1.
{keywords}
Con đường hoa trên đường Võ Văn Kiệt, Quận 1.
{keywords}
Khi cây ra hoa, hầu hết lá đều rụng, trên đầu mỗi cành chỉ nhìn thấy những cụm hoa tím tím hồng hồng.
{keywords}
Những bông hoa rụng cũng tạo nên một khung cảnh nên thơ.
{keywords}
Những cành hoa mọc trước toà nhà cao tầng tạo nên nét hài hoà của không gian đô thị.
{keywords}
Màu hoa làm dịu đi cái nắng gay gắt ngày hè ở TP.HCM.
{keywords}
Hoa kèn hồng trở thành một điểm nhấn của thành phố.
{keywords}
Loài hoa nở từng chùm, màu hồng tím quyến rũ.
{keywords}
Hàng cây kèn hồng được trồng thẳng tắp trên đường Võ Văn Kiệt, Quận 1.
{keywords}
Đường hoa kèn hồng trên đường Hàm Nghi, Quận 1.
Không gian tiệc cưới lộng lẫy như lâu đài của Duy Mạnh - Quỳnh Anh

Không gian tiệc cưới lộng lẫy như lâu đài của Duy Mạnh - Quỳnh Anh

 Không gian tiệc cưới khoảng 2.400m2 trở nên lộng lẫy khi được phủ bởi hoa hồng với 2 tông màu chủ đạo trắng và hồng.

">

Hoa kèn hồng nở rực trên phố Sài Gòn

“Hôm nay anh rể tao lấy vợ, nhìn hai đứa cháu mà thương quặn lòng. Không biết mẹ kế có đối xử tốt với chúng nó không”. Bạn vừa nói, nước mắt vừa lăn trên má, một nỗi xót xa ngậm ngùi mà bao lời cũng khó diễn tả.

Hai năm trước, chị gái bạn qua đời sau một thời gian ngắn phát hiện trọng bệnh. Chị ấy xinh lắm, hiền lành và rất đảm đang. Nhưng hình như đời nhiều khi lắm nỗi trái ngang, người tốt lại thường hay đoản mệnh.

Thực ra, nếu chị đi kiểm tra sức khỏe ngay từ khi có dấu hiệu bất ổn thì có khi bệnh đã kiểm soát ngay từ đầu. Chỉ vì gia cảnh hơi khó khăn lại thêm có chút chủ quan “từ nhỏ tới giờ chưa phải đi viện bao giờ, chắc làm lụng nhiều nên mệt chút thôi”. Chị không muốn chồng phải nặng gánh lo toan, không muốn bỏ bê con thơ, cứ chịu đựng một mình, cuối cùng mới nên nông nỗi.

Bạn kể, ngày đưa tang chị, chồng chị khóc rất nhiều. Anh thương chị, nói làm sao sống nổi nếu thiếu chị trên đời. Bên nấm mồ vừa phủ cỏ xanh anh từng nấc lên “cả đời anh anh sẽ ở vậy, thay cả phần em chăm sóc con”. Chưa đến hai năm ngày vợ mất, anh đã rục rịch cưới thêm lần nữa. Bạn thở dài chua chát, nói cái giống đàn ông sao mau quên, chỉ thương chị mình, thương cháu nhỏ.

Thật ra thì, trách đàn ông bây giờ cũng chẳng có nghĩa gì cả. Người mất đã mất rồi, người sống vẫn phải sống, vẫn phải yêu thương và lo toan cho cuộc đời mình, cho các con. Chỉ là nghĩ, nếu ngày ấy chị ấy biết quan tâm mình hơn một chút, thương bản thân mình hơn một chút, hẳn là các con chị đã không phải chứng kiến một ngày vui của bố mà lòng có thể không vui chút nào.

Tôi có một người chị, cuộc sống bao trọn hai chữ gia đình. Chị chăm lo cho chồng con từng chút từng chút một. Con vừa sổ mũi chị đã vội vàng bế đi bác sĩ. Chồng vừa ho vài tiếng đã vội vàng pha mật ong chanh đào cho chồng ngậm. Nhưng chị ốm thì chị mặc kệ “ốm vài ngày rồi sẽ khỏi thôi, lần nào cũng thế, chẳng cần uống thuốc gì sất”.

Có lần chị gọi cho tôi, thều thào: “Có đi qua nhà chị, ghé chị nhờ một chút”. Tôi đến nhà, thấy chị nằm bẹp trên giường. Chị nhờ tôi cắm cho chút cháo, tạt qua cửa hàng thuốc mua hộ chị liều thuốc cảm. Rồi chị xót xa: "Mấy hôm trước mệt nhưng còn quay quả được, tự nhiên sáng nay mở mắt ra cả người đau nhức dậy không nổi, khổ thân chồng con nhịn đói đi học đi làm, không biết dọc đường có kịp mua gì mà ăn không?”.

Trời ạ, tôi chỉ muốn kêu lên: “chị nằm bẹp dí ra đây chẳng ai chăm sóc lại còn có sức đi lo cho người khỏe”. Tôi nói có vậy mà chị khóc, hình như lúc ấy mới nhận ra, mới thấy tủi thân.

Vậy đó, với nhiều chị em phụ nữ, được lo cho gia đình là hạnh phúc, thấy chồng khỏe con ngoan thì bản thân mình chịu sao cũng được. Chỉ là khi mình ốm đau nằm đó, ai là người khổ hơn, ai tủi buồn khổ sở nhiều hơn. Thương chồng thương con thì phải lo cho mình trước tiên, mình khỏe thì mới đủ sức chăm sóc yêu thương người khác được chứ.

Nghĩ đến đó, tự nhiên lại nhớ về chị của bạn. Chị nói thương chồng, thương con, bệnh tật đớn đau một mình chịu đựng. Giờ chị mất rồi, chồng của chị thì người ta xài, con chị thì người ta sai, có sung sướng hạnh phúc gì hơn đâu. Có chăng là chỉ mong cuộc sống mới của những người ở lại đừng quá nhiều buồn tủi.

Nghĩ cho cùng, thanh xuân của đàn bà ngắn lắm, thoắt còn trẻ đó, thoắt đã già rồi, thoắt còn xanh tươi, thoắt cái nếp nhăn đã hằn trên đuôi mắt. Vậy nên phụ nữ đừng nên chỉ biết sống vì người mà bỏ bê bản thân, đừng tự hào về hai chữ biết “hi sinh”, để rồi khi thời gian qua đi mới giật mình nhận ra mình chẳng còn gì ngoài những nếp nhăn và một thân xác rã rời mỏi mệt.

Và cả đàn ông nữa, nếu họ thật sự yêu thương, họ sẽ không để người phụ nữ của mình phải hao tâm tổn sức vì mình quá nhiều. Tôi không nhớ đã từng nghe ai đó nói rằng: Người đàn ông nào mà để vợ mình phải “hi sinh” quá nhiều thứ vì mình thì đó là một người đàn ông thất bại. Bởi một cuộc hôn nhân hạnh phúc là cuộc hôn nhân mà người vợ được yêu thương chứ không phải là “hi sinh” để trở thành anh hùng không có huy chương trên ngực áo.

Chồng nói chuyện phòng the là bậy bạ, vợ trẻ khóc ròng

Chồng nói chuyện phòng the là bậy bạ, vợ trẻ khóc ròng

Nhìn bề ngoài, chồng tôi cao to, phốp pháp, ai cũng nghĩ chắc chuyện ấy cũng không tồi nhưng nói đến chuyện này tôi rất khổ tâm.

">

'Phụ nữ ơi, đừng chỉ biết hi sinh'

Kèo vàng bóng đá Israel vs Na Uy, 02h45 ngày 26/3: Khách đáng tin

 

Ảnh minh họa.

Vì lần đầu tiên được bạn dẫn đến quán cà phê hầu gái, anh Yuta có vẻ ngại ngùng, được chính vợ mình phục vụ cũng không phát hiện. Mãi đến khi cô Rina chủ động bắt chuyện, anh Yuta mới can đảm hơn, nhìn thẳng vào mặt của vợ mình.

Thế nhưng khi vừa nhìn rõ khuôn mặt của vợ, anh Yuta không hề tức giận, chất vấn, nghi ngờ, ngược lại vô cùng sợ hãi, còn hét lên như thấy ma. Sau khi thấy mình quá thất thố, anh Yuta vội vàng xin lỗi nữ nhân viên phục vụ, nói rằng "Tôi nhìn nhầm" mà không hề biết đó chính là vợ mình.

Lúc này, cô Rina, giống như một diễm viên chuyên nghiệp, vẫn không để lộ bất cứ điều gì.

Anh Yuta thì nghĩ rằng, vợ mình không thể làm việc tại đây được, nhưng lại cảm thấy nữ nhân viên quá giống vợ mình, vì vậy anh đã lên mạng tìm kiếm thông tin về người song trùng.

Người song trùng là một hiện tượng siêu nhiên, bí ẩn, được rất nhiều người tin là có thật. Đa số các thuyết về người song trùng đều nói rằng, nếu "bản sao" gặp mặt "bản chính", "bản chính" sẽ gặp nguy hiểm chết người.

Sau khi tìm kiếm thông tin, anh Yuta rất lo lắng cho vợ mình, khiến nhiều người biết sự thật không khỏi ngạc nhiên, bật cười.

Cuối cùng, khi nhìn rõ tấm chân tình của anh Yuta, cô Rina đã lấy ra một bức ảnh gia đình và nói toàn bộ sự thật cho chồng mình.

Biết mình bị vợ đùa ác, anh Yuta thở phào nhẹ nhõm và cho biết, anh sẽ không giận vợ. Qua chuyện này, tình cảm hai vợ chồng lại trở nên gắn bó, mặn nồng hơn.

Về phía cô Rina, cô cho biết, cô rất hài lòng và hạnh phúc với phản ứng của chồng, sau này sẽ cố gắng đối xử tốt hơn, trân trọng anh hơn.

Theo Dân Việt

">

Tới quán cà phê hầu gái, chồng bắt gặp vợ làm nhân viên và sự thật bất ngờ

Vợ chồng tôi ly hôn đến nay đã hơn ba năm. Nguyên nhân vì chồng cũ tôi có bằng đại học nhưng luôn sống cảnh thất nghiệp. Đi xin việc làm đúng chuyên môn, anh không có kinh nghiệm, còn lao động chân tay thì dăm bữa nửa tháng anh nghỉ. Anh nói, làm việc mệt, thu nhập thấp lại thường xuyên bị mắng chửi nên tủi thân. 

{keywords}
 

Hơn 5 năm hai vợ chồng sống bên nhau, chồng tôi đi làm chỉ khoảng một năm, thời gian còn lại anh ở nhà nội trợ, trông con, lau chùi nhà cửa và chơi games. Mọi chi tiêu, chi phí nuôi con, đối nội đối ngoại... phụ thuộc vào thu nhập từ công việc làm trưởng phòng nhân sự cho một công ty nước ngoài của tôi.

Tết, tôi phải lo mọi thứ, từ sắm sửa, trang trí trong nhà, chuẩn bị mâm cỗ và lì xì cho bố mẹ chồng. Bố mẹ anh nói, tôi là dâu trưởng nên phải lo.

Tôi cho anh thời gian để thay đổi, suy nghĩ về mình nhưng không được nên đã xin ly hôn. Ba năm sau ly hôn, anh vẫn ở nhà 'ăn bám' bố mẹ, dù ông bà chỉ làm nông. Một mình tôi phải nuôi con gái năm nay 6 tuổi. 

Cuộc sống của mẹ con tôi ổn. Con gái tôi yêu mẹ, ngoan, đang học ở một trường quốc tế.

Tết hai năm trước, bố mẹ chồng thường gọi cho tôi nhắc việc đưa con gái về thăm, cho con chơi với ông bà nội, thăm các anh chị, chú bác, cô dì. Mỗi khi đưa con về, tôi thường biếu ông bà chai rượu ngoại, chậu mai, sắm một món đồ nào đó trong nhà nhưng tôi vẫn bị chê không khéo léo.

Năm nay, mẹ chồng tôi thẳng thắn, bộ bàn ghế ở phòng khách đã cũ, ông bà muốn thay mới cho sang. Ông bà đã ngắm bộ bàn ghế gỗ, giá 20 triệu đồng nên muốn tôi đóng góp một nửa. Bà nói, tôi không phải biếu rượu, mai, lì xì như mọi năm mà hãy đưa tiền cho bà mua bàn ghế. Tôi nghe mà ngao ngán.

Ba năm qua, chồng cũ, bố mẹ chồng cũ không sắm cho con gái tôi một bộ quần áo. Tết con về, ông bà cũng chỉ lì xì 20 ngàn đồng. Tôi đưa con về nhà nội là muốn con có được tình cảm của hai bên nội ngoại, một phần muốn con có cái Tết ý nghĩa, vậy mà thành ý của tôi đã bị lợi dụng.

Tôi nên làm thế nào để tránh được những nỗi bức xúc như thế này? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Cha mẹ già thiết tha: 'Tết này đừng đi du lịch, nha con!'

Cha mẹ già thiết tha: 'Tết này đừng đi du lịch, nha con!'

Cách đây mấy hôm, mẹ chị gọi điện rồi cả nhắn tin: 'Tết năm nay cả nhà về quê, đừng đi du lịch nha con!'. Chị còn định gắt mẹ nhưng rồi chợt nhớ, 4 năm rồi nhà mình chưa về quê đón Tết.

">

Người vợ tâm sự bị nhà chồng cũ trách không gửi tiền về biếu Tết

Vợ chồng tôi kết hôn được 15 năm, có 2 con, 1 trai, 1 gái. Vì điều kiện, chúng tôi phải sống xa nhau. Anh bươn chải, làm kỹ sư rồi thành ông chủ thầu xây dựng ở Hà Nội. Tôi làm giáo viên mầm non ở quê để chăm sóc bố mẹ già và 2 con nhỏ. 

{keywords}
Chuyện tày trời ông chủ thầu giấu kín, bị vợ phát hiện chiều cuối năm.

Năm vừa rồi, nhờ giúp được nhiều việc cho chủ đầu tư nên chồng tôi được mua 1 căn hộ với giá chỉ bằng 2/3 giá thương mại. Khi nhận nhà, vốn không xác định ở lâu dài, chồng tôi chỉ dựng cái bếp và mua một số đồ dùng tạm bợ. 

Mỗi tuần, thậm chí mỗi tháng, anh về đó ngủ vài lần vì phải bám sát ở công trình của mình. Tôi cũng chỉ đến căn hộ 2 lần kể từ khi nhận nhà. 1 lần là khi bàn giao chìa khóa và 1 lần là vào kỳ nghỉ hè, các con lên Hà Nội chơi. 

Thứ 4 tuần trước, tôi đi cùng người chị họ lên Hà Nội khám bệnh. Việc phát sinh đến ngày hôm sau nên tôi đưa chị về căn hộ nhà mình. 

Chồng tôi không có ở đó. Nhưng sự xuất hiện của quần áo, đồ đạc phụ nữ ở khắp nhà khiến tôi giật mình. 1 căn phòng cũng bị khóa chặt. Ổ khóa đã bị thay đổi khiến tôi không thể mở được. 

Tôi điện thoại và nhắn tin liên tiếp cho chồng nhưng không liên lạc được. Đang lúc tôi hoang mang thì 2 cô gái tóc xanh, tóc đỏ, ăn mặc sexy mở cửa vào nhà. 

Chúng tôi, 4 người nhìn nhau ngỡ ngàng. Sau đó, 2 cô gái mới kể, chồng tôi đã cho 2 cô ấy thuê 1 phòng trong căn hộ - chính là căn phòng đã được thay ổ khóa. 

Tôi giận run người. 11h khuya hôm đó, chồng tôi liên lạc lại. Anh nói, anh đi ăn nhậu và quên điện thoại ở công trường. Bây giờ công nhân mới mang điện thoại đến cho anh. 

Anh giải thích, hai cô gái làm ở quán cắt tóc trong khu chung cư. Vì chưa tìm được chỗ ở nên anh cho các cô ấy ở nhờ. Ra Tết, các cô ấy sẽ chuyển đi. 

Anh cũng khẳng định, từ khi cho 2 cô gái ở, anh chưa về nhà lần nào nên tôi đừng ghen. 

Tuy vậy, tôi vẫn thấy bức xúc. Tôi yêu cầu anh về quê để vợ chồng nói rõ với nhau chuyện này. Nhưng anh từ chối vì công việc đang bận. Công nhân đang phải làm hết công suất để bàn giao công trình trước Tết. 

Anh còn mắng tôi đa nghi. 

Xin hỏi mọi người, việc làm của anh như vậy có đáng nghi hay không? 

Mong mọi người cho tôi lời khuyên để tôi giải quyết chuyện này. 

Cho con rể tiền xây nhà, bố vợ giàu có đề nghị điều bức xúc

Cho con rể tiền xây nhà, bố vợ giàu có đề nghị điều bức xúc

Khi đến gặp thông gia, tôi chỉ nghĩ muốn các con đỡ vất vả. Nhưng không ngờ, sự việc lại trở nên to tát, làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của chúng.

">

Chuyện tày trời ông chủ thầu giấu kín, bị vợ phát hiện chiều cuối năm

友情链接