当前位置:首页 > Thể thao > Nhận định, soi kèo Kataller Toyama vs JEF United, 17h00 ngày 26/3: Thêm một lần đau 正文
标签:
责任编辑:Thể thao
“Thành phố này đang bị nhiễm độc”, Sarida – một người phụ nữ ngoài 40 tuổi hé lộ trong lúc đang mua thuốc ho ở một hiệu thuốc bên đường. Khuôn mặt của cô gần như được che kín mít, chỉ còn lộ rõ đôi mắt đượm buồn. Và ở phía sau, những ống khói của nhà máy đang liên tục “nhả” ra những làn khói đen sì, tựa như muốn nuốt chửng mọi thứ xung quanh nó.
Sarida đến làm việc tại đây từ năm 2019 trong khi chồng cô nhận công việc xử lí nước thải tại một công ty niken. “Chúng tôi sẽ rời khỏi thành phố này ngay khi có thể”, Sarida vừa nói vừa ngồi lên chiếc Honda màu đỏ có phần cũ kỹ.
Từ vùng quê yên bình thành trung tâm công nghiệp “hái ra tiền”
Một thập kỷ trước, Labota hãy còn là một làng chài với những nét đơn sơ. Nhưng giờ đây, nơi này đã được hợp nhất thành một thành phố rộng lớn với trung tâm là IMIP – khu liên hợp công nghiệp rộng 3.000 ha với giá trị lên tới 15 tỷ USD. Khu công nghiệp này bao gồm các nhà máy thép, nhà máy điện than, nhà máy tinh chế niken. Thậm chí, nó còn có cả sân bay và cảng biển riêng.
IMIP được xây dựng như một liên doanh giữa các công ty công nghiệp Trung Quốc và Indonesia và được xem là trọng điểm trong chiến lược cung cấp niken- một thành phần cốt lõi của pin cho thị trường xe điện.
Trong những năm gần đây, thị trường xe điện bùng nổ trên toàn cầu. Đi cùng với đó là sự gián đoạn nguồn cung do xung đột giữa Nga – Ukraine giúp Indonesia và IMIP trở thành một mắt xích quan trọng trong chuỗi cung ứng của các nhà sản xuất xe điện. Đơn cử như hãng xe điện Tesla đã ký các thỏa thuận trị giá hàng tỷ đô la đối với các công ty tại IMIP. Thậm chí, Tesla còn được cho là đang đàm phán để thành lập cơ sở sản xuất của riêng mình tại quốc gia Đông Nam Á này.
Theo Cơ quan Khảo sát Địa chất Mỹ, Indonesia hiện có tổng cộng 21 triệu tấn trữ lượng niken, chiếm tới ¼ dự trữ của thế giới. Quốc gia Đông Nam Á này đã khai thác được 1,4 triệu tấn niken chỉ trong thời gian từ tháng 1 đến tháng 11/2022 vừa qua. Con số này giúp Indonesia bỏ xa nhà sản xuất lớn thứ hai là Philippines với sản lượng khai thác 290.000 tấn trong cùng kỳ. Bên cạnh đó, xuất khẩu niken đã qua chế biến của Indonesia cũng đã tăng lên hơn 30 tỷ USD vào năm 2022, từ khoảng 1 tỷ USD vào năm 2015.
Những hệ lụy ban đầu
Với những bước tiến thần tốc này, rõ ràng niken đang là “mỏ vàng” của Indonesia. Tuy nhiên, quốc gia này cũng đã và đang phải trả giá đắt cho hoạt động khai thác niken, nhất là về mặt xã hội và môi trường.
Các chuyên gia y tế và các nhà hoạt động vì môi trường cho biết không khí và nguồn nước tại đây cũng đang bị ô nhiễm và gây ra nhiều vấn đề về hô hấp, bệnh tật và cả tổn thương mắt.
Việc vội vàng mở rộng sản xuất niken đã vô tình phá hủy cơ sở hạ tầng của địa phương với nhiều hecta rừng bị chặt và nghề đánh bắt cá đang đứng trên bờ vực biến mất. Theo thống kê, hơn 8.700 ha rừng nhiệt đới đã bị phá hủy ở khu vực IMIP. Cây cối bị chặt phá để nhường chỗ cho các mỏ luyện kim và xây dựng cơ sở hạ tầng nhà máy, dẫn đến thiên tai (đặc biệt là xói mòn và lũ quét) diễn ra thường xuyên hơn.
Nước thải từ các nhà máy được xả thẳng ra biển khiến nguồn nước trở nên đen kịt. Tại Kurisa, một ngư dân cho hay: “Ở đây không còn cá nữa. Chính IMIP đã giết chết chúng”. Và ông cũng chua chát thừa nhận rằng: “Đôi khi chúng tôi đánh bắt cá chỉ mong đủ để nuôi sống bản thân nhưng sớm thôi, sẽ không còn gì để bắt”.
Khi ngày càng có nhiều hợp đồng tỷ đô được ký, dòng tiền đổ vào ngày càng nhiều thì IMIP lại càng phát triển. Những bờ biển yên bình trước kia nay đã bị khói đen bao phủ. Không khó để người ta bắt gặp những chiếc cần cẩu khổng lồ, những hàng cột điện cao tít hay những nhà kho công nghiệp rộng lớn. Và những cánh rừng xanh tươi trước kia dường như không còn để lại chút dấu vết nào ở nơi đây.
Không chỉ môi trường, con người và cuộc sống bình yên vốn có của nơi đây cũng đang dần thấm mệt mỏi. Ở Labota, nhiều cửa hàng và hộ dân bị ảnh hưởng bởi tình trạng mất điện kéo dài nhiều ngày; mạng internet và sóng điện thoại thường xuyên bị lỗi.
Những công nhân sống trong các khu nhà trọ tồi tàn và được dựng lên một cách tạm bợ. Vài người chen chúc trong một căn phòng chật hẹp với nhà vệ sinh chảy thẳng ra cống lộ thiên. Một chủ nhà hàng mỳ chán nản: “Chúng tôi phải sống như những con chó xung quanh hàng đống phế liệu”.
Theo Bộ Nhân lực Indonesia, IMIP có khoảng 28.000 công nhân vào năm 2019 và tăng lên 43.000 người vào năm 2020. Với nhiều cơ hội việc làm trong các nhà máy, hàng chục nghìn người từ các vùng khác của Indonesia đã đổ về đây nhằm kiếm kế sinh nhai. Tính đên thời điểm hiện tại, con số này đã tăng lên tới khoảng 66.000 người.
Tuy nhiên, sự thật lại luôn tàn khốc. Ước mơ no đủ về cơm áo gạo tiền chưa biết đã thành hiện thực hay chưa thì nhiều người lại đang phải chôn vùi chính mình trong điều kiện làm việc độc hại với mức lương trung bình.
Chia sẻ với phóng viên của WIRED, nhiều công nhân cho hay mình làm tới 15 tiếng/ngày nhưng chỉ kiếm được chưa đến 25 đô la – thấp hơn mức lương trung bình của người dân Indonesia khoảng 30 đô la/tháng. Thậm chí, một số người còn không có lấy một ngày nghỉ nào trong suốt 3 tháng liên tục.
Điều kiện làm việc độc hại cùng cường độ làm việc cao đã khiến nhiều người mắc phải các chứng bệnh về hô hấp. Một công nhân 18 tuổi đến từ vùng Toraja thừa nhận mình thường xuyên bị khó thở. Và “mặc dù lo lắng cho sức khỏe nhưng tôi không thể làm được gì khác”, anh nói.
Đây không phải là trường hợp cá biệt. Theo Trung tâm Y tế Cộng đồng Bahodopi, có tới 52% bệnh nhân tới khám tại đây bị nhiễm trùng đường hô hấp cấp tính và họ đều đến từ IMIP và những vùng lân cận đấy.
Thiết bị lao động của các công nhân cũng là vấn đề cần nói đến. Một công nhân của CSI – nơi tinh chế niken tại IMIP cho biết anh đã chứng kiến một vài người rơi khỏi các tòa nhà vì dây đai không đủ an toàn. Vào tháng 6/2022, một người lái máy ủi đã tử vong khi đất lở trong lúc anh đang làm ca đêm mà không có đèn sáng xung quanh.
Liệu có đáng để đánh đổi?
“Các quy định về sức khỏe và an toàn trở nên thật vô nghĩa tại IMIP. Họ đang đặt lợi nhuận lên trên mạng sống của những người dân”, Katsaing – người đứng đầu khu vực của Liên đoàn Công nhân Quốc gia (SPN) lên án.
Trớ trêu thay, nguồn nước, không khí lại đang chịu những hệ lụy khôn lường từ quá trình cung cấp năng lượng sạch cho môi trường - sản xuất niken dùng trong pin xe điện thân thiện với môi trường.
Bất chấp những bằng chứng cho thấy cơn sốt niken đã và đang vượt ra ngoài ranh giới của sự bền vững về xã hội và môi trường, ngành công nghiệp này vẫn đang không ngừng mở rộng tại Indonesia. Tuy nhiên, suy cho cùng, chính phủ Indonesia cần nhìn xa hơn lợi nhuận mà IMIP mang lại cũng như bắt đầu giải quyết các vấn đề về xã hội và môi trường đang gây ra bởi ngành công nghiệp niken, nếu muốn nó phát triển một cách bền vững.
Nhật Minh(Theo Wired)
Uỷ ban châu Âu sẽ chi khoảng 3,2 tỷ euro hỗ trợ ngành công nghiệp sản xuất pin điện ô tô của khối này trước sự cạnh tranh từ các tập đoàn châu Á.
" alt="Mặt tối phía sau ngành công nghiệp triệu đô pin xe điện"/>Trong bức thư gửi tới Bộ trưởng Giao thông Vận tải Pete Buttigieg và Bộ trưởng Thương mại Gina Raimondo, nhóm các thành viên Quốc hội gồm Tim Walbert, Debbie Dingell, Robert E. Latta và Marc Veasey cho rằng điều này không chỉ làm dấy lên các vấn đề liên quan đến an ninh quốc gia mà còn có thể mang lại lợi thế cạnh tranh cho các nhà sản xuất ô tô Trung Quốc.
Hiện tại, ngành công nghiệp ô tô đang chứng kiến cuộc đua tài chính khi các công ty đang phải chi hàng chục tỷ USD để phát triển công nghệ xe tự lái. Một số nhà sản xuất ô tô đã đưa ra các mẫu xe có thể hỗ trợ người lái và trong một số trường hợp, thậm chí còn cho phép người lái không cần can thiệp vào vô lăng, bàn đạp ga hay phanh.
Có thể kể tới các công nghệ tự lái như Autopilot và Full Self-Driving của Tesla, Super Cruise của General Motors và BlueCruise của Ford. Mục tiêu của các công nghệ này nhằm giúp người lái có thể tách khỏi nhiệm vụ lái xe hoàn toàn.
Tại California, các cơ quan quản lý dự kiến trong tháng này sẽ phê duyệt thử nghiệm mở rộng của Waymo và Cruise đối với các phương tiện đi chung xe không cần tài xế.
Tờ The Detroit Bureau cho biết hiện có 7 công ty Trung Quốc đang thử nghiệm xe tự hành trên các con đường của Mỹ. Nhưng Chính phủ Trung Quốc lại không cho phép các công ty Mỹ làm điều tương tự tại quốc gia của họ, thậm chí còn hạn chế các khu vực mà các mẫu xe của Tesla có thể lái bằng hệ thống bán tự động.
Cũng theo The Detroit Bureau, Trung Quốc đang là thị trường ô tô lớn nhất thế giới và cách làm này của Chính phủ Trung Quốc sẽ giúp các nhà sản xuất ô tô trong nước dễ dàng giành được vị thế trước các thương hiệu ô tô quốc tế. Từ đó, các nhà sản xuất ô tô Trung Quốc có thể tìm được chỗ đứng bình đẳng hơn khi họ thâm nhập các thị trường nước ngoài như Mỹ hay châu Âu.
Các chuyên gia cảnh báo công nghệ tiên tiến như LiDAR, Radar được sử dụng bởi AV, LiDAR, RADAR, máy ảnh, AI cũng như các cảm biến... được lắp đặt trên các phương tiện tự lái đều có thể được sử dụng để thu thập dữ liệu về người dân và cơ sở hạ tầng, cũng như thu thập cả thông tin quân sự nhạy cảm của Mỹ.
“Lượng dữ liệu khổng lồ được thu thập bởi những chiếc xe này có thể mang lại cho Trung Quốc những thuận lợi chưa từng có khi vào thị trường Mỹ,” nhóm các nghị sĩ đã nhấn mạnh trong bức thư gửi Bộ Giao thông vận tải và Bộ Thương mại.
Một bài viết của Bloomberg từ tháng 4 đã tiết lộ rằng ngành công nghiệp xe tự lái của Trung Quốc đã phát triển vượt bậc. Các công ty công nghệ và sản xuất ô tô như ByteDyance, Haomo Zhixing và Great Wall Motor gần đây đã thành lập trung tâm điện toán có quy mô lớn dành cho cơ sở hạ tầng xe tự lái.
Do đó, nhóm các nghị sĩ cho rằng điều cấp thiết là Chính phủ Mỹ phải ưu tiên vai trò đi đầu của mình trong công nghệ xe tự hành và không nhường lợi thế cạnh tranh cho một quốc gia không phải là đồng minh như Trung Quốc.
Theo The Detroit Bureau
Bạn có bình luận thế nào về góc nhìn trên? Hãy để lại bình luận bên dưới hoặc chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Nhóm nghị sĩ Mỹ muốn cấm các hãng ô tô Trung Quốc thử nghiệm công nghệ xe tự lái
Thứ hai, nhiễm độc aflatoxin trong ngũ cốc mốc, đặc biệt là lạc mốc. Đặc biệt, việc rửa sạch không thể khử hết độc tố trên lạc mốc. Ngoài ra, aflatoxin hoạt động rất bền bỉ với nhiệt. Do đó, lạc mốc được rang với nhiệt độ rất cao sẽ làm cho các bào tử nấm mốc bị tiêu diệt nhưng độc tố không bị phá hủy hoàn toàn. Vì vậy, người dân tuyệt đối không ăn lạc mốc.
Thứ ba là tình trạng uống nhiều bia rượu dẫn tới viêm gan mãn, xơ gan và ung thư gan.
Ngoài ra, các yếu tố hiếm gặp như nhiễm ký sinh trùng, chuyển hóa sắc tố sắt cũng thể dẫn đến ung thư gan.
Ở giai đoạn đầu, bệnh ung thư gan thường không xuất hiện dấu hiệu. Một số triệu chứng khi bệnh đã ở giai đoạn muộn:
- Giảm cân không rõ nguyên nhân, ăn không ngon miệng.
- Cảm giác nặng, đau tức hoặc tự sờ thấy khối vùng hạ sườn phải, buồn nôn và nôn, mệt mỏi, suy nhược cơ thể, chướng bụng.
- Một số trường hợp vàng da, vàng mắt, nước tiểu sẫm màu, phân nhạt màu, sốt.
Căn bệnh ung thư phổ biến ở Việt Nam, nguyên nhân có thể từ hạt lạc mốc
Nhận định, soi kèo Algeria vs Mozambique, 4h00 ngày 26/3: Trái đắng
Ê-kíp phẫu thuật tiến hành kết hợp xương cẳng tay cả 2 tay, khâu nối gân cơ, thần kinh, mạch máu. Sau gần 5 giờ, ê-kíp hoàn thành việc nối liền 2 bàn tay cho bệnh nhân và chuyển theo dõi, hồi sức.
Hiện, bệnh nhân tỉnh táo, sinh hiệu ổn định, bàn tay và ngón tay hồng ấm. Tuy nhiên, bác sĩ cho hay còn quá sớm để nhận định sự thành công của ca phẫu thuật nối liền. Người bệnh sẽ phải tiếp tục hồi sức, truyền dịch, phòng ngừa nguy cơ nhiễm trùng, hoại tử… trong những ngày tới.
Bệnh viện Chấn thương chỉnh hình TP.HCM thường cấp cứu nạn nhân đứt lìa chi do tai nạn lao động. Tuy nhiên, trường hợp đứt lìa cả hai bàn tay rất hy hữu. Mỗi ca phẫu thuật nối liền chi trung bình kéo dài 6 giờ.
Người tham gia đấu giá phải nộp trước số tiền bằng 20% giá khởi điểm của từng thửa đất.
Đấu giá bằng bỏ phiếu gián tiếp gửi qua đường bưu chính; phương thức trả giá lên. Cuộc công bố giá sẽ diễn ra tại trụ sở hợp khối khu hành chính mới, huyện Bảo Yên.
Tại huyện Bát Xát,chiều 8/12, công ty đấu giá trên cũng tổ chức đấu giá quyền sử dụng 35 thửa đất là tài sản của Trung tâm Phát triển Quỹ đất huyện Bát Xát.
Trong đó, có 21 thửa đất ở nông thôn tại xã Trịnh Tường và 14 thửa đất ở nông thôn tại xã Bản Qua.
Diện tích các thửa đất đấu giá từ 100-136,4 m2. Giá khởi điểm từ 3,5-4 triệu đồng/m2, tương đương từ 350 triệu đến trên 477 triệu đồng/thửa.
Đấu giá bằng bỏ phiếu gián tiếp gửi qua đường bưu chính; phương thức trả giá lên. Cuộc công bố giá sẽ diễn ra tại hội trường nhà khách UBND huyện Bát Xát.
Cũng tại địa điểm trên, sáng 8/12, 34 thửa đất tại địa bàn xã Trịnh Tường và xã Bản Qua cũng được tổ chức đấu giá quyền sử dụng.
Diện tích các thửa từ 100-114,6 m2. Giá khởi điểm từ 3,5-4 triệu đồng/m2, tương đương từ 350-429,2 triệu đồng/thửa.
Đấu giá bằng bỏ phiếu gián tiếp gửi qua đường bưu chính, phương thức trả giá lên.
Tại TP. Lào Cai, Công ty đấu giá hợp danh DVL - Chi nhánh Lào Cai sẽ tổ chức đấu giá quyền sử dụng 31 thửa đất là tài sản của Trung tâm tư vấn và dịch vụ tài chính tỉnh Lào Cai vào chiều 7/12.
Các thửa đất đấu giá nằm trên đường Vương Thừa Vũ, Nguyễn Hữu An, phường Bình Minh, TP. Lào Cai.
Đây là các thửa đất ở đô thị, có thời hạn sử dụng lâu dài, diện tích từ 105-222,7 m2. Đơn giá khởi điểm 9 triệu đồng/m2, tương đương 945 triệu đồng đến hơn 2 tỷ đồng/thửa.
Đấu giá bằng bỏ phiếu gián tiếp gửi qua đường bưu chính; phương thức trả giá lên. Việc công bố giá sẽ diễn ra tại hội trường nhà văn hóa khu phố Lương Thế Vinh, phường Lào Cai, TP. Lào Cai.
Lào Cai đấu giá gần 200 thửa đất, khởi điểm từ 1 triệu đồng/m2
Bright Sideđã đưa ra lý do các cặp vợ chồng ở Nhật Bản chọn ngủ riêng:
Lịch trình ngủ khác nhau
Điều đầu tiên khiến các cặp vợ chồng Nhật quyết định ngủ riêng là lịch trình làm việc khác nhau. Bạn đi làm về muộn sẽ đánh thức người thân, khiến họ không có sự nghỉ ngơi chất lượng. Đây là lý do qua đêm ở một phòng khác là điều hợp lý. Điều này sẽ giúp cả hai có một giấc ngủ yên tĩnh và lành mạnh hơn.
Ngoài ra, hiện nay ngày càng nhiều cặp vợ chồng ở Nhật cùng đi làm và việc tăng ca rất phổ biến ở Nhật. Bởi vậy, việc sắp xếp giờ sinh hoạt dễ lệch nhau.
Nhiều người nghĩ rằng ngủ riêng cho thấy rạn nứt trong tình cảm vợ chồng thì người Nhật lại nhìn nhận điều đó khác. Họ rất coi trọng giấc ngủ của mình và không muốn bị quấy rầy khi đang say giấc. Điều này có nghĩa họ không thích chịu đựng người bên cạnh ngáy, ngủ không yên, đá chân. Mặc dù một số người không có cơ hội ngủ ở các phòng khác nhau nhưng họ vẫn ước mình có được giấc ngủ ngon.
Trẻ sơ sinh ngủ với mẹ
Các bà mẹ Nhật có truyền thống ngủ cùng con nhỏ và điều này được đánh giá rất quan trọng. Người cha cần phải quyết định xem mình muốn ngủ chung giường hay sang phòng khác. Thậm chí khoa học đã chứng minh rằng ngủ chung có thể giúp cha mẹ và con cái có được giấc ngủ ngon hơn. Trẻ sẽ duy trì được thân nhiệt và nhịp tim ổn định (điều này thực sự quan trọng ở trẻ sơ sinh) và đồng thời làm giảm nguy cơ mắc hội chứng đột tử ở trẻ sơ sinh.
Ly thân không ly dị
Giáo sư Kobayashi cũng đưa ra một giả thuyết có tính thuyết phục cao. Giống như hầu hết các quốc gia giàu có, Nhật Bản chứng kiến tỷ lệ ly hôn tăng lên trong vài thập kỷ qua và hiện ở mức khoảng 35%. Đặc biệt, tỷ lệ ly hôn ở các cặp vợ chồng đã kết hôn lâu ngày ngày càng gia tăng, số trường hợp ly dị sau 25 năm chung sống tăng gấp đôi trong 10 năm qua.
Tuy nhiên, theo Sora News 24, việc ly hôn chính thức ở Nhật vẫn ít phổ biến hơn so với nhiều quốc gia khác. Giáo sư Kobayashi cảm thấy nhiều cặp vợ chồng không muốn kết thúc cuộc hôn nhân hợp pháp. Họ đã giải quyết theo kiểu “ly hôn tại gia”: tiếp tục sống chung dưới một mái nhà nhưng không ngủ cùng giường.