Giám khảo và dàn sao Gương mặt thân quen 2018 chính thức lộ diện
- Chiều 4/6 tại TP.HCM,ámkhảovàdànsaoGươngmặtthânquenchínhthứclộdiệxep hang bong da anh Gương mặt thân quen mùa 2018 đã chính thức giới thiệu dàn sao Việt góp mặt trong mùa thi mới.
(责任编辑:Thế giới)
Nhận định, soi kèo Mafra vs Penafiel, 02h15 ngày 15/4: Khách thất thế
" alt="Bà Tưng hứa 'không sexy' trong clip Bánh bao Bà Tưng 2" />Bà Tưng hứa 'không sexy' trong clip Bánh bao Bà Tưng 2Ping-Pong, hay còn gọi là bóng bàn, được biết đến tại Nhật Bản, là môn thể thao đang dần phổ biến trên toàn cầu. Luật chơi tương đối đơn giản: người chơi đánh một quả bóng nhựa nhỏ và cố gắng để đưa bóng về phía của đối phương mà không bị chạm lưới. Giờ đây, với Table Tennis Touchđược tạo ra, nó mang lại cho chúng ta nhiều trải nghiệm thú vị hơn thế.
Một trong những điểm đầu tiên đập vào mắt người chơi là giao diện hoàn hảo củaTable Tennis Touch. Sự pha trộn của cuộc sống thực qua nhiếp ảnh với trò chơi đa giác đã cùng nhau tạo ra một sự liên kết chặt chẽ, gây nên một cảm giác vô cùng thích thú cho người chơi.
Trong Table Tennis Touch, bạn sẽ tìm thấy một số tùy chọn chơi ở trong tầm tay của mình. Chế độ Career Mode là nơi bạn sẽ dành phần lớn thời gian của để thi đấu trong Câu lạc bộ (Club), các giải đấu Quốc gia (National) và các Sự kiện quốc tế (International Events) để nâng cấp level, và trở thành một tay vợt đẳng cấp .Có nhiều thứ để trải nghiệm ngoài việc đánh bóng bàn thông thường, và vì thế, ở các mức độ nhất định TTT cung cấp các tính năng mới để tăng thêm sự thú vị cho trò chơi. Ví dụ, ở một level bất kì muốn đạt điểm số cao người chơi phải thực hiện thao tác tay đánh bóng nhanh nhất có thể trước khi thời gian kết thúc, ngoài ra nếu trong những pha đánh bóng nếu người chơi thực hiện những cú volley thì điểm số càng tăng nhanh.
Table Tennis Touchbổ sung thêm tính năng leaderboards trực tuyến giúp bạn xem có thể thi đấu với những người chơi đến từ khắp thế giới. Ngoài ra, trong Table Tennis Touchcòn có chế độ Arcade Mode, chế độ này cung cấp nhanh chóng những giải đấu bóng bàn để người chơi có thể dễ dàng chọn lựa thi đấu.
Đối với chế độ (Computer) trong Table Tennis Touch, nó có khả năng đánh giá xem khả năng của người chơi trong bất kỳ trận đấu nào. Trong những tình huống như thế bạn có hiệu suất để sở hữu Boost, một "đồ vật ảo" đặc biệt giúp bạn trở thành Siêu tay vợt. Nó sẽ làm người chơi thêm mạnh mẽ hơn, nhanh tay hơn và khi đánh tốc độ của quả bóng của bạn sẽ "bay nhanh như gió".
" alt="Đánh giá về Table Tennis Touch, game bóng bàn dành cho IOS" />Đánh giá về Table Tennis Touch, game bóng bàn dành cho IOS
Bạn sẽ có nhiều thời gian để trải nghiệm rất nhiều công dụng hay ho của Boost, trừ việc mở khóa Boost trong ứng dụng mua hàng.
Độ chính xác trong điều khiển Table Tennis Touchsẽ tạo ra một niềm vui nho nhỏ khi chơi game, cho dù bạn thích bóng bàn hay không, đi kèm với nó là đồ họa sắc nét và nhiều tùy chọn gameplay sẽ đảm bảo rằng mang lại nhiều cảm giác thích thú cho người chơi.Việc chạm mốc 8 triệu USD, đồng nghĩa với việc người chơi đã hoàn thành 17 mục tiêu trên thanh tính tổng giá trị tiền thưởng của The International 4. Tuy nhiên, con số 8 triệu vẫn tăng lên không ngừng, hứa hẹn trong ít ngày tới mức tổng giải thưởng của The International 4 sẽ đạt mốc 10 triệu USD.
Theo G4V
" alt="Giải thưởng The International 4 đã lên tới 160 tỷ đồng" />Giải thưởng The International 4 đã lên tới 160 tỷ đồngNhận định, soi kèo FC Botosani vs Otelul Galati, 21h30 ngày 14/4: 3 điểm nhọc nhằn
- Nhận định, soi kèo Godoy Cruz vs Lanus, 7h15 ngày 15/4: Nối mạch bất bại
- Truyện Đã Từng Bỏ Lỡ
- VTC Games đang xây dựng cổng streaming DOTA 2 tại Việt Nam
- Lộ diện Top 10 người đẹp game Thiên Thần Truyện
- Nhận định, soi kèo Hapoel Beer Sheva vs Beitar Jerusalem, 23h45 ngày 14/4: Rượt đuổi hấp dẫn
- Cách phân biệt sạc iPhone/iPad xịn và nhái
- Người chơi “quan ngại ” về tính năng Đấu trường của Hắc Tây Du
- Phải chăng BEAT 3D đang'đạo' ý tưởng sân khấu từ những MV K
-
Nhận định, soi kèo Angers vs Montpellier, 22h15 ngày 13/4: Níu chân nhau
Chiểu Sương - 13/04/2025 04:52 Pháp ...[详细]
-
Hướng dẫn hạ cấp từ iOS 8 xuống iOS 7.1.1
Đó là kết nối iPhone hoặc iPad vào máy tính, mở iTunes lên, nhấn giữ nút Shift (Windows) hoặc Option (Mac) đồng thời bấm nút Check for Update trong cửa sổ của nó, sau đó chọn file iOS 7.1.1 để máy tiến hành cập nhật về iOS 7.
Lưu ý:
Sau khi quay về iOS 7 chỉ có thể phục hồi lại bản backup của iOS 7, không dùng được bản backup của iOS 8.
Bạn phải tắt chức năng "Find my iPhone" trên điện thoại trước.
Cách làm:
Tải file iOS 7.1.1 về máy tính trước: Link iOS 7.1.1.
" alt="Hướng dẫn hạ cấp từ iOS 8 xuống iOS 7.1.1" /> ...[详细] -
Tôi cũng không hiểu rõ tại sao tôi lại ghét bọn con gái đến thế. Có thể là do một sự kiện đáng buồn năm lớp bảy. Hồi đó, tôi ngồi ở đầu bàn, gần cửa ra vào. Ngồi kế bên tôi là nhỏ Mỹ Hạnh. Mỹ Hạnh là một con nhỏ láu lỉnh nổi tiếng. Nó là vua phá phách và chọc ghẹo. Suốt năm, nó cà khịa tôi hoài. Nhưng tôi nín nhịn. Dù sao tôi cũng là con trai. Chẳng lẽ tôi đánh nhau với nó. Đánh nó, có thắng cũng chẳng vinh quang gì, còn bị phạt, lại bị tụi bạn chọc cho ê mặt. Nghĩ vậy, tôi gồng mình chịu trận, mặc cho nó làm mưa làm gió.
Nhưng Mỹ Hạnh là một con quỷ. Nó nghĩ ra đủ trò để hại tôi. Còn tôi thì ngu như bò, cứ mắc mưu nó hoài.
Một hôm, sau khi trống đánh vào học, cả lớp đang còn ồn ào trò chuyện thì Mỹ Hạnh bỗng khều tôi:
- Nè, Khoa!
Tôi quay lại:
- Gì vậy?
Mỹ Hạnh chỉ tay ra trước cửa lớp:
- Khoa có thấy sợi dây thun đằng kia không?
Tôi nhướng mắt dòm và gật đầu:
- Thấy! Mà sao?
- Đố Khoa chạy ra nhặt sợi thun đem vào đây!
Tôi lại nhìn ra cửa lớp và rụt cổ:
- Eo ôi, tao không dám đâu!
Lúc đó thầy Luận dạy lớp tôi đang đứng trò chuyện với thầy hiệu trưởng ngay trước cửa. Sợi thun nằm kế bên chân thầy, có cho vàng tôi cũng chẳng dám bỏ chỗ chạy ra nhặt.
Thấy tôi từ chối, Mỹ Hạnh nheo mắt:
- Sao Khoa nhát quá vậy?
Biết nó khích, tôi mặc kệ:
- Ừ, tao vậy đó!
Mỹ Hạnh bĩu môi:
- Con trai gì mà nhát như thỏ đế!
Cái giọng khi dể của nó khiến tôi phát khùng. Tôi nghinh mặt:
- Mày ngon sao mày không chạy ra đi?
Mỹ Hạnh chun mũi:
- Hạnh khác! Hạnh là con gái!
Tôi "xì" một tiếng:
- Mày mà là con gái! Mày là... con quỷ thì có!
Mỹ Hạnh là một đứa có bản lĩnh. Nó phớt lờ sự "xỉ vả" của tôi. Mà dịu dàng nói, giọng ngọt như đường:
- Nếu Khoa chạy ra nhặt được sợi thun, Hạnh cho Khoa cái này!
- Cái gì vậy? - Tôi tò mò.
Mỹ Hạnh thò tay vào cặp. Sau một hồi lục lọi, nó lấy ra một tấm hình lớn bằng hai bao diêm. Tôi ngắm nghía tấm hình vẽ con thỏ trong lòng bàn tay nó, nhún vai nói:
- Tưởng gì! Tấm hình này có gì hay đâu!
- Khoa xem đây nè!
Vừa nói, Mỹ Hạnh vừa từ từ nghiêng bàn tay. Tấm hình chao đi, và con thỏ biến mất. Thay vào đó là một con gấu to tướng, lông xám xịt.
Tôi đang ngẩn ngơ nhìn thì Mỹ Hạnh lật tay lại. Và con thỏ khi nãy lại hiện ra, đột ngột và huyền bí như một phép lạ. Tôi bị tấm hình kỳ ảo kia chinh phục ngay lập tức.
Dòm mặt tôi, biết tôi đang mê tít, Mỹ Hạnh gạ liền:
- Tấm hình đẹp không?
" alt="Truyện Hoa Hồng Xứ Khác" /> ...[详细] -
Truyện Đối Tượng Kết Hôn Là Tổng Giám Đốc
Vừa nhấc máy gọi điện hỏi thăm tình hình, lập tức nghe thấy tiếng khóc nức nở của mẹ mình ở đầu dây bên kia vang lên. Cha dượng của cậu lại đi cờ bạc, Hạ An Vũ nghe vậy cũng chỉ thở dài một hơi, khuyên răng mẹ chớ đau lòng, mấy ngày nữa cậu được lãnh lương, nhất định sẽ gửi tiền về cho mẹ ngay.
"Không được, lần này ông ấy thực sự gây họa rồi, bọn cho vay nặng lãi này nói nếu trong vòng một tuần không trả hết số ba trăm triệu thì sẽ bán nội tạng của ba mẹ bù vào. Con mau trở về đi hu hu."
"Ba trăm triệu?"
Hạ An Vũ như muốn nhảy nhỏm lên, bình thường nếu lỡ quá đà thì cũng chỉ tầm năm sáu triệu, với mức lương hiện tại cậu vẫn có thể miễn cưỡng lo được, bây giờ tận ba trăm triệu, còn dính đến cả bọn cho vay nặng lãi, dù không biết thực hư ra sau nhưng cậu vẫn phải về nhà một chuyến.
"Bây giờ con không xin nghỉ ngay được, nhưng sẽ tranh thủ trở về nhà sớm nhất."
"Ừ, con ráng sắp xếp về ngay đi, hôm qua ông ấy còn nghĩ quẩn định tự sát đấy hu hu."
"Con biết rồi, mẹ ngủ sớm đi."
Điện thoại vừa ngắt, Hạ An Vũ chán nản ngã ngồi ra sau, sàn nhà lạnh băng khiến trái tim cậu càng mệt mỏi hơn bao giờ hết, thiết nghĩ bây giờ có gấp rút trở về thì cậu cũng đào đâu ra ba trăm triệu chứ?
Cậu thất thần nhìn lên trên, tự hỏi không biết khi nào mới có thể kết thúc cuộc sống mệt mỏi này. Nhớ năm đó khi mẹ lấy ông ta, nhìn cái người cao lớn chân chất kia nào có ngờ lại sa sút đến ngày hôm nay. Cha dượng cậu vốn không phải người xấu, trước đây chuyên kinh doanh mặt hàng thủ công mỹ nghệ, nhờ vậy mới quen biết được mẹ cậu. Lúc công việc ăn nên làm ra, Hạ An Vũ cũng là một thiếu gia nhỏ được cả mẹ lẫn cha dượng cưng chiều, nhưng rồi một lần ông ấy bị người bạn chí cốt lừa hết toàn bộ tài sản lẫn nhà xưởng, cuối cùng bệ rạc, mỗi ngày không rượu chè thì cờ bạc, mặc dù chưa đến mức đánh vợ con, nhưng cũng làm gia đình lao đao không ít.
Bởi vì cha dượng cứ mãi đắm chìm trong nỗi đau thất bại không vực dậy được, một mình mẹ phải gánh vác lấy gia đình, còn Hạ An Vũ bắt đầu biết nhặt nhạnh từ vỏ chai lon nước để tích cóp phụ mẹ. Cũng may Hạ An Vũ học rất giỏi, năm nào cũng giành được học bổng vinh dự nên đỡ đần phần nào, nhờ thế dễ dàng vào được đại học, sau đó kiếm được một công việc tương đối tốt.
Mọi thứ trông có vẻ rất thuận lợi nhưng Hạ An Vũ lại dường như chẳng an ổn ngày nào bởi bao nhiêu tiền làm ra không phải đổ vào tiền sinh hoạt trên đất thành phố đắt đỏ thì toàn bộ số dư đều phải gửi về quê, vậy mà có đôi lúc mẹ cậu vẫn than vãn rằng không đủ.
Cậu chán nản chẳng muốn trải nệm ra nằm, tự bản thân mình co ro với những huyễn hoặc về cuộc sống tốt đẹp hơn, sau đó vô thức thiếp đi.
"Hắt xì!"
Sáng sớm vừa bước vào không gian tràn ngập hơi lạnh từ điều hòa tỏa ra khiến Hạ An Vũ không nhịn được mà hắt xì một cái rõ to, lỗ mũi cậu ngứa ngáy không chịu nổi, sớm biết như vậy tối qua đã không làm màu mà trải đồ ra ngủ đàng hoàng rồi.
"Em cảm à?" - Chị Thanh tiếp tân cười cười nhìn cậu thư ký trẻ đang gãi mũi quan tâm hỏi một câu.
"Chắc vậy quá chị. Tối qua em không có trải nệm ngủ."
"Ẩu vậy." - Đan Thanh nhíu mày mở hộc ra lục lọi, sau đó đưa cho cậu cái khẩu trang trắng kèm vỉ thuốc - "Mang vào đi không ảnh hưởng sếp đó, thuốc này chị uống còn dư, cũng hiệu quả lắm, không gây buồn ngủ."
"Em cảm ơn ạ."
Hạ An Vũ vội nhận lấy khẩu trang và thuốc từ tay chị, sau đó nhanh chóng bấm thang máy lên tầng cao nhất của tòa nhà.
Phòng làm việc của cậu nằm cạnh phòng tổng giám đốc, mặc dù là không gian tương đối khép kín riêng tư nhưng vẫn có camera giám sát mọi động thái để tránh trường hợp nhân viên không chăm chỉ làm việc. Thật ra dù cho không có camera thì Hạ An Vũ cũng không dám lơ là, bởi chỉ cần chậm trễ một phút thôi cũng dễ dàng ảnh hưởng đến toàn bộ lịch trình, mà cậu thì rất trân trọng cơ hội trời cho này.
" alt="Truyện Đối Tượng Kết Hôn Là Tổng Giám Đốc" /> ...[详细] -
Soi kèo góc Osasuna vs Girona, 19h00 ngày 13/4
Hư Vân - 13/04/2025 04:35 Kèo phạt góc ...[详细]
-
Truyện Sổ Tay An Toàn Lao Động
Lâm Chiếu Hạc nói: "Một vạn ba nghìn không trăm sáu mươi bảy..."
Ông chủ nghe vậy lắc đầu, "Chao ôi, người trẻ tuổi thật sự không có đủ kiên nhẫn mà, tôi đã chơi đến hơn ba mươi vạn rồi."
Lâm Chiếu Hạc không quan tâm sự khinh thường của ông chủ, sau khi chơi hơn bảy vạn cấp cuối cùng chỉ có thể hối thúc đội ngũ phát triển sớm cập nhật thêm, khá là nhàm chán.
Chủ quán đã mở quán bán ở đây gần một năm, cả xóm ai cũng biết bún bò của ông ấy ngon. Tô bún trên tay Lâm Chiếu Hạc vừa mới ra lò đã bốc khói nghi ngút, nước súp đậm đà với sợi mì trắng như tuyết, phủ ớt xanh và vài lát thịt bò điểm thêm một ít hành lá cắt khúc rắc lên trên khiến mọi người có cảm giác thèm ăn.
Lâm Chiếu Hạc gắp một đũa lớn cho vào miệng, nhai vài lần rồi nuốt xuống, đang định ăn miếng thứ hai thì nghe thấy tiếng la hét thất thanh và tiếng bước chân đang lao về phía này. Đến khi Lâm Chiếu Hạc hồi thần mới thấy quầy bún bên cạnh đã biến mất, thậm chí thực khách cũng biến mất không tăm hơi, chỉ còn lại có một mình cậu lôi thôi lếch thếch đi dép lê đang đứng ngẩn người, ngẩng đầu liền nhìn thấy trên bầu trời xanh xuất hiện một cỗ xe màu đen, cỗ xe này có chút quen thuộc, dường như đã từng nhìn thấy ở nơi nào đó thì phải.
Đúng như Lâm Chiếu Hạc đang suy nghĩ, cỗ xe to lớn lao nhanh về phía mặt đất. Sau một tiếng nổ lớn, nó đập xuống một cái hố rất lớn trên mặt đất, khói bụi đen kịt bay xung quanh xe ngựa, một bóng đen bay lên trên xe ngựa, che khuất bầu trời như một quỷ thần. Bóng đen vặn vẹo, biến dạng phát ra âm thanh kinh khủng như tiếng than khóc của vạn người, Lâm Chiếu Hạc chỉ nghe đến lần thứ hai thôi mà màng nhĩ đã bị chấn động đến đau đớn.
Chỉ là, xe ngựa này nhìn có chút quen mắt thì phải, Lâm Chiếu Hạc cằn nhằn, đột nhiên một tia sáng xẹt qua, nhớ tới cái gì đó, không khỏi thốt ra một câu chửi thề.
"Con mẹ nó." Lâm Chiếu Hạc mắng, "Sao cái thứ đồ chơi này cũng đến thế?"
Vừa mắng, cậu vừa bỏ chạy với bún bò trong tay, phóng hết sức chạy ra ngoài, quay lại nhìn thì con đường phía sau đã bị khói đen nuốt chửng, cứ như là chỗ Lâm Chiếu Hạc đang đứng và chỗ đó là hai thế giới...
Lâm Chiếu Hạc thở phì phò, khịt khịt mũi, cúi đầu lưu luyến nhìn tô bún bò trong tay mình không nỡ vứt nó đi nhưng tô bún bò đã bị phủ một lớp bụi dày đặc không thể ăn được nữa.
"..." Sau khi nhìn chằm chằm tô bún bò cả tiếng đồng hồ, Lâm Chiếu Hạc thở dài, nước mắt lưng tròng ném tô bún bò vào thùng rác.
"Sớm muộn gì cũng tống bọn mi trở về." Lâm Chiếu Hạc chua xót nguyền rủa. Đang định mắng thêm vài câu thì điện thoại đột nhiên vang lên, Lâm Chiếu Hạc liếc nhìn tên thì là "sếp" gọi tới, liền ấn vào nút nghe, đổi giọng ngọt xớt như đường, "Xin chào ~ Sếp~".
"Nói tiếng người." Một giọng nam trầm và từ tính phát ra từ đầu dây bên kia, "Đang ở đâu?"
"Tiệm bún bò ở phố Dân An." Lâm Chiếu Hạc ngoan ngoãn nói.
"Ở đó hình như mới xảy ra chuyện đúng không?" Sếp chậm rãi nói.
Lâm Chiếu Hạc rất thích giọng nói của hắn, nhưng lại không nhận ra giọng nói của hắn so với lúc trước nhẹ nhàng hơn rất nhiều: "Đúng vậy, tôi mới từ đó đi ra."
Cậu vỗ vỗ bụi trên người rồi ho khan hai tiếng.
"Cậu không sao chứ?" Sếp hỏi.
"Không sao." Lâm Chiếu Hạc đáp, "Mới chạy ra nên hơi mệt tí thôi."
"Vậy đến công ty đi." Sếp nói, "Có việc gấp."
"Vâng." Lâm Chiếu Hạc gật đầu.
Nghe vậy, sếp ậm ừ rồi cúp điện thoại, Lâm Chiếu Hạc vừa thở dài vừa nghe tiếng bíp.
Kể từ sau vụ việc ba năm trước, cuộc sống của mọi người bị đảo lộn hết. Trước đây là do cuộc sống áp lực, nhưng bây giờ không phải là sống áp lực nữa mà thăng cấp lên thành sống được thôi đã là một kỳ tích rồi. Chưa nói đến chuyện kiếm việc làm ổn định, vợ con đã trở thành điều xa xỉ.
Vì vậy, Lâm Chiếu Hạc vô cùng trân trọng công việc hiện tại, chỉ ước mỗi ngày đều có thể sống ở công ty hai tư trên hai tư-
Mà nay sếp lại lên tiếng gọi cậu đến công ty, Lâm Chiếu Hạc tất nhiên rất vui, thế là không quan tâm cả người mình toàn bụi đất xoay người chạy đến công ty.
Trên đường đi, cậu gặp rất nhiều người trốn khỏi phố Dân An, tất cả đều lộ vẻ thất vọng mà nhìn đường phố phía sau bị sương mù đen bao phủ.
Từ sâu trong màn sương đen, thỉnh thoảng truyền đến tiếng kêu thảm thiết và tiếng va chạm cực lớn, như thể cả thế giới sắp bị hủy diệt. Nếu như trước đây, mọi người nhất định sẽ lấy điện thoại di động ra vừa quay vừa trầm trồ, nhưng bây giờ vẻ mặt của mọi người chỉ có vẻ mệt mỏi và sợ hãi chứ không còn là sự phấn khích và tò mò như ban đầu...
Lâm Chiếu Hạc cũng đã quen với cảnh tượng như vậy từ lâu, trong lòng khẽ thở dài.
Công ty cách phố Dân An không tính là quá xa, chỉ cần băng qua ba con phố là đến.
Lâm Chiếu Hạc bước lên tầng ba, mở cửa ra, liền nhìn thấy cô gái nhỏ Tiểu Từ đang ngồi ở quầy lễ tân sơn móng tay, Tiểu Từ thấy cậu đi vào, cô vừa nhếch khóe miệng đang định nói gì đó.
"Dừng." Lâm Chiếu Hạc ngắt lời cô, "Trang tổng ở đâu? Tôi có việc gấp cần tìm anh ấy."
Tiểu Từ nói, "Trong văn phòng..."
" alt="Truyện Sổ Tay An Toàn Lao Động" /> ...[详细] -
Truyện Nghề Đóng Vai Phản Diện
Đồng tử của Trương Hoa Siêu co rút, ông ta lập tức gọi lại ngay.
"Tổng giám đốc Trương, làm người phải biết kiên nhẫn, nghe tôi, hòa giải đi."
Một đứa nhỏ mới thành niên chẳng được bao lâu lại nói chuyện với ông ta bằng giọng điệu cứ như già hơn ông ta gấp mấy lần, càng kỳ lạ hơn là Trương Hoa Siêu lại nghe lọt tai.
Thật ra Mạc Doãn nói cũng rất có lý, bọn họ cũng đang do dự có nên tạm thời đình chiến hòa giải hay không, dù sao Hữu Thành có căn cơ sâu xa, Hợp Đạt hiện tại vẫn chưa có tự tin cùng thực lực có thể hoàn toàn áp đảo Hữu Thành. Nếu không chắc thắng lợi hoàn toàn thì chưa thể gọi là chiến thắng, sau khi hòa giải lấy lui làm tiến thì may ra có thể sẽ tìm được kế sách hay hơn.
Chủ yếu là vì đoạn video vừa rồi đã khiến Trương Hoa Siêu cực kỳ sốc nặng.
Hắn mơ hồ cảm thấy Mạc Doãn muốn "Nội ứng ngoại hợp" với mình, chỉ là không nói ra lời thôi, ông ta cũng biết ý không hỏi thêm nữa.
Người thông minh sẽ không dò hỏi tới cùng.
Ký ức ngắn ngủi kết thúc, Trương Hoa Siêu nhìn Mạc Doãn đánh giá: "Khí sắc cậu không tồi."
Mạc Doãn nói: "Nhờ phúc cả thôi."
" alt="Truyện Nghề Đóng Vai Phản Diện" /> ...[详细] -
Truyện Số Học Lão Sư, Mời Ra Ngoài!
- -------------------------
Diêu Đỉnh Tùng làm nghề kinh doanh Y- Dược, mở tiệm thuốc, mạng lưới toàn quốc.
Từ khi tốt nghiệp đại học Y khoa S liền tự chủ gây dựng sự nghiệp, anh cả học chuyên nghiên cứu, chị hai anh ba hùn vốn thừa kế việc buôn bán dụng cụ y tế từ cha, còn ông tự lập nhà thuốc riêng. Ngay từ đầu việc buôn bán không hề dễ dàng nhưng cũng may nhà thuốc và dụng cụ chữa bệnh đều có quan hệ với bác sĩ và bệnh nhân, công thương, Cục quản lý thuốc bên kia đều được người nhà lót đường giúp đỡ, 20 năm qua sự nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng xem như thành công, không có chết đuối hay ngã xấp mặt như rất nhiều người bắt đầu lập nghiệp.
Nhận được điện thoại của cháu gái, Diêu Đỉnh Tùng liền mời thư ký của viện trưởng bệnh viện tỉnh ăn bữa cơm. Thư ký họ Lưu cùng Diêu Đỉnh Tùng xem như là người quen cũ, trong tay ông ta còn cầm 1% cổ phần xí nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng.
Thư lý Lưu vừa nghe cháu gái của Diêu tổng muốn tìm một giường ở bệnh viện của mình, không nói 2 lời liền đồng ý.
"Lão Diêu à, anh nói anh khách khí với tôi làm gì, chuyện muốn một cái giường bệnh, ngày mai tôi sẽ cho anh một phòng bệnh VIP, thủ tục chuyển viện của bệnh nhân kia chỉ cần trực tiếp mang vào là được." Thư ký Lưu cười nói, oán trách Diêu Đỉnh Tùng khách khí với hắn.
Diêu Đỉnh Tùng nói lời cảm ơn, chạm ly với thư lý Lưu:
"Thư ký Lưu, anh không biết cửa bệnh viện Tỉnh của các anh cao thế nào đâu, dù mang cà kheo vẫn không thể nhảy vào được, nếu không sao tôi có dịp đi cầu anh chứ?"
Thư ký Lưu khoát khoát tay:
"Lão Diêu, lời này của anh quá khách khí! Cửa dù cao tới đâu cũng có thể vào, anh xem anh nói với tôi lời này là không đúng rồi!"
"Phải phải, vậy còn không dựa hoàn toàn vào anh Lưu sao." Diêu Đỉnh Tùng rót thêm cho hắn ly rượu.
"Khách khí quá!" bí thư Lưu cau mũi, nhìn trái nhìn phải một cái, tiến sát lên trước nhỏ giọng nói, "Anh Diêu, vài ngày trước toa thuốc đưa cho bên anh ở nhà thuốc đã phê duyệt xong chưa?"
Đôi con ngươi của Diêu Đỉnh Tùng không ngừng chuyển động, đơn thuốc kia là do thư ký Lưu cùng 2 lãnh đạo khác trong bệnh viện kê. Con số trong đó cùng thực tế không khớp, bảng giá hoàn toàn là giả, thực sự đưa vào nhà thuốc căn bản không có mắc như những cái giá kia, nhà thuốc làm báo cáo xx, số tiền chênh lệch ở giữa Diêu Đỉnh Tùng cùng 3 người kia chia 3:7.
Hắn cúi đầu sát tới, đưa tay che miệng nói nhỏ vài câu bên tai thư ký Lưu, thư ký Lưu ban đầu có vẻ giằng co, biểu hiện nghi ngờ nhưng nghe đến cuối cùng thì mặt mày rạng rỡ, ha ha vỗ vỗ lên vai Diêu Đỉnh Tùng:
"Diêu Tổng quả là bạn tốt."
Diêu Đỉnh Tùng cười nhạt, ngồi trở lại, bả vai không tự chủ được run run.
Hắn nghiêm mặt nói:
"Chuyện thư ký Lưu giao phó, chúng tôi nhất định dốc hết sức ứng phó."
Thư ký Lưu cười tủm tỉm, giơ ly rượu chứa chất lỏng đỏ đỏ:
"Diêu tổng, hợp tác vui vẻ!"
"Hợp tác vui vẻ!" Diêu Đỉnh Tùng cầm ly rượu chạm vào ly kia.
Bởi vì bên Diêu Đỉnh Tùng an bài ổn thỏa hết nên mẹ của Thư Nhan rất nhanh liền được chuyển vào bệnh viện Tỉnh.
Mời được bác sĩ chuyên khoa nổi tiếng ở bệnh viện Tỉnh, thư ký Lưu cũng đặc biệt căn dặn bên khoa dùng những thiết bị và thuốc tốt nhất cho mẹ Thư, chi phí ghi cho hắn. Đó là tiền Diêu Đỉnh Tùng gởi vào tài khỏan của hắn lúc Diêu Đỉnh tùng mời khách, còn nói hết thảy chi phí của bệnh nhân kia đều do hắn thanh toán.
Cái kiểu buôn bán vừa có thể kiếm tiền vừa có thể ban ơn lấy lòng người khác thư ký Lưu thích nhất cũng chưa từng bỏ.
Ngày mẹ Thư chuyển vào phòng VIP thư ký Lưu có đánh tiếng 'Bệnh viện luôn quan tâm bệnh nhân" còn mang theo giỏ trái cây, ôm hoa tươi đi thăm bà. Lúc thư ký Lưu xuất hiện ở phòng bệnh của mẹ Thư, không riêng gì người nhà họ Thư cùng Diêu Thư Hàm bất ngờ mà cô y tá nho nhỏ truyền dịch cũng sửng sốt.
Diêu Thư Hàm là người đầu tiên kịp phản ứng, cười cười nghênh đón:
"Là chú Lưu! Con nghe tiểu thúc thường nói tới chú, nói chú y thuật cao minh, có bàn tay vàng."
"Ha ha, là chuyện mấy năm trước rồi!" thư ký Lưu vuốt vuố mái tóc bóng loáng của mình, nói "Chú Lưu của con không còn phẩu thuật nhiều năm rồi, lão Diêu cũng thực là, chuyện năm xưa cứ nhắc mãi, chậc chậc--", ánh mắt của hắn rơi lên người Diêu Thư Hàm, con mắt híp thành một đường, "Con chính là Hàm Hàm, thực sự là nữ nhân mười tám liền thay đổi thành đại cô nương rồi!"
Cô y tá nho nhỏ đổi hết túi dịch liền vội vàng thu dọn ống tiêm băng gạt chạy ra khỏi phòng bệnh, trong bệnh viện có một nội quy bất thành văn, chuyện riêng của lãnh đạo biết càng nhiều chết càng thảm....
"Ai ai, thật xinh đẹp, chậc chậc." thư ký Lưu đưa tay vỗ vỗ lên cánh tay Diêu Thư Hàm, "Thật xinh đẹp."
Ngồi trên giường bệnh đổ nước ấm cho mẹ mình Thư Nhan chợt quay đầu lại, vừa vặn đem cái màn kia đặt trong mắt.
Mẹ kiếp.
Thư Nhan quẹt mũi, con mẹ nó cái mùi keo xịt tóc. Cô liếc nhìn cái đĩnh bụng tướng quân kia, cười rộ lên chiếc cằm đôi của lão nam nhân kia run run, chỉ cảm thấy chán ghét muốn nôn ra, trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là chặt cái móng heo vừa chạm vào tay của cục cưng nhà cô đem cho chó hoang gặm!
Diêu Thư Hàm không lên tiếng, đè xuống cảm giác chán ghét trong lòng, trên mặt vẫn cười:
"Mẹ của bạn thân thể không tốt, nghĩ đến bệnh viện tỉnh điều kiện tốt chuyển qua cũng nhanh, làm phiền tới chú rồi."
"Không phiền không phiền, chú và lão Diêu là bạn cũ, con xem con, còn nhỏ liền giống tiểu thúc của con khách khí như vậy!" thịt mỡ núc ních trên mặt hắn, cười cười còn xoa chóp mũi nhỏ nhắn của Diêu Thư Hàm.
Diêu Thư Hàm nhỏ bé không thể kháng lại chỉ có thể cau mày, lui ra sau hai bước.
Lui được bước thứ 2 liền đụng vào lòng ngực mềm mềm, nhìn lại, là Thư Nhan.
"Vị tiên sinh đây, cảm ơn ngài." Thư Nhan híp mắt cười, một tay ôm lấy Diêu Thư Hàm, làm ra tư thế như chị em tốt, "Ít nhiều nhờ nhà Thư Hàm mới nhận được sự giúp đỡ của ngài."
Ba Thư đang giúp vợ mình uống nước, không tiện đưa tay ra, ông cảm kích nói:
"Lãnh đạo, thực sự làm phiền ngài, cảm ơn, cảm ơn."
Mẹ Thư trong họng ê a ra tiếng, cũng muốn nói gì đó, nhưng nửa ngày cũng không thể nói được một câu hoàn chỉnh, ba Thư không nhìn nổi liền nói:
"Được rồi, tôi biết rồi, bà cũng muốn cảm ơn lãnh đạo, nhiều người như vậy đều giúp bà nói, bà đừng lo lắng."
Được nhiều người trong phòng nói cảm ơn thư ký Lưu rất hưởng thụ, hắn rộng lượng vung tay:
"Aizz, đây là bệnh viện, tuy là tôi thăng lên làm thư ký cho viện trưởng nhiều năm rồi nhưng tôi vẫn là một bác sĩ, trong lòng lúc nào cũng nghĩ cho bệnh nhân."
Ba Thư thở dài, nói: "Lãnh đạo thực sự là bác sĩ nhân ái, mấy năm nay bác sĩ tốt như ngài không còn nhiều." ông nhìn người bạn già của mình xúc động nói "Bà à, xem ra vận khí của bà rất tốt."
Thư ký Lưu cười nói:
"Mong cho bà ấy sớm hồi phục. Công việc của tôi còn khá bận, hôm nay tôi đi trước, rảnh rỗi sẽ trở lại thăm mọi người."
Diêu Thư Hàm đi tiễn ông ta:
"Chú Lưu đi thong thả, có cơ hội con mời chú ăn cơm."
Thư ký Lưu quay đầu cười, nhéo mũi Thư Hàm:
"Được, gọi cả Diêu tổng cùng đi."
"Dạ..." khóe miệng Diêu Thư Hàm kéo kéo thành nụ cười cười, vừa xoay người đã bị ai đó dùng sức nắm lấy cổ tay, dưới chân lảo đảo. Cô vội ổn định lại, nén giọng hét lên với Thư Nhan: "Chị làm gì hả!"
Ánh mắt Thư Nhan có điểm trầm, siết chặt tay, kéo Thư Hàm hướng về phía nhà vệ sinh ở hành lang, đem người ta đẩy mạnh vào một gian phòng, đóng cửa, đè người ta xuống liền hôn.
"Ưm... ưm..." Diêu Thư Hàm 'ưm ưm', trên mặt hơi đỏ đỏ, giơ tay vòng qua lưng Thư Nhan.
" alt="Truyện Số Học Lão Sư, Mời Ra Ngoài!" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Santos Laguna vs Queretaro, 06h00 ngày 14/4: Níu nhau dưới đáy bảng
Linh Lê - 13/04/2025 11:24 Mexico ...[详细]
-
Truyện Dạ Thuyền Xuy Địch Vũ Tiêu Tiêu
...[详细]
Nhận định, soi kèo Stuttgart vs Bremen, 20h30 ngày 13/4: Tiếp đà thăng hoa
Ngắm nhìn bộ ảnh cosplay Thủy Thủ Mặt Trăng vô cùng đáng yêu
Chắc hẳn, trong những ai đã từng xem qua tác phẩm trên đều có mong muốn được gặp gỡ những cô thủy thủ tinh nghịch, đáng yêu nhưng rất đỗi dũng cảm và kiên quyết xả thân vì chính nghĩa. Và mới đây, với mong muốn tái hiện 1 cách hoàn hảo hình tượng của những nhân vật này, 1 nhóm bạn trẻ đã thực hiện bộ ảnh Cosplay thủy thủ Sao Kimvà Sao Hỏarất dễ thương. Hãy cùng GameSaokhám phá bộ ảnh này nhé.
Đức Quang (Sưu tập)
- Nhận định, soi kèo Hapoel Beer Sheva vs Beitar Jerusalem, 23h45 ngày 14/4: Rượt đuổi hấp dẫn
- Laptop “biến hình” ASUS Transformer Book Flip xuất hiện tại Computex 2014
- Microsoft sẽ ra mắt các thiết bị gì tại sự kiện Surface vào tối nay?
- Truyện Hòa Ly
- Nhận định, soi kèo Monaco vs Marseille, 22h00 ngày 12/4: Bệ phóng Stade Louis II
- Truyện Thẩm Ảnh Hậu Hôm Nay Lại Trêu Chọc Bác Sĩ Dịch Sao
- Hot girl Linh Napie nóng bỏng cùng World Cup