Kinh doanh

Nhận định, soi kèo Deportivo Saprissa vs Herediano, 09h00 ngày 19/12: Chủ nhà lực bất tòng tâm

字号+ 作者:NEWS 来源:Thế giới 2025-03-16 18:22:57 我要评论(0)

Linh Lê - 18/12/2024 09:11 Nhận định bóng đá am lich 2024am lich 2024、、

ậnđịnhsoikèoDeportivoSaprissavsHeredianohngàyChủnhàlựcbấttòngtâam lich 2024   Linh Lê - 18/12/2024 09:11  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Biết việc hai người trên có nhu cầu được tại ngoại, hưởng án treo nên Thức đã nói với vợ chồng anh Hậu về việc bản thân bị cáo có nhiều mối quan hệ, có thể lo cho bà Nhượng và anh Lâm được tại ngoại, đồng thời sau đó sẽ được hưởng án treo.

Bị cáo ra giá “chạy án” là 5 tỷ đồng. Do tin tưởng Thức, trong tháng 3/2018, vợ chồng anh Hậu đã 3 lần đưa cho bị cáo đủ 5 tỷ đồng để lo việc.

Để tránh bị cơ quan chức năng phát hiện, Thức đã viết giấy biên nhận tiền với nội dung là “nhận 5 tỷ đồng để mua đất cho vợ anh Hậu. Nếu trong thời hạn 2 năm không mua được đất thì hoàn trả lại toàn bộ số tiền”.

Bị cáo tại toà. Ảnh: T.N

Tuy nhiên sau khi nhận đủ số tiền, Thức không thực hiện như cam kết mà chiếm đoạt toàn bộ số tiền của vợ chồng anh Hậu để sử dụng vào mục đích cá nhân.

Trong khi đó, vào tháng 3/2019, bà Nhượng và anh Lâm lần lượt nhận án 6 năm và 10 năm tù về tội "Vi phạm quy định về quản lý, bảo vệ động vật nguy cấp, quý hiếm".

Khi thấy Thức không "chạy án” được như đã hứa, vợ chồng anh Hậu đòi lại tiền, đồng thời trình báo công an và giao nộp các giấy tờ liên quan đến việc đưa tiền cho Thức.

Theo lời khai của bị cáo tại CQĐT, anh ta đã chuyển 3 tỷ đồng cho ông Đậu Quang D. (58 tuổi, ở phường Ô Chợ Dừa, quận Đống Đa, Hà Nội) để nhờ xin cho bà Nhượng, anh Lâm được tại ngoại và hưởng án treo.

CQĐT đã lấy lời khai, nhưng ông D. phủ nhận việc cầm tiền của Thức để "chạy án". Ngoài lời khai của Thức, CQĐT không thu giữ được tài liệu khác chứng minh nên không xem xét, xử lý ông này về tội "Lừa đảo chiếm đoạt tài sản".

Trước đó, tại phiên toà diễn ra hồi tháng 6, trước lời khai của bị cáo về việc đưa tiền cho ông D., HĐXX đã quyết định trả hồ sơ vụ án để điều tra bổ sung, làm rõ một số vấn đề liên quan đến "người đàn ông bí ẩn" này.

Tuy nhiên kết quả điều tra bổ sung không có gì mới so với cáo buộc trước đó.

" alt="Lừa ‘chạy án’ 5 tỷ đồng và lời khai chi tiền cho ‘người đàn ông bí ẩn’" width="90" height="59"/>

Lừa ‘chạy án’ 5 tỷ đồng và lời khai chi tiền cho ‘người đàn ông bí ẩn’


Lý Huyên cũng nói: "Chào buổi sáng."

Nhìn Lý Huyên đi vào cổng bệnh viện, bảo vệ lẩm bẩm: "Chuyện gì thế này? Bác sĩ Lý mà lại cười sao."

So với các bệnh viện đa khoa khác thì bệnh viện nam khoa nhàn rỗi hơn nhiều, Lý Huyên thong thả đi vào phòng, mặc áo blouse trắng rồi bật máy tính lên.

Máy gọi tên bắt đầu hoạt động, tiếng loa nhắc mọi người khám bệnh vang lên, cửa phòng Lý Huyên bị gõ vang, mấy người đàn ông bước vào với vẻ mặt u sầu.

Mới đầu thấy Lý Huyên còn trẻ măng, bọn họ không khỏi hoài nghi tay nghề của cậu. Nhưng sau khi trò chuyện, bọn họ lại cảm thấy bác sĩ trẻ tuổi lạnh lùng này rất chuyên nghiệp.

Lý Huyên viết phiếu khám cho họ rồi dõi theo họ rời đi. Trong lúc chờ bệnh nhân nào đó, cậu liếc nhìn đồng hồ.

Mười giờ sáng.

Chắc Tô Hạnh Xuyên cũng sắp tới rồi.

Tô Hạnh Xuyên nhẫn nhịn nửa tháng, đêm qua suýt nữa lau súng cướp cò, thật ra Lý Huyên cũng rất muốn, nhưng với đạo đức nghề nghiệp của bác sĩ, cuối cùng cậu vẫn ngăn cản Tô Hạnh Xuyên tiến thêm một bước, anh chán nản ngã vào lòng cậu rồi hung hăng cắn cổ cậu.

Lý Huyên kéo cổ áo lên.

Che khuất dấu hôn.

*

Bệnh nhân trên ghế dài càng lúc càng thưa thớt.

Tô Hạnh Xuyên xem đồng hồ, chuẩn bị đứng dậy lấy số.

Mặc dù anh là người nhà của bác sĩ nhưng vẫn phải tuân thủ quy tắc đặt lịch hẹn trước, sau đó làm bộ ngồi chờ ở đại sảnh, nhìn từng bệnh nhân đi vào rồi lại đi ra, cố ý chờ đến cuối giờ, đợi Lý Huyên gần tan ca mới gõ cửa.

Chắc vì ở chung lâu ngày nên tâm linh tương thông.

Anh bước vào phòng, chưa kịp lên tiếng thì Lý Huyên đã nhận ra mùi hương quen thuộc, quay lại nhìn Tô Hạnh Xuyên.

Tô Hạnh Xuyên nhướng mày với cậu.

Lý Huyên lạnh mặt làm ngơ anh.

Bác sĩ Tiểu Lý ở nhà lém lỉnh nũng nịu như em bé nhưng khi làm việc sẽ lập tức thay đổi, mặc áo blouse trắng, tóc mái chải gọn gàng, lúc im lặng nhìn rất nghiêm, toát ra vẻ xa cách khó gần. Lần đầu tiên Tô Hạnh Xuyên cảm nhận được rõ ràng năm nay Lý Huyên không phải hai mươi tuổi nữa.

Mà là bác sĩ Lý hai mươi bảy tuổi.

Yết hầu vô thức nhấp nhô, Tô Hạnh Xuyên nảy ra ý xấu, muốn nói Lý Huyên mua một chiếc blouse trắng để mặc ở nhà.

"Bác sĩ Lý."

Anh nghiêm túc gọi một tiếng, Lý Huyên không phản ứng gì.

"Tôi là số hai mươi bốn," Tô Hạnh Xuyên đưa phiếu đăng ký cho Lý Huyên, cố ý diễn sâu: "Hôm nay tôi đến tái khám."

Lý Huyên chìa tay ra với anh, anh vừa nắm lấy thì bị Lý Huyên trở tay đánh một cái.

Bác sĩ Tiểu Lý gằn từng chữ một: "Kết quả CT."

"......" Tô Hạnh Xuyên đưa kết quả khám cho Lý Huyên.

Hôm qua anh tới làm một loạt kiểm tra, sáng nay vừa có kết quả thì vội vàng đến chỗ Lý Huyên tái khám. Anh thật sự không thể chờ thêm được nữa, tối nay sẽ bày bàn ăn tối dưới ánh nến, mùi rượu nồng nàn, sau đó thuận nước đẩy thuyền.

Lý Huyên cầm xem một lát, không nói gì.

Nụ cười trên mặt Tô Hạnh Xuyên chợt cứng đờ, "Sao, sao thế?"

Lý Huyên trầm ngâm.

"Đừng dọa tớ mà bé cưng!" Tô Hạnh Xuyên xích lại gần xem chung với Lý Huyên, "Tớ thấy kết luận này đâu có vấn đề gì."

Mấy giây sau, Lý Huyên "ừ" một tiếng.

"Không có vấn đề gì hết."

"......"

Tô Hạnh Xuyên thở phào nhẹ nhõm.

Anh nhéo má Lý Huyên, "Hư quá nha, lỡ tớ sợ quá ngất xỉu thì bác sĩ Tiểu Lý phải chịu mọi trách nhiệm đấy."

Lý Huyên yên lặng nhìn anh, đầu hơi nghiêng nghiêng, Tô Hạnh Xuyên không thể giận được nữa, chồm tới hôn cậu.

Đúng lúc này, y tá bước vào, "Bác sĩ Lý, trưa nay căn tin ——"

Nói nửa chừng đột ngột im bặt.

Tô Hạnh Xuyên buông Lý Huyên ra rồi cười với y tá.

Lý Huyên cũng không giấu giếm mà chỉ hỏi: "Căn tin làm sao?"

Y tá lắp bắp: "Căn, căn tin có bò hầm niêu đất, ai tới trước, ai tới trước thì được trước."

Lý Huyên đáp: "Biết rồi, cảm ơn."

Tô Hạnh Xuyên đứng dậy nói với y tá: "Tôi là bạn trai bác sĩ Lý." Anh quay sang hỏi Lý Huyên: "Xưng hô thế nào đây?"

"Trâu Oánh." Lý Huyên nói.

"Trâu tiểu thư, chào cô."

Y tá nhếch môi, chưa từng gặp tình huống này nên cười ngại ngùng, "Chào anh, hai người xứng đôi lắm."

Đuôi mày Tô Hạnh Xuyên nhướng lên, hiển nhiên là rất hài lòng với nhận xét này.

Y tá đóng cửa lại cho họ.

Tô Hạnh Xuyên đi tới khóa trái cửa, sau đó ôm chầm Lý Huyên đang định cởi áo blouse ra, "Bò hầm niêu đất gì vậy, ngon không? Tớ đến căn tin với tư cách người nhà bác sĩ được không?"

Lý Huyên nói: "Được."

Tô Hạnh Xuyên cản tay Lý Huyên lại rồi giơ tay lên cởi nút áo cho cậu.

Chỉ cởi nút mà thôi, dưới blouse trắng vẫn còn sơ mi.

Nhưng Tô Hạnh Xuyên cố ý cởi thật chậm.

Bầu không khí chợt trở nên mờ ám.

Lý Huyên quay đầu lẩm bẩm: "Tớ đói rồi."

Tô Hạnh Xuyên nói: "Tớ cũng đói."

"......"

Hiển nhiên hai người không chung một ý.

Nút cuối cùng được cởi ra, Tô Hạnh Xuyên cúi đầu ngậm môi Lý Huyên, cậu bị ép ngẩng đầu lên, phải bám hai tay vào vai Tô Hạnh Xuyên mới đứng vững.

Tô Hạnh Xuyên vuốt ve khóe miệng Lý Huyên bằng môi mình, "Trước đây không có cảm giác gì, rốt cuộc hôm nay đã hiểu thế nào là sự quyến rũ của đồng phục rồi."
" alt="Truyện Vào Trúng Phòng Khám Nam Khoa Của Tình Cũ" width="90" height="59"/>

Truyện Vào Trúng Phòng Khám Nam Khoa Của Tình Cũ