Soi kèo phạt góc AC Milan vs Salernitana, 2h45 ngày 14/3
本文地址:http://slot.tour-time.com/news/0a499316.html
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo Jagiellonia Bialystok vs Real Betis, 23h45 ngày 17/4: Thận trọng
Khuya lắm rồi, khu vực vòng xoay không còn người đi bộ. Thế nhưng trên tiểu đảo giữa vòng xoay, một cụ bà tay cầm túi xách, nhấp nhỏm nhiều lần để mong vượt qua nhưng đều không thể.
Nhìn cách bà đứng, bộ dạng bà khi bước đi, chứng tỏ bà không phải là người khỏe mạnh. Bộ quần áo trên người bà nhăn nheo. Đôi dép bà mang có chỗ đã đứt quai...
![]() |
PV Văn Dũng và bà cụ. Anh đã đưa bà cụ về nhà trong đêm |
Bà bước xuống đường đi vài bước. Nhưng không thể đi tiếp được vì ánh đèn của xe chiếu thẳng vào bà khiến bà sợ hãi. Bà trở lại tiểu đảo. Nhiều lần như thế mà vẫn chưa sang được bên kia đường.
Một thanh niên đi xe máy, tấp vào tiểu đảo. Anh hỏi bà : "Bà muốn qua bên kia đường?". Bà cụ mệt nhọc gật đầu. Bà lên xe cháu đưa qua cho. Bà đứng đây đến sáng cũng chưa qua được.
Nghe thấy, mắt bà ngời lên. Bà bước xuống đến sát bên anh rồi leo lên xe. Anh len lỏi vào dòng xe chẳng mấy chốc đưa bà đến nơi bà muốn đến. Bà xuống xe đứng trên lề đường. "Bây giờ bà đi về đâu?", anh hỏi.
Bà nói: "Tôi muốn về ngã tư Sở Sao nhưng giờ này khó đón xe quá. Vả lại tôi cũng không còn tiền. Thôi đành chờ...".
Anh thanh niên khựng lại. Sao lại có trường hợp như thế giữa đêm khuya?. Ngã tư Sở Sao cách nơi đây khoảng 10 km, không phải là đoạn đường gần để bà có thể đi bộ.
Đây không phải là trường hợp đầu tiên anh gặp. Vốn là sinh viên khoa báo chí của trường đại học KHXHNV, anh ra trường mới vài năm nay và được nhận làm phóng viên thường trú Bình Dương cho một tờ báo mạng điện tử. Tiếp xúc nhiều với những mảnh đời bất hạnh, anh rất cảm thông nhưng hoàn cảnh của bà cụ này lại làm anh khó nghĩ. "Sao bà lại đi giữa khuya như thế này?", anh nêu thắc mắc với bà và được bà giải thích...
"Tôi bị bệnh nằm điều trị ở bệnh viện đa khoa Đồng Nai một tháng nay. Một thân một mình không người chăm sóc. Không có tiền phải nhờ vào những suất ăn từ thiện. Chồng chết mấy năm nay, tôi còn 2 đứa con trai. Một đứa theo vợ ra miền Bắc còn một đứa đang theo học ở một trường đại học xa. Tết gần đến rồi, nhà cửa không ai trông tôi phải trốn viện về. Xin đi nhờ xe từ chiều đến giờ mới tới được đây", bà nói.
Anh nói: "Bà lên xe cháu đưa về nhà cho. Cháu cũng ở gần Sở Sao mà". Thế là một trẻ chở một già nhắm hướng quốc lộ 13 đi tới. Cũng không lâu lắm đã đến nhà bà. Một căn nhà ọp ẹp trong hẽm nhỏ.
Xuống xe, anh phóng viên trẻ rút ra ít tiền dúi vào tay bà. "Bà cầm chút ít sắm sửa đồ ăn Tết". Người đàn bà nghèo xua tay: "Cậu đã chở tôi về đến nhà là quý lắm rồi. Tôi không nhận tiền đâu".
Dùng giằng mãi bà mới chịu nhận. Bà nói: "Ơn này biết khi nào tôi trả được đây".
"Có gì nhiều đâu mà ơn với nghĩa ạ" - anh phóng viên nhoẻn miệng cười đáp - "Bà cháu mình có duyên nên mới gặp. Cháu giúp đỡ bà một chút cũng là việc bình thường thôi".
Thời gian đã bước sang ngày mới. Xe cộ trên đường dập dìu báo hiệu Tết đã cận kề.
Trần Chánh Nghĩa
">Chút duyên cuối năm của người đàn bà nghèo và chàng trai trẻ
Dâu tây rất hay bị để ý nhưng không thường xuyên bị ne nét, góp ý như dâu ta. Có lẽ vì thế tôi cũng có thời gian quan sát lại những người thân của chồng, những con người nơi quê hương chồng và thấy rằng, ngày Tết, người Việt bộc lộ thật nhiều thói xấu.
Ảnh: Romanticlovemessages |
Thói xấu thứ nhất là họ đòi hỏi phụ nữ trong nhà phục vụ nhiều điều quá. Mấy chị em dâu bên chồng tôi thức từ 3 giờ sáng để làm cơm, làm cỗ tiếp đãi họ hàng ngày Tết với mẹ chồng.
Tôi không thể dậy từ giờ đó nên cứ mặc họ xủng xoảng xoong nồi bát đĩa dưới bếp, ôm chồng ngủ tiếp đến sáng sớm hôm sau. Đó cũng là một trong những nguyên do họ gọi tôi là "dâu tây".
Không biết những gia đình khác thế nào, bên nhà chồng tôi dâu tây cũng dễ được bỏ qua, nhưng nếu là một chị em dâu khác giờ đó chưa dậy sẽ bị bóng gió là "lười chảy thây", có khi sáng mùng 1 đã bị mẹ chồng mặt nặng mày nhẹ.
Nhiều nàng dâu vì không muốn gặp cái sự mặt nặng mày nhẹ này nên cố dậy từ sớm cho xong chứ họ cũng chẳng thích gì công việc này. Tôi thì không cố được, tôi có niềm tin riêng của tôi, tôi tin rằng việc đày đọa bản thân như vậy chỉ để chứng minh mình đảm đang tháo vát hay để người khác hài lòng là điều không cần thiết.
Suốt cả những ngày Tết, phụ nữ trong nhà sẽ bận tối mắt lên xuống với làm cơm nấu cỗ, dọn cỗ, phục vụ khách khứa đến nhà dùng cơm trong khi tới lúc ngồi vào ăn họ lại phải ngồi "mâm dưới", với toàn đám trẻ con hoặc đàn bà với nhau, nhấp nha nhấp nhổm vừa ăn vừa chạy đi phục vụ cho đám đàn ông đang khề khà uống rượu nói chuyện mồm mép chứ tuyệt nhiên không thấy giúp đỡ gì cho người phụ nữ của họ.
Đi lấy thêm đồ ăn - phụ nữ lấy. Đi lấy thêm bát nước mắm - phụ nữ lấy. Đồ ăn trên bàn nguội lạnh cần đem đi hâm nóng - cũng là phụ nữ làm. Như vậy thật xấu xí, bàn tiệc kia nên có sự điểm xuyết, đàn ông phụ nữ ngồi bên nhau, và phụ nữ được nhận lời cảm ơn, sự trân trọng về bữa cơm rất công phu họ đã nấu, được người đàn ông của họ phục vụ, chăm chút lại, thế mới đúng là ngày đoàn viên, vui vẻ đầm ấm cho tất cả mọi người.
Những bữa cơm là nỗi kinh hoàng của tôi khi mẹ chồng chưa xong bữa này đã lên kế hoạch cho bữa sau và tất cả các nàng dâu bắt đầu quay trở lại bếp từ 2 giờ chiều để chuẩn bị cho bữa ăn buổi tối. Cho nên quanh quanh quẩn quẩn, ngày Tết là ngày phụ nữ cắm mặt vào bếp.
Một thói quen xấu xí nữa của người Việt là "nhậu". Đàn ông Việt xấu kinh khủng khiếp trên bàn nhậu. Mặt mũi nham nhở, đỏ tưng bừng, họ nói chuyện vô nghĩa vì rượu nói chứ họ không nói, họ chuốc nhau và uống để nâng cao sĩ diện chứ không thực sự dùng rượu như ý nghĩa thanh lịch vốn có của loại đồ uống này.
Trên bàn tiệc, đàn ông ép nhau bằng những lời khích tướng hoa mỹ, họ hả hê khi ép được nhau uống, người lịch sự từ chối bị cho là không "hết mình", không nể mặt người mời rượu. Chỉ trong vài ngày Tết, số đàn ông Việt nhập viện cấp cứu vì bia rượu lên đến hàng nhìn, những người phải nhập viện vì đánh nhau (cũng do không làm chủ được bản thân do rượu) cũng là hàng nghìn. Thật xấu xí!
Ngày Tết là dịp gia đình quây quần, gặp gỡ họ hàng hàn huyên, thật ra cũng là dịp để họ tụ tập nói xấu nhau. Nhà người này người kia năm qua có chuyện gì, kiếm được bao nhiêu, thua lỗ thế nào cũng được mang ra thì thào bình phẩm hết. Như vậy thật tọc mạch. Tôi tin tài chính, những chuyện xảy ra trong nội bộ gia đình là những chuyện riêng tư, không phải đề tài để ai đó khác mang ra "làm mồi nhậu", đặc biệt khi họ chẳng giúp được gì.
Khi mới sang đây tôi rất thích văn hóa lì xì của quê hương chồng trong ngày Tết. Một chút tiền trong chiếc phong bao nho nhỏ màu đó mang ý nghĩa mang tới may mắn cho người được lì xì. Nhưng sự thích thú nhanh chóng biến thành mất hứng khi tôi chứng kiến có những bà mẹ già tranh thủ gặp con này nói xấu con kia, trách móc nó không mừng tuổi mình hoặc mừng tuổi không nhiều, hoặc mang ra so sánh người này mừng nhiều người kia mừng ít.
Tôi nói với chồng tôi, đất nước của anh rất xinh xắn, tươi đẹp, con người thân thiện, hiếu khách, nhưng hóa ra cũng còn thật nhiều điểm xấu, hơi... kém văn minh. Anh lại cười gọi tôi là "dâu tây" - như cách rất nhiều người Việt đã ứng xử lại với tôi mỗi khi tôi cư xử khác họ. Tôi không thỏa mãn với câu trả lời này, bởi xét cho cùng, dâu "loại" nào đi chăng nữa, thì cũng là vợ, là mẹ, họ lấy chồng và mong muốn một cuộc hôn nhân mang lại cho mình hạnh phúc, bình đẳng - chẳng phải vậy sao?
Cách Hà Nội hơn 20km, chợ Nủa (xã Bình Phú, huyện Thạch Thất) là phiên chợ quê cổ thuộc đồng bằng Bắc bộ. Chợ họp vào các ngày 2, 7, 12, 17, 22, 27 âm lịch hàng tháng. Phiên cuối của năm đàn ông, trẻ nhỏ đi chợ đông nhất.
">Tâm sự: Thói quen xấu của người Việt ngày Tết trong mắt một dâu Tây
Muốn ở bên bồ mới, đại gia 80 tuổi chi 22,000 tỷ để vợ ly hôn
Nhận định, soi kèo Hoàng Anh Gia Lai vs Hà Tĩnh, 17h00 ngày 18/4: Buồn cho phố Núi
Phó mặc cho trời
"Không chỉ có mai buồn mà người cũng buồn", anh Nguyễn Thanh Tùng (45 tuổi, chủ vườn mai) trăn trở.
Anh kể lại, 23 giờ ngày 4/1 vừa qua, trong lúc ngủ bất ngờ anh nghe tiếng nước ùa vào. Anh mở cửa nhìn ra thì choáng váng với một biển nước mênh mông. Hơn 1000 chậu mai chỉ còn nhìn thấy ngọn.
Nước vào đến 3 giờ sáng hôm sau mới rút nguyên nhân là do cống ngăn triều Rạch Đĩa bị vỡ. Những người chuyên canh mai tại khu phố 2, phường Tam Phú và khu phố 7, phường Hiệp Bình Chánh, quận Thủ Đức bị thiệt hai khá nặng.
![]() |
Vườn mai của anh Tùng trên đường Tam Bình (P. Tam Phú, Thủ Đức) |
Anh Tùng cho biết, nghề trồng mai Tết khá công phu. Vì là loại cây vùng nhiệt đới, mai phụ thuộc khá nhiều vào thời tiết. Nắng, mưa, nhiệt độ và một chút sương buổi sáng sẽ quyết định cho mai nở sớm hay nở đúng vào ngày Tết.
Nhưng, năm nay gần Tết, nước từ ngoài đổ vào mang theo nhiều tạp chất, ngâm gốc mai trong nhiều giờ khiến cho mai xuống sắc.
Vì thế đến giờ này nhiều chủ vườn vẫn lo lắng không biết những chậu mai Tết có ra hoa hay không.
![]() |
Vặt lá cho cây |
Để khắc phục hậu quả mai bị ngâm nước bẩn, anh Tùng đã phải tưới rất nhiều vào gốc để đẩy những tạp chất xấu ra khỏi gốc mai.
"Mặc dù biết tưới đẫm nước trong lúc này là tối kỵ vì sắp đến thời điểm vặt lá và bỏ khô để kích thích ra hoa, nhưng chúng tôi vẫn phải làm", anh Tùng buồn rầu nói.
4 năm mới được một chậu mai
Anh Tùng bắt đầu làm mai từ năm 1993 sau khi rời quân ngũ. Anh thuê mảnh đất này từ đó đến nay và sống hẳn vào nghề trồng mai. Trong suốt thời gian ấy, vườn mai của anh đã 6 lần ngập nước nhưng chỉ có lần này là ảnh hưởng nặng nề nhất.
![]() |
Mai gốc là giống mai ít cánh không đẹp, được anh Tùng ghép vào thân mai khác có màu sắc đẹp và nhiều cánh hơn. |
Anh không trồng mai gốc mà chuyên đi mua gốc từ các nơi khác đem về cho vào chậu rồi ghép giống. Chỉ nghe sơ qua thì tưởng chừng như công việc dễ dàng nhưng phải chứng kiến tận mắt mới hiểu được giá trị việc làm và lòng đam mê của người làm mai.
Anh chỉ cho tôi xem 2 gốc mai mới mua về còn phủ rơm. Anh nói: "9 triệu một gốc. Không phải mua về ghép ngay được mà tôi phải chăm sóc khoảng 8 tháng sau khi gốc mai có khả năng tiếp nhận thì mới ghép được.
Sau khi ghép, chủ vườn còn phải chăm trong 4 năm cây mai trưởng thành cho hoa thì mới bán được. Như vậy, với 9 triệu công với công sức, vốn liếng trong 4 năm trời đến khi bán nhiều người chê đắt thì cũng buồn lắm", anh Tùng giãi bày.
![]() |
2 gốc mai mới mua vừa cho vào chậu. Mỗi gốc 9 triệu đồng được chủ vườn chăm sóc, ghép và tiếp tục dưỡng trong 4 năm mới bán được |
Chúng tôi đảo một vòng quanh vườn mai của anh. Những gốc mai đã trưởng thành chờ ghép, cũng có những gốc vừa ghép xong nhưng cũng có những gốc đã chết.
Anh Tùng cho biết thêm, có đợt anh mua 90 gốc với giá 3 triệu một gốc nhưng sau đó bị chết khá nhiều, chỉ còn 30 gốc sống sót. Làm suốt một năm, tôi nhịn đói nhịn khát để đến cuối năm có điều kiện thu hoạch, nhưng lỡ bị ngập nước như năm nay cũng chỉ biết kêu trời.
![]() |
Vết ghép mai (trong vòng tròn) |
![]() |
Gốc mai mua về cho vào chậu bị chết, tỉ lệ sống chỉ hơn 50%. |
![]() |
Một cây ghép thành công và mai đang phát triển. |
Anh nói thêm, nếu sau 23/10 âm lịch trời bắt đầu nắng là rất thuận lợi cho mai phát triển. Thế nhưng năm nay mưa nhiều quá, gần Tết vẫn còn mưa thì cây mai khó có thể đạt kết quả như mong muốn.
"Thời tiết đã vậy còn thêm chuyện vỡ đập, ngập nước như vừa rồi, Tết này kiếm được hòa vốn là mừng lắm rồi anh ạ", chủ vườn mai này chua chát nói.