"Thư ký Trương nói..." Tổ trưởng vừa nói vừa nghiêng đầu ý bảo nhìn bên ngoài. Khúc Sênh nhìn thoáng qua, nhìn bên ngoài cửa thủy tinh có một người đàn ông đeo kính đầu bết đang đứng, trong lòng dâng lên một loại cảm giác không yên.

Quả nhiên, nửa câu sau của tổ trưởng là: "Sếp Kinh bảo cậu tan làm chờ anh ấy."

Con ngươi Khúc Sênh hơi phóng đại, quay phắt đầu lại xác nhận.

Cậu nhìn tổ trưởng, tổ trưởng nhìn cậu.

Cái đầu đỏ chói này của Khúc Sênh rất chói mắt, còn chưa bàn tới khuyên tai bằng thép đen trên vành tai cậu. Nếu không nhờ gương mặt này chống đỡ thì ai nhìn vào còn tưởng du côn ở đâu tới.

Thư ký Trương bên kia cũng đi tới. Bàn làm việc nho nhỏ bị hai vị phật lớn vây quanh, trong lòng Khúc Sênh chửi thề liên tục, lén lui ghế xoay về phía sau.

Trương Đô Dương mở miệng: "Lão đại nói, là liên hoan gia đình."

Mấy chữ sau hắn nhấn rất mạnh, chân mày Khúc Sênh nhíu nhẹ khó có thể nhận ra, khuôn mặt tinh xảo quá phận kia bày ra vẻ không tình nguyện: "Tôi biết rồi."

Cậu cũng không thèm giấu diếm.

Ánh mắt của Trương Đô Dương cách kính mắt hơi mỏng dừng trên người Khúc Sênh, đánh giá cậu mấy giây: "Vậy thì tốt."

Nói xong thì gật đầu với tổ trưởng của Khúc Sênh, nghiêng người lui ra rồi đi mất.

Khúc Sênh lại oán giận với bóng lưng của Trương Đô Dương.

Cậu tốt nghiệp đại học đã hơn nửa năm, lúc trước ở công ty thực tập làm kỹ sư kiểm tra, vốn đang làm rất tốt, lúc nào không cần kiểm tra thì có thể lười biếng, vô cùng rảnh rỗi.

Nhưng mà Kinh Tùng Triệt vừa về nước, làm xáo trộn hết kế hoạch cậu đã vẽ ra.

"Sếp Kinh" trong miệng tổ trưởng của Khúc Sênh với "Lão đại" trong miệng Trương Đô Dương đều đang chỉ Kinh Tùng Triệt.

Muốn nói tới quan hệ của anh với Khúc Sênh, thực ra giữa hai người không có quan hệ đặc thù nào.

Chẳng qua là cha ông quen biết nhau, người nhà Khúc Sênh lại mất sớm, ông cụ vì tình chiến hữu năm đó nên quan tâm đứa cháu duy nhất của ông bạn già mà thôi.

Sau ông cụ mất, Kinh Tùng Triệt ra nước ngoài du học, mối quan hệ của Khúc Sênh với nhà họ Kinh đương nhiên nhạt đi nhiều. Mãi cho tới khi Kinh Tùng Triệt học xong, từ Anh về nước, giống như đột nhiên nhớ tới có một người như thế nên nói thư ký nhanh chóng gọi điện qua, đơn giản nói với cậu mấy câu rồi bảo cậu từ chức sang công ty anh làm.

Lúc đó Khúc Sênh vô cùng kinh ngạc, lý do của Kinh Tùng Triệt là: "Cậu làm ở đó không phát triển được đâu. Chuyện này tôi đã bàn với cha tôi rồi, cậu có muốn nói chuyện với ông ấy không?"

Khúc Sênh vội vàng lắc đầu.

Đùa cái gì vậy?

Kinh Phong còn đáng sợ hơn Kinh Tùng Triệt gấp trăm lần. Cuộc đời này, chuyện mà cậu dở nhất chính là nói chuyện với người lớn, dù sao Kinh Tùng Triệt chỉ lớn hơn cậu năm tuổi, hai người miễn cưỡng cũng có thể coi là cùng lứa. Về phần cha của Kinh Tùng Triệt... Khúc Sênh chỉ cần tưởng tượng tới khuôn mặt nghiêm túc kia là dạ dày đã nhộn nhạo cả lên.

Nhưng mà dưa hái xanh không ngọt, Khúc Sênh vốn đã ngầm bất mãn với sự sắp xếp ép buộc của Kinh Tùng Triệt, Kinh Tùng Triệt lại ỷ vào sự hiểu biết của mình đối với Khúc Sênh mà đặt cậu vào một hạng mục gấp tới lửa xém lông mày, làm cho cậu bất đắc dĩ ngày nào cũng bề bộn nhiều việc.

Khúc Sênh giận đầy một bụng không xả được, chỉ có thể phát tiết bất mãn với bạn mình.

Làm ở vị trí của bọn họ, tất cả mọi người đều ăn mặc bình thường, thoải mái là được, áo sơ mi ca rô tối màu là có thể thể hiện tính chất đặc biệt của dân lập trình.



Khúc Sênh thì không. Vì để biểu hiện ra bản thân đặc biệt và phóng túng không bị gò bó, cậu thường xuyên đổi màu tóc, khuyên tai sáng đeo chiều đổi. Trương Đô Dương đã không vừa mắt cậu rất lâu rồi, lúc họp ban ngành tổ trưởng lại cường điệu nhấn mạnh thêm một lần, người đi làm phải có dáng vẻ của người đi làm.

Khúc Sênh lợn chết không sợ nước sôi, huống chi cái nồi này còn là Kinh Tùng Triệt đun lên cho cậu nhảy vào.

"Nếu Kinh Tùng Triệt không hài lòng thì để anh ta tự tới nói với em này." Khúc Sênh diễu võ giương oai trong điện thoại, "Anh ta cứ việc nói với em, em thuận nước đẩy thuyền, lập tức nghỉ việc ngay!"

Bạn chí cốt vô cùng hiểu cậu – Thư Tử Viện cười khẽ rồi nói: "Đừng có khoác lác nữa, nếu cậu thực sự muốn chạy lấy người đã chạy từ tháng đầu tiên rồi."

Khúc Sênh bị nói không trả lời được.

Thư Tử Viện lại nói: "Chị nói chứ, sao chị thấy cậu có hơi sợ anh ta nhỉ?"
" />

Truyện Song Hướng Thay Đổi

Công nghệ 2025-03-13 18:18:01 58
[Gần đây Triệu Hằng cứ một mực tìm người hỏi thăm chỗ làm của cậu.]

Khúc Sênh nhìn dòng chữ đột nhiên nhảy lên trên màn hình máy tính lớn,ệnSongHướngThayĐổđội tuyển bóng đá quốc gia việt nam chậc lưỡi một cái, quay đầu nhìn tổ trưởng đang nói chuyện với người khác bên ngoài, nhanh chóng nhắn lại ba chữ.

[Cứ kệ gã]

Nghĩ lại cảm thấy còn chưa đủ, nhanh chóng bổ sung: [Bảo gã cút con mẹ nó đi]

Vừa mới trả lời xong thì tổ trưởng đã đi về phía Khúc Sênh. Cậu tắt cửa sổ, cúi đầu xem tài liệu.

"Tiểu Khúc à." Tổ trưởng thân thiết gọi cậu một tiếng, giống như người mới nổi giận với toàn bộ thành viên trong buổi họp sáng không phải là anh ta ấy. Hai tay anh ta nắm chặt tạo thành hình chữ thập, trên mặt nở một cười hết sức hiền lành.

"Thư ký Trương nói..." Tổ trưởng vừa nói vừa nghiêng đầu ý bảo nhìn bên ngoài. Khúc Sênh nhìn thoáng qua, nhìn bên ngoài cửa thủy tinh có một người đàn ông đeo kính đầu bết đang đứng, trong lòng dâng lên một loại cảm giác không yên.

Quả nhiên, nửa câu sau của tổ trưởng là: "Sếp Kinh bảo cậu tan làm chờ anh ấy."

Con ngươi Khúc Sênh hơi phóng đại, quay phắt đầu lại xác nhận.

Cậu nhìn tổ trưởng, tổ trưởng nhìn cậu.

Cái đầu đỏ chói này của Khúc Sênh rất chói mắt, còn chưa bàn tới khuyên tai bằng thép đen trên vành tai cậu. Nếu không nhờ gương mặt này chống đỡ thì ai nhìn vào còn tưởng du côn ở đâu tới.

Thư ký Trương bên kia cũng đi tới. Bàn làm việc nho nhỏ bị hai vị phật lớn vây quanh, trong lòng Khúc Sênh chửi thề liên tục, lén lui ghế xoay về phía sau.

Trương Đô Dương mở miệng: "Lão đại nói, là liên hoan gia đình."

Mấy chữ sau hắn nhấn rất mạnh, chân mày Khúc Sênh nhíu nhẹ khó có thể nhận ra, khuôn mặt tinh xảo quá phận kia bày ra vẻ không tình nguyện: "Tôi biết rồi."

Cậu cũng không thèm giấu diếm.

Ánh mắt của Trương Đô Dương cách kính mắt hơi mỏng dừng trên người Khúc Sênh, đánh giá cậu mấy giây: "Vậy thì tốt."

Nói xong thì gật đầu với tổ trưởng của Khúc Sênh, nghiêng người lui ra rồi đi mất.

Khúc Sênh lại oán giận với bóng lưng của Trương Đô Dương.

Cậu tốt nghiệp đại học đã hơn nửa năm, lúc trước ở công ty thực tập làm kỹ sư kiểm tra, vốn đang làm rất tốt, lúc nào không cần kiểm tra thì có thể lười biếng, vô cùng rảnh rỗi.

Nhưng mà Kinh Tùng Triệt vừa về nước, làm xáo trộn hết kế hoạch cậu đã vẽ ra.

"Sếp Kinh" trong miệng tổ trưởng của Khúc Sênh với "Lão đại" trong miệng Trương Đô Dương đều đang chỉ Kinh Tùng Triệt.

Muốn nói tới quan hệ của anh với Khúc Sênh, thực ra giữa hai người không có quan hệ đặc thù nào.

Chẳng qua là cha ông quen biết nhau, người nhà Khúc Sênh lại mất sớm, ông cụ vì tình chiến hữu năm đó nên quan tâm đứa cháu duy nhất của ông bạn già mà thôi.

Sau ông cụ mất, Kinh Tùng Triệt ra nước ngoài du học, mối quan hệ của Khúc Sênh với nhà họ Kinh đương nhiên nhạt đi nhiều. Mãi cho tới khi Kinh Tùng Triệt học xong, từ Anh về nước, giống như đột nhiên nhớ tới có một người như thế nên nói thư ký nhanh chóng gọi điện qua, đơn giản nói với cậu mấy câu rồi bảo cậu từ chức sang công ty anh làm.

Lúc đó Khúc Sênh vô cùng kinh ngạc, lý do của Kinh Tùng Triệt là: "Cậu làm ở đó không phát triển được đâu. Chuyện này tôi đã bàn với cha tôi rồi, cậu có muốn nói chuyện với ông ấy không?"

Khúc Sênh vội vàng lắc đầu.

Đùa cái gì vậy?

Kinh Phong còn đáng sợ hơn Kinh Tùng Triệt gấp trăm lần. Cuộc đời này, chuyện mà cậu dở nhất chính là nói chuyện với người lớn, dù sao Kinh Tùng Triệt chỉ lớn hơn cậu năm tuổi, hai người miễn cưỡng cũng có thể coi là cùng lứa. Về phần cha của Kinh Tùng Triệt... Khúc Sênh chỉ cần tưởng tượng tới khuôn mặt nghiêm túc kia là dạ dày đã nhộn nhạo cả lên.

Nhưng mà dưa hái xanh không ngọt, Khúc Sênh vốn đã ngầm bất mãn với sự sắp xếp ép buộc của Kinh Tùng Triệt, Kinh Tùng Triệt lại ỷ vào sự hiểu biết của mình đối với Khúc Sênh mà đặt cậu vào một hạng mục gấp tới lửa xém lông mày, làm cho cậu bất đắc dĩ ngày nào cũng bề bộn nhiều việc.

Khúc Sênh giận đầy một bụng không xả được, chỉ có thể phát tiết bất mãn với bạn mình.

Làm ở vị trí của bọn họ, tất cả mọi người đều ăn mặc bình thường, thoải mái là được, áo sơ mi ca rô tối màu là có thể thể hiện tính chất đặc biệt của dân lập trình.



Khúc Sênh thì không. Vì để biểu hiện ra bản thân đặc biệt và phóng túng không bị gò bó, cậu thường xuyên đổi màu tóc, khuyên tai sáng đeo chiều đổi. Trương Đô Dương đã không vừa mắt cậu rất lâu rồi, lúc họp ban ngành tổ trưởng lại cường điệu nhấn mạnh thêm một lần, người đi làm phải có dáng vẻ của người đi làm.

Khúc Sênh lợn chết không sợ nước sôi, huống chi cái nồi này còn là Kinh Tùng Triệt đun lên cho cậu nhảy vào.

"Nếu Kinh Tùng Triệt không hài lòng thì để anh ta tự tới nói với em này." Khúc Sênh diễu võ giương oai trong điện thoại, "Anh ta cứ việc nói với em, em thuận nước đẩy thuyền, lập tức nghỉ việc ngay!"

Bạn chí cốt vô cùng hiểu cậu – Thư Tử Viện cười khẽ rồi nói: "Đừng có khoác lác nữa, nếu cậu thực sự muốn chạy lấy người đã chạy từ tháng đầu tiên rồi."

Khúc Sênh bị nói không trả lời được.

Thư Tử Viện lại nói: "Chị nói chứ, sao chị thấy cậu có hơi sợ anh ta nhỉ?"
本文地址:http://slot.tour-time.com/news/180c699775.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Hải Phòng vs SHB Đà Nẵng, 19h15 ngày 9/3: Tin vào chủ nhà

Theo Thông tư mới, trạm dừng nghỉ là công trình thuộc kết cấu hạ tầng giao thông đường bộ, được xây dựng trên tuyến đường cao tốc, tuyến quốc lộ hoặc đường tỉnh để cung cấp các dịch vụ phục vụ người và phương tiện tham gia giao thông.

Hệ thống trạm dừng nghỉ phải phù hợp với quy hoạch kết cấu hạ tầng giao thông đường bộ được cơ quan có thẩm quyền phê duyệt.

Điểm đấu nối của đường ra vào trạm dừng nghỉ với đường bộ phải được thực hiện theo quy định tại Thông tư số 50/2015 của Bộ GTVT. Các công trình, thiết bị của trạm dừng nghỉ phải được xây dựng, lắp đặt bảo đảm tương ứng với cấp công trình theo quy định tại TCVN 4319:2012 và các quy định liên quan khác.

Ngoài ra, hệ thống điện, nước, chiếu sáng, thông tin liên lạc của trạm dừng nghỉ phải bảo đảm đồng bộ, hoàn chỉnh, tuân thủ theo các quy định tại QCVN 07:2010/BXD, TCVN 4319:2012 để có thể cung cấp an toàn, liên tục, ổn định các dịch vụ cho người, phương tiện giao thông. 

Trạm dừng nghỉ trên cao tốc Hà Nội - Hải Phòng.

Trạm dừng nghỉ trên cao tốc Hà Nội - Hải Phòng.

Hệ thống điện phục vụ cho các trụ, thiết bị sạc điện cho xe ô tô điện phải bảo đảm đồng bộ, hoàn chỉnh theo nhu cầu sử dụng và từng giai đoạn đầu tư.

Thông tư cũng quy định rõ, các hạng mục công trình cơ bản của trạm dừng nghỉ được chia làm 3 nhóm, gồm: Các công trình dịch vụ công (cung cấp dịch vụ miễn phí), các công trình dịch vụ thương mại và các công trình bổ trợ.

Trạm dừng nghỉ được chia làm 4 loại căn cứ vào diện tích tối thiểu và các hạng mục công trình bắt buộc phải có, các hạng mục khuyến khích...

Theo đó, căn cứ vào lưu lượng phương tiện, hành khách thông qua tuyến đường và điều kiện cụ thể của khu vực nơi xây dựng trạm dừng nghỉ để tính toán quy mô, năng lực cung cấp dịch vụ của trạm dừng nghỉ.

Các trạm dừng nghỉ bắt buộc có nơi cung cấp thông tin; khu vực ăn uống, giải khát; khu vực giới thiệu và bán hàng hóa; phòng trực cứu hộ, sơ cứu tai nạn giao thông; không gian nghỉ ngơi (Khu vực có mái che và khu vực trồng cây xanh có ghế ngồi); khu vệ sinh; trạm cấp nhiên liệu; kết cấu mặt sân khu vực đỗ xe.

Trạm dừng nghỉ loại 1 và 2 bắt buộc phải có trạm cung cấp nhiêu liệu và khu kiểm tra, bảo dưỡng, sửa chữa phương tiện hoặc khu vực rửa xe. Đối với trạm loại 3 và 4 khuyến khích có hai hạng mục này.

Theo đó, đối với trạm loại 1 phải có diện tích tối thiểu là 10.000 m2, loại 2 có diện tích 5.000 m2, loại 3 có diện tích 3.000 m2 và loại 4 là 1.000 m2. Khu vực đỗ xe (diện tích tối thiểu), trạm loại 1 có diện tích tối thiểu 5.000 m2, loại 2 là 2.500 m2, loại 3 là 1.500 m2 và loại 4 là 500 m2. 

Thông tư cũng quy định, số vị trí đỗ xe tối thiểu có thể bố trí xe ô tô vào sạc điện chiếm 10% tổng vị trí đỗ xe; việc đầu tư hạ tầng dành để lắp đặt trụ sạc, thiết bị sạc phụ thuộc vào nhu cầu sử dụng và từng giai đoạn đầu tư. Đối với các trạm dừng nghỉ loại 1 và 2 bắt buộc có hạng mục này. Trạm loại 3 và loại 4 khuyến khích có.

Trên các tuyến quốc lộ, đường cao tốc xây dựng phải áp dụng quy mô trạm dừng nghỉ loại 1 hoặc loại 2 hoặc loại 3 và phù hợp với quy hoạch kết cấu hạ tầng giao thông đường bộ được cơ quan có thẩm quyền phê duyệt.

Trong đó, khu vực vệ sinh phải đảm bảo chống thấm, chống ẩm ướt, thoát mùi hôi thối, thông thoáng, tường, mặt sàn và thiết bị phải luôn sạch sẽ.

Đối với khu vực cấp nhiên liệu phải được thiết kế, xây dựng, hoạt động đúng theo các quy định của Quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về thiết kế cửa hàng xăng dầu QCVN 01:2020/BCT.

Đối với trạm dừng nghỉ có xưởng bảo dưỡng, sửa chữa phải có hệ thống thu gom, lưu giữ, xử lý chất thải nguy hại theo quy định tại Thông tư số 02 của Bộ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường; có biện pháp giảm thiểu bụi khí thải, hạn chế tiếng ồn, phát sáng, phát nhiệt ảnh hưởng đến môi trường xung quanh.  

(Nguồn: Báo Giao thông)

Link: https://www.baogiaothong.vn/quy-chuan-moi-tram-dung-nghi-phai-co-tram-sac-cho-xe-dien-192240417134029167.htm

">

Quy chuẩn mới: Trạm dừng nghỉ phải có trạm sạc cho xe điện

Trong một thế giới mà sự xa hoa, giàu có về vật chất được dùng để định nghĩa thành công, Ven Ajahn Siripanyo (38 tuổi, con trai duy nhất của tỷ phú người Malaysia - Ananda Krishnan) đã chọn con đường hoàn toàn khác. Khi mới 18 tuổi, anh đã từ bỏ nhung lụa, tiện nghi để đến Thái Lan theo đuổi cuộc sống khắc khổ của tu sỹ Phật giáo.

Tỷ phú Ananda Krishnan là người giàu thứ ba của Malaysia, với khối tài sản vượt quá 5 tỷ USD. Ông sở hữu một đế chế kinh doanh khổng lồ trải rộng trong các lĩnh vực từ viễn thông, dầu mỏ đến bất động sản. Ông có 3 người con, 2 gái 1 trai. Theo truyền thống, Ajahn Siripanyo sẽ là người nối nghiệp.

Tuy nhiên, trong chuyến đi đến Thái Lan vào năm 18 tuổi để kết nối lại với những người họ hàng dòng dõi hoàng gia của mẹ mình, Ajahn Siripanyo quyết định xuất gia làm tu sỹ. Ban đầu, anh chỉ định tìm hiểu và thử tu tập như một phương pháp để giải tỏa bớt áp lực cuộc sống. Không ngờ, hành trình tâm linh tưởng như không lâu bền này lại trở thành cam kết gắn bó trọn đời.

Ajahn Siripanyo từ bỏ cuộc sống giàu sang để chuyên tâm vào tu tập.

Ajahn Siripanyo từ bỏ cuộc sống giàu sang để chuyên tâm vào tu tập.

Giờ đây, sau 20 năm đi tu, nhà sư Siripanyo ẩn cư trong khu rừng già của tu viện Dtao Dum nằm giữa biên giới Thái Lan và Myanmar. Cuộc sống của con trai tỷ phú năm xưa được định nghĩa bằng sự thiền định, kinh sách và sự giản dị, tương phản hoàn toàn với thế giới xa hoa mà ông đã bỏ lại phía sau.

Trong khi đế chế kinh doanh của người cha vẫn tiếp tục phát triển khắp các châu lục, Siripanyo hoàn toàn tập trung vào ăn chay và chánh niệm. Tuy nhiên, tu sỹ vẫn chưa hoàn toàn cắt đứt mối liên hệ với quá khứ. Ông cho biết gia đình vẫn là nền tảng cho việc thực hành Phật giáo của mình và thỉnh thoảng vẫn về thăm cha mẹ , các chị gái.

Siripanyo lớn lên ở London, Anh cùng hai người chị. Con trai tỷ phú Malaysia thông thạo 8 thứ tiếng, có kiến thức uyên bác trong nhiều lĩnh vực và là người có cách nhìn cởi mở đối với sự khác biệt giữa nhiều nền văn hóa. Nền giáo dục toàn cầu đã giúp Siripanyo hình thành khả năng tiếp thu giáo lý Phật giáo với một góc nhìn độc đáo.

Siripanyo tiếp cận tôn giáo theo trường phái giản đơn, không phù phiếm. Ông sống nhờ vào hảo tâm của những Phật tử đem đồ lên cúng dường tại tu viện Dtao Dum. Nhà sư cũng không quá cực đoan, vẫn đảm bảo đủ tiện nghi trong cuộc sống hàng ngày. Hành trình của ông phản ánh cuộc đấu tranh bất tận giữa việc chọn sự giàu có về vật chất, lối sống xa hoa hay sự giản dị để viên mãn về mặt tinh thần.

Trong hơn 20 năm, Siripanyo đã chọn các giá trị về tinh thần, tách biệt khỏi của cải vật chất. Câu chuyện về hành trình của ông truyền cảm hứng cho nhiều người tu tập về việc sẵn sàng từ chối của cải vật chất để đạt những giá trị lớn hơn trên con đường giác ngộ. Sự giàu có, thành công đích thực nằm ở mục đích sống, chứ không phải của cải hay một chiếc Ferrari.

Vào tháng 9 năm nay, Ajahn Siripanyo được trao Giải thưởng Ngoại giao công chúng của Thái Lan, trở thành nhân vật truyền cảm hứng của năm. Giải thưởng này cũng vinh danh một nhà soạn nhạc biểu tượng và một tổ chức văn hóa đã thúc đẩy các giá trị truyền thống của Thái Lan trên toàn cầu.

Hoàng Hà(Nguồn: India Today)">

Con trai tỷ phú từ chối thừa kế 5 tỷ USD để lên núi tu tập

Nhận định, soi kèo Hải Phòng vs SHB Đà Nẵng, 19h15 ngày 9/3: Tin vào chủ nhà

Nhận định, soi kèo Cartagena vs Ibiza, 21h ngày 10/10

Nhận định, soi kèo Aarhus vs Aalborg, 0h ngày 19/10

友情链接