Tháng 8-10 hàng năm là thời điểm hoa hướng dương ở Mashiko khoe sắc rực rỡ nhất. Tuy không được nhiều người biết đến như cánh đồng hoa mặt trời Hokuryu ở Hokkaido, đồng hoa Mashiko được yêu thích bởi những cây hướng dương cao, đều tăm tắp. Ảnh: Fujio0205, keeesan1108.
Cánh đồng Mashiko trải dài với hơn triệu cây hoa hướng dương được chăm sóc tỉ mỉ, hàng lối thẳng tắp. Một trong những kiểu ngắm hoa thú vị tại đây là chạy xe đạp dọc con đường nhựa xuyên cánh đồng. Ảnh: Fujio0205.
Vào mùa lễ hội hoa mặt trời, rất đông du khách từ khắp nơi đổ về đây chụp hình, ngắm cảnh. Đi giữa cánh đồng, bạn sẽ cảm thấy như lạc vào mê cung rộng lớn, bao quanh là những cây hoa cao gần bằng thân người. Ảnh:naayu_17.
Du khách tham quan còn được phép cắt hoa đem về khi có sự đồng ý từ nhân viên giám sát. Bạn nên cẩn thận khi cắt hoa bởi cánh đồng hoa có rất nhiều ong. Ảnh:tomo_takakusagi
Để tránh làm hư hại đến hoa, các lối đi trong cánh đồng đều rộng rãi, đủ khoảng cách để khách tham quan có thể ngắm hoa và đi lại. Du khách từ Tokyo có thể di chuyển đến ga Mashiko, sau đó đi taxi đến đồng hoa, giá khoảng 730 yen (khoảng 160.000 đồng). Gần nhà ga có dịch vụ thuê xe đạp tham quan cánh đồng, giá thuê khoảng 400 yen (khoảng 90.000 đồng). Ảnh:rossoshiba.
Ngoài hoa hướng dương vàng, đồng Mashiko còn các giống hoa khác như hoa hướng dương đỏ, xanh lá cây. Sau khi tham quan hoa hướng dương, du khách có thể tìm hiểu thêm về văn hóa làm gốm lâu đời tại địa phương này. Ảnh:kirari_life678.
Massage và tắm trong rượu nho sang chảnh nhất nước Mỹ
Aire Ancient Baths là phương pháp spa trị liệu hấp dẫn thu hút du khách ở New York, cho bạn trải nghiệm tắm thư giãn giữa bồn rượu nho, cũng như thưởng thức chúng tại đó.
" alt="Đồng hoa hướng dương triệu bông ở Nhật đẹp như tranh vào mùa thu" />
Người phụ nữ tóc bạc, da mồi này đã sống một cuộc đời chan đầy nước mắt với gầm cầu, đường phố, không giấy tờ tùy thân.
Rời cô nhi viện, bà Nữ sống lang thang. Ban ngày bà đi theo nhóm trẻ lang thang đi xin ăn ở khu vực Chợ Lớn. Tối, cả nhóm ngủ ở gầm cầu, có khi ngoài đường, hoặc ở một căn nhà hoang nào đó.
Không đi học, không biết chữ, 8 tuổi bà Nữ không biết mình tên gì, quê ở đâu, tại sao mình lại trở thành trẻ mồ côi. ‘Là trẻ mồ côi lang thang, tủi thân lắm. Nhiều hôm không có cơm ăn, mấy đứa tụi tui lượm lặt đồ ăn thừa cho vào bụng. Rồi đứa nào cũng đau bụng, bị tiêu chảy, đứa nào cũng gầy trơ xương’, cụ bà sinh năm 1937 kể về tuổi thơ của mình, giọng ngắt quãng.
Đến tuổi trưởng thành, bà Nữ được người ta cho mượn tiền làm vốn bán rau ở chợ Cầu Muối (Quận 1) kiếm sống. Một hôm, bà gặp một người phụ nữ miền Tây, nói có họ hàng với bà.
Chị Thanh - con gái bà Nữ cũng không có giấy tờ tùy thân như mẹ. Hai cháu trai bà Nữ cũng không có chứng minh nhân dân, hộ khẩu.
‘Lúc đó, tôi mới biết tên mình là Châu Ngọc Nữ, sinh năm 1937, quê Cần thơ, bố mẹ đã mất khi còn nhỏ’, bà Nữ kể. Biết được nguồn cội của mình, bà bắt xe về quê, đinh ninh sẽ đi thăm mộ bố mẹ nhưng không còn gì nữa.
34 tuổi, bà chung sống với một người đàn ông quê Cần Thơ, sinh được một người con gái. Chồng bà cũng là trẻ mồ côi. Vợ chồng sống được ba năm thì ông mất. ‘Ba con bé mất, tôi đưa con đi hết nơi này đến nơi khác. Cuộc sống lang thang của mẹ con tôi nhiều nước mắt lắm’, bà kể.
Đến lượt con gái bà lấy chồng, anh cũng là trẻ mồ côi. Thành ra, mấy chục năm qua, cả gia đình bà Nữ sống cảnh không hộ khẩu, không chứng minh nhân dân.
‘Tôi chuyển chỗ trọ liên tục, nhưng may mắn ở đâu cũng được người ta thương. Mấy anh cảnh sát khu vực biết hoàn cảnh của tôi nên tạo điều kiện lắm’, giọng cụ bà vui vẻ.
Bà Nữ thấy mình may mắn khi nhận được sự giúp đỡ của nhiều người, trong đó có ông Định.
Ở tuổi gần đất xa trời bà Nữ muốn làm giấy tờ tùy thân để được làm bảo hiểm y tế, khi đi khám bệnh sẽ được giảm tiền. Bà đến Ủy ban phường Thạnh Lộc - nơi đang thuê trọ xin làm thẻ bảo hiểm y tế, nhưng không có bất cứ giấy tờ tùy thân nào cả.
‘Nếu năm xưa tôi không trốn khỏi cô nhi viện thì cuộc đời có khi sẽ khác, không phải khổ cực vì giấy tờ như bây giờ. Tôi không có giấy tờ rồi, con cháu tôi cũng không luôn. Tất cả là do việc làm dại dột của tôi năm 8 tuổi’, bà Nữ tự trách mình. Sau đó, bà đạp xe đi đến các cơ quan chức năng, các cơ quan báo chí nhờ giúp đỡ, hi vọng mình sẽ có giấy tờ tùy thân.
Ông Phạm Quý Định là cán bộ công an nghỉ hưu. Biết câu chuyện của bà Nữ, ông đứng ra giúp đỡ. ‘Tôi may mắn hơn bà ấy là có gia đình, có đầy đủ giấy tờ và có nhà để ở. Câu chuyện của bà ấy thật tội nghiệp’, ông Định nói.
Song song với việc làm đơn nhờ các cơ quan giúp đỡ, ông giúp bà Nữ làm các thủ tục hành chính như bên Ủy ban phường Thạnh Lộc hướng dẫn là xác nhận nơi sinh ra, quê ở đâu, những nơi bà Nữ từng ở.
Ông Trương Thanh Tú, Chủ tịch UBND phường Thạnh Lộc cho biết, sau khi tiếp nhận đơn của bà Nữ cùng với sự hướng dẫn của Phòng Tư pháp Quận 12, Phường đã cấp giấy khai sinh cho bà Nữ.
Ông Định cho biết, hiện ông đang làm các thủ tục cho mẹ con bà Nữ được nhập hộ khẩu. Ngày 25/10, bước đầu, Công an Quận 12 đã gặp mẹ con bà Nữ để nghe trình bày về hoàn cảnh, lý do không có giấy tờ tùy thân.
‘Hiện tôi đang tiếp tục làm các thủ tục do phía công an yêu cầu. Mong tới đây mẹ con bà ấy sẽ làm được giấy tờ’, ông Định nói.
Người mẹ nghèo gửi con 4 tuổi cho người lạ, 15 năm sau bất ngờ cuộc trở lại
Ở với bố mẹ nuôi, con trai chị Thanh (TP.HCM) được đi học và nhập hộ khẩu. Thi thoảng, cậu bé lại về thăm mẹ và bà ngoại.
" alt="Hạnh phúc của cụ bà Sài Gòn 82 tuổi lần đầu được làm giấy khai sinh" />
Anh Lê Triều Dương với người dân bản địa. Ảnh: NVCC
Trước những ý kiến cho rằng, các công trình như Panorama sẽ mang lại tiện ích cho du khách đến với Hà Giang, anh khẳng định ‘đó chỉ là ngụy biện’.
‘Tôi nghĩ là ở đó không cần phải xây dựng gì cả. Nếu cần chỗ ăn nghỉ thì đã có thị trấn Đồng Văn, chỉ cách Mèo Vạc 20km. Nếu muốn ngắm cảnh thì chỉ cần đứng giữa thiên nhiên là đủ, chứ không cần phải có một sàn bê-tông. Vì thế, đưa ra lý do để khách sạn ấy tồn tại chỉ là sự ngụy biện’.
Phượt thủ Du Già chia sẻ, anh từng có cơ hội chiêm ngưỡng nhiều danh thắng có cảnh sắc thiên nhiên tuyệt mỹ tương đồng với Hà Giang và anh có nhìn thấy bàn tay của con người ở đó nhưng tất cả đều dựa trên sự tôn trọng thiên nhiên.
‘Tôi thấy nhiều nơi ở Thái Lan, Trung Quốc, họ có khai thác nhưng quy hoạch có tầm nhìn lâu dài. Ví dụ như ở Phượng Hoàng Cổ Trấn, Trương Gia Giới của Trung Quốc, những chiếc cầu kính, cầu gỗ hay cầu bê-tông được dựng lên đều rất tôn trọng thiên nhiên. Họ giữ lại từng cái cây xung quanh chứ không chặt phá, đè lên thiên nhiên’.
‘Tôi nghĩ là nếu có khai thác du lịch thì phải có quy hoạch bài bản, kỹ càng và phải có tầm nhìn lâu dài trên tinh thần tôn trọng tự nhiên’.
Anh Lê Triều Dương trên dòng sông Nho Quế. Ảnh: NVCC
Đồng tình với anh Lê Triều Dương, nhiếp ảnh gia phong cảnh nổi tiếng Hoàng Thế Nhiệm cho rằng, ‘những gì thuộc về tự nhiên hãy trả cho tự nhiên’.
‘Tôi đi các danh thắng được bảo tồn ở nước ngoài thì hầu như du khách chỉ đi bộ vào thôi. Người ta không cho đi xe. Ở Việt Nam cho xe lên đến tận nơi là tốt lắm rồi. Bây giờ còn xây cả một công trình trên đó nữa thì tôi thấy không được’.
Người Việt đi du lịch chỉ quan tâm ăn ngủ
Nhiếp ảnh gia Hoàng Thế Nhiệm – người đã đặt chân tới mảnh đất cao nguyên đá gần 20 năm nay cho rằng, 2 thị trấn Đồng Văn và Mèo Vạc của Hà Giang đã có nhiều thay đổi về mặt dịch vụ để phục vụ nhu cầu khách du lịch và vẫn còn có thể phát triển, mở rộng ra được nữa nếu muốn.
‘Tuy nhiên, tâm lý của người Việt mình là đi đâu cũng thích ở trung tâm, bước xuống xe là phải có ngay nơi ăn, nghỉ, chơi nên các nhà nghỉ, nhà hàng ở Đồng Văn, Mèo Vạc mới chỉ tập trung ở những chỗ trung tâm nhất. Xa một chút là khách chê’.
‘Kiểu đi du lịch ở ta là du lịch lười biếng, du lịch hưởng thụ, chứ không phải đi để thưởng lãm cái đẹp từ thiên nhiên. Tôi cho rằng đó là một thói quen không tốt, nên thay đổi’.
Cung đường Mã Pì Lèng, Hà Giang. Ảnh: Lê Triều Dương
‘Ở nhiều nơi tôi đi trên thế giới, những khu bảo tồn thiên nhiên không dành cho người lười vận động. Anh phải đi bộ vào. Những người có tình yêu thiên nhiên thực sự, họ sẽ đi bộ vào và trân trọng từng bước chân vô đó, chứ không phải vào ‘check-in’ cái là ra’.
‘Còn ở Việt Nam, tôi đi Sa Pa 30 năm nay nhưng giờ lên có khi còn bị lạc, vì xây dựng nhiều quá, phá vỡ mọi cảnh quan. Đó là một tài sản mà tôi rất tiếc’.
Phát triển du lịch Hà Giang: Người Mông phải là chủ thể
Đề xuất về hướng phát triển du lịch Hà Giang, anh Nhiệm cho biết: ‘Hà Giang đã có Đồng Văn, Mèo Vạc phát triển rồi. Ở đó đã có chỗ chơi, ăn nghỉ, chỉ cách Mã Pì Lèng có gần 20km. Nếu muốn phát triển du lịch thì cứ phát triển ở đó, chứ đừng chạm đến thiên nhiên’.
‘Kể cả cung đường Mã Pì Lèng và các bản làng người Mông dọc theo cung đường đó, quan điểm của tôi là hãy để nguyên. Còn nếu bây giờ lại đổ vào các bản làng, xây khách sạn, nhà nghỉ thì càng nguy hiểm hơn’.
‘Làm thế nào để người dân hưởng lợi từ du lịch là một vấn đề vĩ mô, cần sự quản lý của chính quyền địa phương’.
Theo anh, nếu muốn đời sống người dân khấm khá hơn, thì phải ưu tiên cho sự phát triển của người dân tộc, chứ không phải người Kinh lên đó đầu tư, thu tiền và người Mông chỉ đi làm thuê.
‘Còn làm thế nào để người Mông có thể là chủ thể thì cần sự hướng dẫn, quản lý của chính quyền địa phương’.
‘Họ có thể làm ‘homestay’ theo hướng mộc mạc, đúng cách sinh hoạt của người bản địa, chỉ cần không quá tệ’.
Người dân bản địa ở Hà Giang. Ảnh: Trịnh Thanh Tùng
Những đứa trẻ người Mông cũng thay đổi sau nhiều năm dân phượt đổ lên Hà Giang. Ảnh: Trịnh Thanh Tùng
Chia sẻ quan điểm của mình, anh Trịnh Thanh Tùng – một người trẻ 8x mê ‘phượt’ nói, anh ủng hộ việc có một công trình trên Mã Pì Lèng với điều kiện nó phải phù hợp với cảnh quan, môi trường xung quanh. ‘Thực tế là đã có nhiều công trình trước đó xây trên đèo Mã Pì Lèng rồi và nó không liên đới gì tới cảnh quan xung quanh cả’.
‘Với Hà Giang, nếu khai thác quá sâu như Sa Pa thì tôi không thích và địa hình của Hà Giang cũng không đủ rộng để xây dựng như Sapa’.
Anh Tùng kể, Hà Giang bây giờ và cách đây 8 năm – khi anh đi lần đầu tiên – đã có sự thay đổi đáng kể. ‘Lần đầu tiên tới Hà Giang, tôi bị ấn tượng bởi sự hoang vắng, cô tịch, cảm giác rất ngút ngàn và thấy mình bé nhỏ, thư thái trong không gian ấy’.
‘Khi Hà Giang chưa đông đúc như bây giờ, trẻ con rất cởi mở, dễ thương. Còn bây giờ, khi du khách vừa dừng chân, trẻ con ở đâu ào tới xin kẹo. Tôi không tránh khỏi cảm giác hụt hẫng’.
Hiếu Orion khỏa thân trên Mã Pì Lèng: Tôi biết mình sai, chấp nhận chịu phạt
‘Những ai nghĩ rằng đó là cách làm truyền thông của tôi thì họ không hiểu về tôi' - Hiếu Orion chia sẻ.
" alt="Du lịch hài hòa với thiên nhiên là những gì người yêu Hà Giang say mê" />
Hòa Trang từng tốt nghiệp loại giỏi, nhận giấy khen đạt thành tích xuất sắc trong học tập
Với Hòa Trang, môi trường đại học của cô bạn cực kì đặc biệt, vì là khoá đầu tiên của hệ đại học nên thời điểm đó thiếu thốn rất nhiều, trường cũng không có cơ sở khang trang được như hiện nay. Tuy nhiên môi trường này lại cho Trang nhiều trải nghiệm tuyệt vời.
Khó khăn với Trang trong quá trình học tập là lúc đầu học luật khá khô khan và khó hiểu, văn bản luật quá nhiều và cập nhật liên tục, thay đổi quy định hoặc bổ sung sửa đổi rất nhiều. Nhưng khi học và hiểu rồi Trang mới thấy những kiến thức đó rất thiết thực và thú vị.
“Kiến thức khó nhưng may mắn chúng mình có các thầy cô luôn nắm bắt giúp sinh viên tiếp cận những văn bản đó nhanh nhất, có sự so sánh với văn bản cũ để hiểu lý do tại sao lại sửa đổi bổ sung như vậy.
Nên mình thấy vấn đề nhanh chóng được giải quyết nếu chịu khó học hỏi và cập nhật thông tin. Hiện nay việc cập nhật thông tin cũng dễ dàng hơn rất nhiều”, Trang tâm sự.
Hòa Trang từng đảm nhận chức phó chủ nhiệm câu lạc bộ Kiểm sát trẻ
Ngoài việc học tập Hòa Trang cũng tích cực tham gia các câu lạc bộ của trường. Cô bạn từng đảm nhận vai trò dẫn chương trình cho một số sự kiện ở trường, nhờ đó Trang cũng bớt rụt rè hơn.
Vốn là một cô gái sống khá đơn giản nên quan điểm sống của Trang cũng không quá cầu kỳ, cô bạn muốn làm tốt việc của mình, vui vẻ với mọi thứ, đón nhận mọi việc một cách thoải mái nhất.
“Đôi khi cuộc sống khiến mình cũng có những áp lực, ai cũng vậy, không thể tránh khỏi được, nhưng mình chọn cách đối diện, ngục ngã cũng không sao chỉ cần mình đứng lên được thì mình cũng không ngại ngục ngã đâu”, Trang nói.
Hòa Trang có tính cách vui vẻ và hay cười, nhưng tuyệt nhiên không bao giờ tham gia vào chuyện người khác hay quá để ý đến mức soi mói ai đó cả, cũng không bình luận gì về ai.
Cô quan niệm ai cũng có cách sống của họ, ai cũng có thiếu sót chẳng thể hoàn hảo được nên bản thân chọn sống an nhiên nhất có thể, để tâm bình yên.
Ngoài công việc hiện tại, việc học cao học, thời gian rảnh Hòa Trang thích chụp ảnh, đọc sách, bên cạnh gia đình và bạn bè, chăm sóc động vật, nấu ăn... Với Trang, cảm giác nấu món mình thích, do mình tự làm rồi thưởng thức giống như một món quà, tự nếm tự cảm nhận.
Bật mí về kế hoạch trong thời gian tới, Trang sẽ hoàn thành chương trình học cao học hiện tại để chuẩn bị bảo vệ khóa luận sắp tới, cố gắng học hỏi tại nơi cô đang công tác để làm tốt công việc hiện tại. Trong tương lai, Trang cũng đặt mục tiêu có người yêu để sớm lập gia đình.
Kiến trúc sư Việt xinh đẹp kể chuyện làm dâu nhà quý tộc ở Ý
Người Ý không bao giờ rắc pho mai lên mỳ hải sản. Hành động đó tương đương với việc đổ nước mắm vào cốc chè đỗ đen ở ta vậy.
Sau cuộc phẫu thuật thứ hai, phòng khám tiếp tục đề nghị Li thực hiện phẫu thuật thêm một lần nữa nhưng lần này cô từ chối.
“Họ nói rất hiển nhiên là họ đã không làm tốt cho tôi. Họ không thể làm cho tôi trông ổn hơn mà chỉ có thể làm cho vẻ ngoài của tôi tệ đi”, Li chia sẻ.
Cô gái nói thêm rằng tầm nhìn của mình bị mờ đi sau 2 cuộc phẫu thuật cắt mí và do không thể nhắm mắt lại, Li buộc phải trợn trắng “mắt gà” khi đi ngủ vào buổi tối.
Bất ngờ khi phòng khám giải thích đây là kết quả tất yếu của việc thực hiện 2 ca phẫu thuật liên tiếp. Thêm vào đó, phòng khám cho rằng tình trạng của Li là hoàn toàn bình thường vì cô sẽ dần dần hồi phục.
Bác sĩ cho biết may mắn là vết sẹo từ cả hai ca phẫu thuật hiện đã hợp nhất lại làm một bởi vì không có đủ thời gian để Li hồi phục sau ca phẫu thuật đầu tiên. Phòng khám cũng đồng ý trả cho Li 30.000 nhân dân tệ (98 triệu đồng) tiền bồi thường và hoàn trả chi phí cho cả hai ca phẫu thuật trước đó.
Nữ sinh Cảnh sát và các cô gái 'lột xác' sau khi phẫu thuật thẩm mỹ
Từng có cuộc sống khổ sở vì ngoại hình kém xinh, Vũ Thanh Quỳnh, Nguyễn Mai Anh hay Vũ Thanh Thủy đã nhờ đến phẫu thuật thẩm mỹ và nhận lại kết quả ngọt ngào.
" alt="Thê thảm cô gái không thể nhắm mắt sau khi phẫu thuật cắt mí" />