Singapore: Khách rút tiền ATM 'chát' video trực tiếp với ngân hàng

  发布时间:2025-05-04 15:38:30   作者:玩站小弟   我要评论
Singapore vừa triển khai thử nghiệm dịch vụ truyền hình video gắn trực tiếp vào máy ATM,áchrúttiềnATgiá iphone 13giá iphone 13、、。

Singapore vừa triển khai thử nghiệm dịch vụ truyền hình video gắn trực tiếp vào máy ATM,áchrúttiềnATMchátvideotrựctiếpvớingânhàgiá iphone 13 cho phép khách hàng có thể "chát" trực tiếp với nhân viên ngân hàng khi gặp vấn đề.

{ keywords}

Hiện dịch vụ này đang được ngân hàng quốc gia Singapore -DBS Bank lắp đặt tại trường cao đẳngITE College Central ở Ang Mo Kio. Mới chỉ có duy nhất một máy ATM có chức năng chát video trực tiếp, tuy nhiên phía ngân hàng cho biết sẽ triển khai thêm nhiều cây ATM tương tự nữa vào cuối năm nay trên quốc đảo này.

Tuy nhiên, cây ATM này chỉ hỗ trợ video trong giờ hành chính của ngân hàng, đồng thời vẫn thực hiện chức năng rút tiền và kiểm tra tài khoản thông thường. Để sử dụng dịch vụ, người dùng cần quét vân tay để xác nhận chủ tài khoản hợp pháp.

"Chúng tôi cho rằng cây ATM mới này sẽ giúp thay đổi căn bản cách tiếp cận với khách hàng", Jeremy Soo, giám đốc quản lý kiêm người đứng đầu bộ phận ngân hàng người dùng của DBS Bank, Singapore, nhận định.

Cây ATM đầu tiên có chức năng chát video trực tiếp tại Singapore sẽ hoạt động từ 10h sáng tới 2h chiều các ngày trong tuần. Riêng thứ bảy chỉ hoạt động từ 10h sáng tới 1h chiều. Ngân hàng DBS Bank có kế hoạch sẽ mở rộng thời gian hoạt động lên 24/7.

Nguyễn Minh(theo Mashable)

相关文章

  • >12 quái chiêu 'độ' iPad
    '/>
  • Nhận định, soi kèo PT Prachuap vs Bangkok United, 18h00 ngày 30/4: Cản bước đội khách

    Hồng Quân - 29/04/2025 21:12 Nhận định bóng đ
    2025-05-04

  • Lần thứ ba, Minh Thành vẫn nhận được một kết quả giống hai năm trước đó...Cậu không hoàn thành được mục tiêu của mình. Kì lạ thay lần này cậu không khóc...mà cậu cười...nụ cười thật chua xót làm sao. Cậu cũng muốn khóc nhưng nước mắt không ứa ra, hai mắt cậu đỏ hoe, trái tim bây giờ đã tràn đầy những vết thương không bao giờ lành. "Thời gian chữa lành tất cả" đó là câu mà nhiều người hay nói nhưng với cậu thì sao, có lẽ cả đời này cậu không bao giờ quên được cái hình ảnh ô nhục trong suốt ba năm này...cả đời này trái tim của cậu cũng không được chữa khỏi. Lần đầu tiên trật cậu vẫn còn một tia hi vọng nhỏ nhoi, lần thứ hai cậu vẫn hi vọng...đến lần thứ ba cậu chìm sâu vào vực thẳm đen tối...không đứng dậy được...

    Ba năm...ba năm...ba năm trái tim cậu tràn đầy nỗi đau, ba năm cậu sống trong nỗi dằn vặt bản thân...ba năm cậu sống trong đau khổ. Nhiều lần bố mẹ cậu khuyên cậu rằng 'đại học không phải là cánh cửa duy nhất dẫn đến thành công', Minh Thành cũng đã nghe lời khuyên đó nhưng biết làm sao được từ nhỏ sức cậu đã yếu ớt lại còn hay bị bệnh nên việc chân tay nặng nhọc thì cậu không làm được. Con mấy công việc khác thì sao? Thật đáng buồn, xã hội bây giờ chính là như vậy - đi đâu nhận việc cũng phải có những chứng chỉ đại học...ba năm kia đã là vết ố trong cuộc đời tưởng như trắng tinh của cậu, đi đâu xin việc cậu cũng chỉ nhận được một lời:

    "Thành thật xin lỗi cậu, cậu không đủ điều kiện để làm việc ở đây, cảm ơn cậu đã để ý đến chúng tôi. Hi vọng cậu có thể tìm được một công việc mới phù hợp với mình" Những lúc như này cậu chỉ biết cười gượng cúi đầu chào mà ra đi trong tuyệt vọng.

    Vết thương chưa lành từ ba năm đó cùng với áp lực việc làm đã khiến Minh Thành rơi vào trầm cảm nặng trong năm năm tiếp theo. Cả thanh xuân trường học chỉ chìm vào trong sách vở không được tận hưởng trọn vẹn, cuộc đời sau đó của cậu có thể nói là tuyệt vọng, không còn ánh sáng. Ông trời như muốn trêu đùa với cậu, số phận cậu như cánh hoa mỏng manh trôi nổi giữa sông động rộng lớn, không biết sẽ đi về đâu...

    Sống cùng với căn bệnh trầm cảm nặng, đã không biết bao lần cậu tự làm hại bản thân, nhiều lần cậu cố tử tự nhưng đều bất thành, bố mẹ cậu đã cản lại kịp thời. Mặc dù cậu đang được điều trị tâm lí nhưng vẫn không khá khẩm vào đâu, chỉ thấy bệnh ngày càng nghiêm trọng hơn. Bất lực, gia đình cậu đã chuyển đến một vùng nông thôn nhỏ để sinh sống, mong rằng cái yên bình nơi đây sẽ làm cậu bình tĩnh hơn.



    Cuộc sống của cậu vẫn cứ như thế, vẫn luôn sống trong nỗi dằn vặt bản thân, đã nhiều lần cậu mơ thấy ác mộng, vẫn là cái ác mộng trong khoảng thời gian ba năm kia, trong cơn mơ cậu khóc, cậu buồn, cậu tiếc...Cậu thấy hình ảnh mình vỡ ra theo thời gian. Nhiều đêm, cậu tự nhủ rằng mình không được ngủ, ngủ rồi con quỷ thời gian sẽ xuất hiện ám theo cậu suốt đời. Cậu ước mình bị mất trí nhớ, ước mình trở thành kẻ điên khùng cả ngày chỉ biết cười đùa...không muốn làm người bình thường để rồi, Minh Thành cậu sẽ không sống trong những năm tháng chỉ biết ân hận...

    Cứ mỗi đêm gặp ác mộng như thế, cậu bậy người tỉnh giấc, mồ hôi, nước mắt nhễ nhại trên gò má xanh xao. Cậu bước từng bước chập chững đến hộp thuốc đổ vào tay những viên thuốc an thần liều mạnh...và rồi đến góc tường ngồi lủi thủi ôm đầu hối hận...Cứ ngỡ cuộc đời cậu đã đến bước đường cùng nhưng vào năm cậu 26 tuổi đã có một tia sáng nhỏ cứu vớt cuộc đời tối tăm của Minh Thành...

    ...'/>

最新评论