{keywords}Lê Thị Linh tự tin chụp với những bông hoa giấy mình tự làm.

Đó là câu chuyện về cô bé Lê Thị Linh sinh năm 1994 ở xã Phong Chương, huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế.

Hơn 1 tháng tuổi, gia đình phát hiện em mắc bệnh nhưng lúc đó người ta chưa đọc được tên chính xác căn bệnh của em.

Ngày đó, cả gia đình em vẫn sống trong căn nhà tranh. Mỗi mùa lũ về là đồ đạc trong nhà trôi đi hết.

Ba mẹ thay nhau bồng bế em đi viện, từ khi còn đi bộ cho tới lúc tìm được xe ôm.

Bác sĩ không hiểu về bệnh tình của em, mỗi lần đi viện là chân tay em lại bị lôi, kéo, càng bó bột thì xương lại càng gãy nhiều hơn. Em đau đến xé ruột gan. Nhiều lần, em đau quá, túm lấy đầu tóc mẹ mà la hét. Cứ mỗi lần em đi viện là mẹ lại khóc.

Ba mẹ vay tiền đưa em đi chữa trị, rồi lại về làm lụng trả nợ, trả hết lại đi tiếp. Mỗi lần nghe ở đâu chữa trị được, ba mẹ lại bế em đi.

‘Em không nhớ mình đã bị gãy xương bao nhiêu lần. Bây giờ nghĩ lại em vẫn còn sợ. Đêm ngủ em vẫn còn mơ mình bị gãy xương. Em khóc đến khản cả tiếng vì quá ám ảnh nỗi đau ấy’.

{keywords}
Nằm liệt giường suốt 16 năm qua, Linh chọn công việc làm hoa giấy để giúp đỡ ba mẹ.

Năm 3-4 tuổi, nếu có người dắt, em vẫn còn đi bộ được. Càng lớn, xương em càng gãy nhiều hơn. Rồi em chỉ còn biết ngồi, bò lết khắp nhà, chứ không đi được nữa.

Một thời gian sau, em được tặng chiếc xe lăn. Chưa vui mừng được bao lâu thì vài tháng sau, xương em lại bị gãy. ‘Em nhớ như in cái lần cuối bị gãy. Lần đó, em nằm viện gần 1 tháng trời. Hai tay chân em bị tiêm thuốc nhiều đến nỗi sưng phù. Hôm ra viện, em nghe bác sĩ dặn mẹ về nhà không được bồng bế em lên, không được tập cho em ngồi hay đi nữa, chỉ để em nằm im trên cái chăn thôi’.

‘Lần đó, em hiểu ra rằng mình không có cách gì để khỏi bệnh được nữa. Em sẽ phải mang căn bệnh đó suốt đời. Bao nhiêu kỳ vọng của mẹ, hi vọng của em vậy là chấm hết, không còn gì cả’.

Từ đó đến nay đã 16 năm, em nằm liệt trên giường. Cuộc sống đóng sầm cánh cửa trước mắt em. Thế mà, ngày nhỏ em cứ nghĩ rằng lớn lên mình sẽ hết bệnh.

Em từng tự trách bản thân rất nhiều. Em khóc và tìm cách giải thoát cho mình, nhưng em lại không đủ can đảm để chịu đau thêm một lần nữa.

Ba mẹ chưa một lần kêu than về em. Nhưng nhiều đêm, em thấy mẹ ngồi dựa cửa nhà khóc. Em biết ba mẹ lo cho cuộc sống của em sau này, khi ba mẹ không còn sức để lo cho em được nữa.

‘Nhà giờ có em, ba mẹ và một cậu em bị tâm thần nữa. Ba mẹ em làm ruộng. Ba là lao động chính trong nhà. Ai kêu thì ba đi làm cho người ta. Mẹ từ khi mổ dạ dày về không làm được gì nhiều’.

‘Bây giờ em không khóc vì bệnh nữa. Nếu có, em chỉ khóc vì thương ba mẹ’.

{keywords}
 

Tay yếu nhưng em vẫn nỗ lực hết sức mình để làm ra những bông hoa giấy – công việc duy nhất em có thể kiếm chút thu nhập giúp ba mẹ.

‘Em biết em càng buông xuôi thì ba mẹ càng thêm gánh nặng. Em đối diện với chính bản thân mình trước khi đối diện với mọi người’.

Cách đây 3 năm, em lấy hết can đảm đăng bức hình đầu tiên trên Facebook. Em băn khoăn vì em biết sẽ phải đối diện với nhiều ánh mắt, dù em biết mọi người yêu quý mình.

‘Đối diện với bản thân mình thực sự khó, chị ạ. Nhưng chỉ bỏ đi được sự mặc cảm đó, em mới có thể sống tiếp. Cuộc sống quá ngắn ngủi nên em không thể buông xuôi được nữa’.

‘Em muốn làm việc khi không đau, muốn sống thật có ích và không lãng phí thời gian. Em đã lãng phí quá nhiều thời gian khi cứ khóc và tìm cách từ bỏ cuộc sống này’.

Từ nhỏ, mẹ không dám cho em chơi với ai vì sợ xương em lại gãy. Em chưa một ngày được đến trường. Em học chữ từ chị gái. Thế rồi, em làm bạn với những cuốn sách. Em thích nhất cuốn ‘Hiểu về trái tim’. Những cuốn sách giúp em hiểu hơn về cuộc sống, mở ra cánh cửa đưa em đến với thế giới bên ngoài.

Những lúc buồn vui em viết ra tâm sự của mình. Những tâm sự ấy được tập hợp và in trong cuốn sách ‘Khoảng lặng mùa trăng’.

‘Những gì em viết ra đều là những khoảng lặng từ sâu thẳm trong em. Mùa trăng giống như cái tuổi của em - vừa tròn vừa khuyết’.

{keywords}
Linh khoe, cuốn sách 'Khoảng lặng mùa trăng' em đã bán và tặng gần hết. 

Em vui vì những người bạn và cả những người xa lạ đồng cảm với em. Em vui hơn nữa khi có những người khuyết tật sau khi đọc sách của em đã quyết tâm làm lại cuộc đời. Em vui vì ít nhất những dòng tâm sự của em có thể khiến một người suy nghĩ lạc quan hơn.

Em kể, em học cách làm hoa trên YouTube và nghiên cứu các mẫu hoa trên Google. Bây giờ, em vẫn đang bán hoa giấy trên Facebook. Em ước mơ có một góc nhỏ để trưng bày và bán những sản phẩm của mình. Em yêu hoa từ nhỏ, rồi bây giờ em lại gắn bó với những bông hoa giấy. Em bảo có lẽ đó là cái duyên.

‘Những người khuyết tật như em mong mỏi nhất là có một công việc phù hợp với khả năng của mình, để bớt gánh nặng cho gia đình, để vượt qua nỗi chán chường khi phải đối diện với 4 bức tường mỗi ngày’.

'Em cũng từng nghĩ, nếu em được là người bình thường, em sẽ làm gì để giúp đỡ những người khuyết tật. Có lẽ em sẽ giúp họ tìm thấy lẽ sống. Giống như em bây giờ, được làm hoa giấy, được giúp bố mẹ bớt lo về mình, được vui với công việc nhỏ bé là niềm hạnh phúc của em mỗi ngày'.

Tình yêu cô thợ may 19 năm ngồi xe lăn: 'Anh ấy vệ sinh cá nhân cho em'

Tình yêu cô thợ may 19 năm ngồi xe lăn: 'Anh ấy vệ sinh cá nhân cho em'

‘Ngày xưa em buồn lắm. Còn bây giờ, ngồi xe lăn không còn là thứ gì đó quá tồi tệ với em. Em biến nó thành động lực để làm những việc mà mình muốn’, Thắm nói.

" />

Cô gái xương thủy tinh vượt qua số phận, viết sách về cuộc đời mình

Công nghệ 2025-03-30 03:48:33 327
{ keywords}
Lê Thị Linh tự tin chụp với những bông hoa giấy mình tự làm.

Đó là câu chuyện về cô bé Lê Thị Linh sinh năm 1994 ở xã Phong Chương,ôgáixươngthủytinhvượtquasốphậnviếtsáchvềcuộcđờimìgiá vàng 9999 ngày hôm nay huyện Phong Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế.

Hơn 1 tháng tuổi, gia đình phát hiện em mắc bệnh nhưng lúc đó người ta chưa đọc được tên chính xác căn bệnh của em.

Ngày đó, cả gia đình em vẫn sống trong căn nhà tranh. Mỗi mùa lũ về là đồ đạc trong nhà trôi đi hết.

Ba mẹ thay nhau bồng bế em đi viện, từ khi còn đi bộ cho tới lúc tìm được xe ôm.

Bác sĩ không hiểu về bệnh tình của em, mỗi lần đi viện là chân tay em lại bị lôi, kéo, càng bó bột thì xương lại càng gãy nhiều hơn. Em đau đến xé ruột gan. Nhiều lần, em đau quá, túm lấy đầu tóc mẹ mà la hét. Cứ mỗi lần em đi viện là mẹ lại khóc.

Ba mẹ vay tiền đưa em đi chữa trị, rồi lại về làm lụng trả nợ, trả hết lại đi tiếp. Mỗi lần nghe ở đâu chữa trị được, ba mẹ lại bế em đi.

‘Em không nhớ mình đã bị gãy xương bao nhiêu lần. Bây giờ nghĩ lại em vẫn còn sợ. Đêm ngủ em vẫn còn mơ mình bị gãy xương. Em khóc đến khản cả tiếng vì quá ám ảnh nỗi đau ấy’.

{ keywords}
Nằm liệt giường suốt 16 năm qua, Linh chọn công việc làm hoa giấy để giúp đỡ ba mẹ.

Năm 3-4 tuổi, nếu có người dắt, em vẫn còn đi bộ được. Càng lớn, xương em càng gãy nhiều hơn. Rồi em chỉ còn biết ngồi, bò lết khắp nhà, chứ không đi được nữa.

Một thời gian sau, em được tặng chiếc xe lăn. Chưa vui mừng được bao lâu thì vài tháng sau, xương em lại bị gãy. ‘Em nhớ như in cái lần cuối bị gãy. Lần đó, em nằm viện gần 1 tháng trời. Hai tay chân em bị tiêm thuốc nhiều đến nỗi sưng phù. Hôm ra viện, em nghe bác sĩ dặn mẹ về nhà không được bồng bế em lên, không được tập cho em ngồi hay đi nữa, chỉ để em nằm im trên cái chăn thôi’.

‘Lần đó, em hiểu ra rằng mình không có cách gì để khỏi bệnh được nữa. Em sẽ phải mang căn bệnh đó suốt đời. Bao nhiêu kỳ vọng của mẹ, hi vọng của em vậy là chấm hết, không còn gì cả’.

Từ đó đến nay đã 16 năm, em nằm liệt trên giường. Cuộc sống đóng sầm cánh cửa trước mắt em. Thế mà, ngày nhỏ em cứ nghĩ rằng lớn lên mình sẽ hết bệnh.

Em từng tự trách bản thân rất nhiều. Em khóc và tìm cách giải thoát cho mình, nhưng em lại không đủ can đảm để chịu đau thêm một lần nữa.

Ba mẹ chưa một lần kêu than về em. Nhưng nhiều đêm, em thấy mẹ ngồi dựa cửa nhà khóc. Em biết ba mẹ lo cho cuộc sống của em sau này, khi ba mẹ không còn sức để lo cho em được nữa.

‘Nhà giờ có em, ba mẹ và một cậu em bị tâm thần nữa. Ba mẹ em làm ruộng. Ba là lao động chính trong nhà. Ai kêu thì ba đi làm cho người ta. Mẹ từ khi mổ dạ dày về không làm được gì nhiều’.

‘Bây giờ em không khóc vì bệnh nữa. Nếu có, em chỉ khóc vì thương ba mẹ’.

{ keywords}
 

Tay yếu nhưng em vẫn nỗ lực hết sức mình để làm ra những bông hoa giấy – công việc duy nhất em có thể kiếm chút thu nhập giúp ba mẹ.

‘Em biết em càng buông xuôi thì ba mẹ càng thêm gánh nặng. Em đối diện với chính bản thân mình trước khi đối diện với mọi người’.

Cách đây 3 năm, em lấy hết can đảm đăng bức hình đầu tiên trên Facebook. Em băn khoăn vì em biết sẽ phải đối diện với nhiều ánh mắt, dù em biết mọi người yêu quý mình.

‘Đối diện với bản thân mình thực sự khó, chị ạ. Nhưng chỉ bỏ đi được sự mặc cảm đó, em mới có thể sống tiếp. Cuộc sống quá ngắn ngủi nên em không thể buông xuôi được nữa’.

‘Em muốn làm việc khi không đau, muốn sống thật có ích và không lãng phí thời gian. Em đã lãng phí quá nhiều thời gian khi cứ khóc và tìm cách từ bỏ cuộc sống này’.

Từ nhỏ, mẹ không dám cho em chơi với ai vì sợ xương em lại gãy. Em chưa một ngày được đến trường. Em học chữ từ chị gái. Thế rồi, em làm bạn với những cuốn sách. Em thích nhất cuốn ‘Hiểu về trái tim’. Những cuốn sách giúp em hiểu hơn về cuộc sống, mở ra cánh cửa đưa em đến với thế giới bên ngoài.

Những lúc buồn vui em viết ra tâm sự của mình. Những tâm sự ấy được tập hợp và in trong cuốn sách ‘Khoảng lặng mùa trăng’.

‘Những gì em viết ra đều là những khoảng lặng từ sâu thẳm trong em. Mùa trăng giống như cái tuổi của em - vừa tròn vừa khuyết’.

{ keywords}
Linh khoe, cuốn sách 'Khoảng lặng mùa trăng' em đã bán và tặng gần hết. 

Em vui vì những người bạn và cả những người xa lạ đồng cảm với em. Em vui hơn nữa khi có những người khuyết tật sau khi đọc sách của em đã quyết tâm làm lại cuộc đời. Em vui vì ít nhất những dòng tâm sự của em có thể khiến một người suy nghĩ lạc quan hơn.

Em kể, em học cách làm hoa trên YouTube và nghiên cứu các mẫu hoa trên Google. Bây giờ, em vẫn đang bán hoa giấy trên Facebook. Em ước mơ có một góc nhỏ để trưng bày và bán những sản phẩm của mình. Em yêu hoa từ nhỏ, rồi bây giờ em lại gắn bó với những bông hoa giấy. Em bảo có lẽ đó là cái duyên.

‘Những người khuyết tật như em mong mỏi nhất là có một công việc phù hợp với khả năng của mình, để bớt gánh nặng cho gia đình, để vượt qua nỗi chán chường khi phải đối diện với 4 bức tường mỗi ngày’.

'Em cũng từng nghĩ, nếu em được là người bình thường, em sẽ làm gì để giúp đỡ những người khuyết tật. Có lẽ em sẽ giúp họ tìm thấy lẽ sống. Giống như em bây giờ, được làm hoa giấy, được giúp bố mẹ bớt lo về mình, được vui với công việc nhỏ bé là niềm hạnh phúc của em mỗi ngày'.

Tình yêu cô thợ may 19 năm ngồi xe lăn: 'Anh ấy vệ sinh cá nhân cho em'

Tình yêu cô thợ may 19 năm ngồi xe lăn: 'Anh ấy vệ sinh cá nhân cho em'

‘Ngày xưa em buồn lắm. Còn bây giờ, ngồi xe lăn không còn là thứ gì đó quá tồi tệ với em. Em biến nó thành động lực để làm những việc mà mình muốn’, Thắm nói.

本文地址:http://slot.tour-time.com/news/264e499541.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Eintracht Frankfurt vs Stuttgart, 0h30 ngày 30/3: Lấy lại vị thế

Aspire 4736G liên tiếp là mục tiêu săn lùng của người dùng máy tính châu Á. Thiết kế lấy cảm hứng của dòng máy tính giải trí Gemstone, laptop 14,1 inch của Acer có độ phân giải cao 1,366 x 768 pixel và được trang bị card đồ họa Nvidia GeForce G105M khá mạnh mẽ, giúp máy dễ dàng đảm nhận việc xử lý đồ họa 3D, game hoặc các ứng dụng phức tạp.

Cấu hình: Core 2 Duo P8600 tốc độ 2.4GHz; 14.1-inch LCD; card đồ họa Nvidia GeForce G105M; đầu đọc DVD; hệ điều hành Windows 7 Home Premium.

Giá bán: 13,5 triệu đồng.

HP Pavilion dv3

1.jpg.jpg

HP Pavilion dv3 vẫn có phong cách thiết kế đẹp mắt, bóng bẩy. Công nghệ in vân chìm HP Imprint cùng với họa tiết được lấy cảm hứng từ bọt cà phê Black Espresso làm cho chiếc máy trở nên nổi bật.

Các tính năng phục vụ giải trí khác vẫn được duy trì như: các cổng kết nối đa dạng (eSATA, HDMI), webcam 1.3 megapixel, 2 microphone, ổ đĩa quang DVD RW ghi nhãn đĩa trực tiếp, loa Alteclansing, điều khiển từ xa, phím điều khiển cảm ứng giúp vận hành các tính năng giải trí dễ dàng và thuận tiện.

Cấu hình: Bộ xử lý AMD Turion X2 Ultra ZM-84 tốc độ 2.3GHz, màn hình 13.3-inch LCD, card đồ họa ATI Mobility Radeon HD3200, ổ đĩa quang DVD, hệ điều hành Windows 7 Home Premium.

Giá bán: 13,2 triệu đồng.

Acer Aspire TimelineX 3820TG

1.jpg.jpg

Trong khi các laptop trong dòng Timeline trước đây của Acer chỉ sử dụng bộ xử lý Intel CULV thì TimelineX 3820TG “đổi gió” với chip Core i5 520M mạnh mẽ tốc độ 2.4GHz. Máy gây ấn tượng với thân máy được bọc lớp vỏ kim loại bóng bẩy. Ngoài ra, thời lượng pin được kéo dài tới 8 tiếng.

Cấu hình: Bộ xử lý Core i5 520M tốc độ 2.4GHz, màn hình 13.3-inch LCD, card đồ họa ATI Mobility Radeon HD5650, ổ đĩa đọc ngoài DVD, hệ điều hành Windows 7 Home Premium.

Lenovo G460

1.jpg.jpg

Được thiết kế dành cho thị trường doanh nghiệp vừa là nhỏ nhưng Lenovo G460 vẫn sở hữu nhiều tính năng giải trí. G460 cho phép người dùng đăng nhập vào máy tính bằng chức năng nhận diện khuôn mặt và máy còn sử dụng công nghệ Enhanced Experience của Lenovo để nâng cao hiệu suất cho laptop chạy trên hệ điều hành Windows 7.

Cấu hình: Core i3 350M tốc độ 2.26GHz, RAM 2GB, ổ cứng 320GB, màn hình 14,1 inch, card đồ họa Nvidia GeForce G310M, ổ ghi DVD, hệ điều hành Windows 7 Home Premium.

Giá bán: 12,5 triệu đồng.

Acer Aspire 4741G

1.jpg.jpg

Thiết kế của máy có lớp vân lụa đan dệt trên lớp sơn màu bạc sang trọng, keyboard rộng rãi hơn với cách bố trí các phím và nút chức năng phù hợp. Aspire 4741G có touchpad đa chạm, giúp thực hiện các thao tác cuộn, xoay, phóng to hay thu nhỏ hình ảnh đơn giản và dễ dàng chỉ với hai ngón tay.

">

10 laptop bán chạy nhất tháng 7/2010

1.jpg.jpg
1.jpg.jpg
1.jpg.jpg
">

Bộ vỏ bảo vệ iPhone 4G xuất hiện

Nhận định, soi kèo Erzeni Shijak vs Korabi Peshkopi, 20h00 ngày 27/3: Nỗi lo xa nhà

">

VLTK tổ chức cuộc thi “Võ Lâm Tuyệt Khúc”

1.jpg.jpg
Fujifilm FinePix F300EXR được thiết kế theo hướng gồ ghề hơn. Ảnh: Fujifilm.

Kế thừa dòng F zoom dài trên 10x, F300EXR có các thông số cơ bản gồm độ phân giải 12 triệu điểm ảnh, zoom quang 15x (24 – 360mm), màn LCD 3 inch, cơ chế lấy nét lai, các chế độ PASM và khả năng quay phim HD 720p.

Về thiết kế, cùng là dòng F nhưng F300EXR đã được Fujifilm cải tiến hình dáng theo hướng gồ ghề hơn nhưng chính vì thế lại dễ cầm hơn. Toàn bộ ống kính chiếm phần lớn mặt trước, phía tay cầm hơi gồ lên và được dán một lớp da để cầm một tay chắc chắn hơn. Mặt trên vẫn gồm nút chụp ảnh, vòng zoom, nút nguồn và đèn flash dạng pop-up. Tuy nhiên, do đèn được bố trí ngay sát rìa cạnh trái nên việc cầm hai tay sẽ hơi khó khăn do ngón trỏ sẽ phải dịch ra cạnh bên.

Điểm mới dễ nhận thấy trên F300EXR là vòng chỉnh các chế độ thay vì đặt ở mặt sau đã được đặt chéo giữa mặt sau và mặt trên, mà theo Fujìilm thì kiểu thiết kế này sẽ giúp điều chỉnh giữa các chế độ bằng một tay nhanh và dễ dàng hơn.

Phía sau máy là màn LCD 3 inch lớn choán gần hết diện tích. Các nút truy cập nhanh đã được chuyển thành dạng bánh xe quay và bấm được giúp cho việc duyệt menu hay chọn chế độ rất nhanh chóng. Nút quay phim cũng đã được làm độc lập và có kích cỡ khá lớn, rất thuận tiện cho việc chuyển giữa chế độ quay phim và chụp ảnh. Nhưng việc bố trí hơn sâu về phía phải cũng khiến cho thao tác bấm nút này không mấy thuận tiện, nhất là khi phải cầm máy bằng một tay.
Điểm nổi bật ở chiếc máy ảnh compact này là khả năng lựa

1.jpg.jpg
Điểm nổi bật ở chiếc máy ảnh compact này là khả năng lựa chọn giữa kiểu lấy nét theo pha hay lấy nét theo tương phản. Ảnh: Letsgodigital.

Điểm nổi bật của F300EXR nằm ở cơ chế lấy nét lai. Cơ chế này cho phép người dùng lựa chọn giữa kiểu lấy nét theo pha (như trong DSLR) hay kiểu lấy nét theo tương phản. Theo Fujifilm, cảm biến cho kiểu lấy nét pha được tích hợp luôn vào trong cảm biến Super CCD EXR của máy. Cơ chế này sẽ kích hoạt khi chụp trong điều kiện ánh sáng tốt để tận dụng tốc độ, còn khi ánh sáng yếu, cơ chế lấy nét tương phản sẽ tự động được kích hoạt.

">

Fujifilm FinePix F300EXR không đẹp nhưng đa dụng

友情链接