您现在的位置是:NEWS > Công nghệ
Nhận định, soi kèo Al Kuwait vs Shabab Al Ahli Club, 22h59 ngày 06/11: Sớm tung cờ trắng
NEWS2025-03-16 14:05:25【Công nghệ】8人已围观
简介ậnđịnhsoikèoAlKuwaitvsShababAlAhliClubhngàySớmtungcờtrắbang xêp hang anh Pha lê - bang xêp hang anhbang xêp hang anh、、
很赞哦!(47485)
相关文章
- Soi kèo góc Eintracht Frankfurt vs AFC Ajax, 00h45 ngày 14/3
- Solskjaer tâng bốc Fred, đủ sức thay thế Pogba
- Alibaba tăng lương nhân viên thay vì lãnh đạo
- Mỹ mất 5 tỷ USD/năm vì công nghệ cũ
- Nhận định, soi kèo Udinese vs Hellas Verona, 21h00 ngày 15/3: Khó tin cửa dưới
- Smartphone, xe ôtô sắp mua của bạn có thể đắt hơn
- Loạn lô đề thời… số hoá
- Lộ diện băng nhóm đòi nợ thuê kiêm sát thủ
- Nhận định, soi kèo Jeju SK FC vs Daejeon Hana Citizen, 12h00 ngày 15/3: Buồn cho chủ nhà
- Tỷ lệ dùng ví điện tử, QR Code tăng đáng kể tại Việt Nam
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Jeju SK FC vs Daejeon Hana Citizen, 12h00 ngày 15/3: Buồn cho chủ nhà
Sáng sớm, Hứa Hàm còn đang trong giấc mộng đã bị động tĩnh trong bụng làm tỉnh.
Cô híp mắt xoa bụng, trấn an thằng nhóc đang duỗi chân đá trong cái bụng cao cao phồng phồng của mình.
Thời thiếu nữ cô còn chưa yêu đương lần nào, sau một giấc ngủ dậy lại phát hiện chính mình là một thai phụ sắp lâm bồn, nội tâm của Hứa Hàm hỏng mất.
Cô chẳng qua quá nhàm chán nên đi đọc tiểu thuyết, sau đó bị vai ác bên trong làm cho sợ hãi, liền đi bình luận một chút nói vai ác quá vô nhân tính mà thôi.
Hiện giờ, cô không chỉ xuyên vào trong quyển sách ấy trở thành thai phụ, mà đối chiếu theo kí ức của nguyên chủ, cô còn chính là bà mẹ cực phẩm của vai ác ác độc trong quyển sách ấy!
Mà đứa nhỏ sắp ra đời trong bụng cô... Ha hả ha hả, cô nhất định phải nói câu mmp*!
*mmp: Một câu chửi thề của TQ
Hứa Hàm đỡ bụng rời giường, chịu đựng cái eo mỏi lưng đau, đi toilet rửa mặt.
Trong gương hiện ra một gương mặt vô cùng đẹp. Rõ ràng là một thai phụ, nhưng trừ bỏ cái bụng phồng lên thì bộ phận khác một chút cũng chưa biến dạng, như cũ vẫn đầy đặn, đường cong lả lướt.
Nguyên chủ của thân thể này là Kiều Vãn Tình, là một đại mỹ nhân.
Trong quyển sách, nguyên chủ có diện mạo đẹp như vậy, lại ham hư vinh, muốn bám vào người giàu có, một lòng muốn gả vào hào môn, gia nhập vào giới thượng lưu.
Đáng tiếc xuất thân nguyên chủ bần hàn, vòng giao thiệp cũng hữu hạn, khả năng của nguyên chủ chỉ gặp gỡ được những người đàn ông bình thường, không lọt vào mắt cô ấy.
Cho đến khi ba của vai ác xuất hiện.
Ba của vai ác tên Cố Yến Khanh. Anh là người thừa kế duy nhất của Cố gia, du học về nước xong lại tự xây dựng sự nghiệp của bản thân, là một người tài giỏi, lại thêm Cố gia hùng hậu đằng sau giúp đỡ, trở thành một đại gia danh xứng với thực.
Đương nhiên, mục đích tác giả xây dựng ba của vai ác hoàn hảo đến vậy là vì phục vụ nam chủ. Nam chủ là cháu của Cố Yến Khanh, mà Cố Yến Khanh cả đời không cưới, dưới gối không con, liền đem nam chủ - người cháu thông minh xuất sắc nhất trở thành người thừa kế mà bồi dưỡng, sau đó lại cùng con của mình, cũng chính là vai ác, đối đầu với nhau.
Cố Yến Khanh là nhân vật xuất sắc như vậy, Kiều Vãn Tình lại may mắn gặp được. Để nâng cao địa vị, cô ấy chọn phương thức cũ mà lại cẩu huyết nhất: Hạ dược lên giường, ngủ với Cố Yến Khanh, muốn anh chịu trách nhiệm với mình.
Đáng tiếc Cố Yến Khanh lại không phải người đàn ông truyền thống, ngủ xong là sẽ phụ trách với cô, nên sau khi bị hạ dược, anh tức giận không thôi, liền trực tiếp quăng một tờ chi phiếu để cô lăn đi.
Kiều Vãn Tình oán hận lại không cam lòng, lúc sau biết mình mang thai, liền sinh đứa nhỏ ra, định mang theo con tới cửa với ý định bức hôn. Nếu bức hôn không thành thì cô ấy nghĩ con mình là con thân sinh của Cố Yến Khanh, kiểu gì cũng được phân cho một chút tài sản.
Một chút tài sản của Cố gia cũng đủ cho cô ấy cẩm y ngọc thực cả đời*.
*cẩm y ngọc thực: sống đầy đủ, sung túc.
Tiếp thu kí ức của nguyên chủ, Hứa Hàm dở khóc dở cười với một loạt ý tưởng này của cô ấy – một nữ phụ chẳng có đầu óc.
Chưa nói đến ý tưởng vớ vẩn đem Cố Yến Khanh ngủ là có thể gả vào hào môn khiến người ta không biết nên khóc hay cười, kể cả cô có thật sự đem con thân sinh của Cố Yến Khanh tới cửa bức hôn, với năng lực của Cố Yến Khanh cũng có thể đoạt con của cô ấy, làm cô ấy cút đi, cô ấy cũng chẳng có biện pháp gì ngăn cản anh.
Vậy nguyên chủ thật quá không có đầu óc mới cảm thấy chính mình có thể mẫu bằng tử quý*!
*mẫu bằng tử quý: mẹ sướng nhờ con.
Khó trách cô ấy sống không quá ba tập!
Thật phí một gương mặt đẹp như vậy!
Hứa Hàm vuốt gương mặt tinh tế kia mà không tiếng động khẽ thở dài một chút.
Trong sách cũng không miêu tả kĩ nhân vật Kiều Vãn Tình này lắm, chỉ biết là Cố Yến Khanh đi công tác tỉnh ngoài theo yêu cầu, chưa biết ngày về, mà Kiều Vãn Tình lại không có bất kì phương thức liên hệ nào của anh, chỉ có thể ở nhà ôm cây đợi thỏ.
Nhưng vì tác giả an bài, Kiều Vãn Tình luôn không có cơ hội liên hệ với Cố Yến Khanh.
Mang thai đứa nhỏ mệt, nuôi nấng đứa nhỏ cũng không thoải mái, kinh tế ngày càng túng quẫn khiến tư tưởng của nguyên chủ dần dần trở nên cực đoan và điên cuồng, đối xử với con luôn chẳng cho sắc mặt tốt, luôn đánh chửi, mỗi ngày còn liên tục giáo huấn với con cha cậu tài giỏi như thế nào, xuất thân của cậu nhóc cao quý ra sao, luôn nói với con mình cậu là người thừa kế chuẩn của Cố gia.
Mà chính bản thân nguyên chủ nuôi nấng con của Cố Yến Khanh càng ngày càng vô vọng, bắt đầu đắm mình trong trụy lạc. Cô ấy lại dựa vào gương mặt trời ban của mình câu dẫn những người đàn ông trung niên có tiền dễ như trở bàn tay, rồi làm tiểu tam, tình nhân của những người đó. Có thể nói Kiều Vãn Tình diễn vô cùng tròn vai, đem nhân vật của mình thành một nữ phụ cực phẩm.
Cũng chính vì vậy mà con của cô ấy trưởng thành trở nên thật biến thái. Càng đáng sợ hơn là con cô ấy chính là người đích thân nhổ đi ống dưỡng khí của nguyên chủ, làm nguyên chủ tử vong.
">Truyện Mang Thai Với Cha Của Vai Ác
Điện thoại chỉ đúng 3h15’ chiều. Ông Phôi bật dậy, tất tả đi về phía buồng bệnh trước mặt, bỏ lại đống tư trang lổn ngổn nào ba lô, áo khoác,… ở góc hành lang. Tuổi gần 80, thêm cái chân phải cứ trái gió trở trời lại đau nhói khiến bước đi của ông có phần loạng choạng.
Trong buồng bệnh của Khoa Thận nhân tạo, Bệnh viện Hữu Nghị Việt Tiệp, Hải Phòng, bà Rự, vợ của ông vừa kết thúc ca chạy thận. Ông Phôi khéo léo chỉnh lại những vạt tóc lòa xòa trước trán vợ, bẻ lại cổ áo bà cho thẳng thớm, vừa mừng rỡ khoe “Nay bà khỏe, không tụt huyết áp cháu ạ”.
Nói rồi, ông nắm lấy tay bà, đỡ xuống khỏi giường bệnh. Suốt con đường từ phòng bệnh ra nơi lấy tư trang, tới cổng bệnh viện rồi bến xe bus, ông Phôi vẫn nắm chặt tay vợ như thế.
Ông Phôi khéo léo đỡ vợ xuống khỏi giường bệnh, dắt bà ra về - Ảnh: Nguyễn Liên Bà Nguyễn Thị Rự (77 tuổi, Vĩnh Bảo, Hải Phòng) chạy thận đã 9 năm nay, sau biến chứng của bệnh tăng huyết áp dẫn đến suy thận độ IV.
1 tuần 3 lần vào thứ hai, tư, sáu, bà lại bắt xe từ nhà lên bệnh viện thành phố để chạy thận, quãng đường hơn 40km. Những chuyến đi ấy của bà Rự, gần như chưa bao giờ thiếu bóng dáng của người chồng xấp xỉ bát tuần.
Ông Nguyễn Văn Phôi 78 tuổi, mái tóc bạc trắng, khuôn mặt phúc hậu và cái cách nói chuyện vừa mộc mạc, chân chất của người đàn ông đồng đất thuốc lào, vừa hào sảng của người lính. Ông bảo, ông lấy bà năm 1958, khi ông 17, còn bà mới tuổi 16. Hồi ấy, tập tục ở làng là dựng vợ gả chồng sớm, lại thêm chuyện cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy. Hai bên gia đình bảo lấy, thế là ông bà về với nhau.
“Đến nhà tôi là gia đình thứ 8 mang cơ trầu qua hỏi, các cụ bên ấy mới gật đầu. Hồi trẻ bà đẹp gái lắm, lại hiền lành, thông thuộc các làn điệu chèo nên nhiều người mê”, ông Phôi tủm tỉm kể.
Ông Nguyễn Văn Phôi - Ảnh: Nguyễn Liên Năm 1965, công cuộc chống Mỹ cần người, ông xung phong vào chiến trường, bà ở nhà tất bật đồng áng, vừa chăm lo cho hai anh con trai đầu khi ấy đứa 1,2 tuổi, đứa còn đỏ hỏn.
“Bà ấy vất vả vì tôi nhiều rồi. Giờ bà ấy bệnh, tôi vất vả một chút cũng có sao”, ông bảo.
Ông Phôi có một lịch sinh hoạt định sẵn từ ngày vợ bệnh. Sáng dậy sớm đi chợ, chuẩn bị đồ ăn sáng, rồi chuẩn bị tư trang cho bà nếu lên viện. Trong chiếc ba lô đã sờn đựng 2 bộ áo tơi, 1 bộ đồng phục bệnh nhân, 1 phích nước, thuốc, bông băng, gạc và không thể thiếu cái điếu cày tự chế.
Sáng, ông bà đèo nhau trên con cub đời cũ ra bến bus cách nhà 5km để đón xe. Xe bus chạy 1 tiếng 10 phút là tới viện. Sau khi làm thủ tục nhận máy, ông Phôi ngồi chờ bên ngoài 4 tiếng, đến khi ca chạy thận kết thúc thì vào đón bà về.
Ông ngả lưng trên ghế đá hành lang bệnh viện trong khi chờ bà chạy thận - Ảnh: Nguyễn Liên Vì bệnh nhân suy thận giai đoạn cuối không thể bỏ lọc máu, 9 năm nay, bất kể nắng hay mưa, thậm chí trong cả những ngày gió bão, lịch trình của ông bà vẫn không thay đổi.
“Hôm nào mưa, tôi lấy áo tơi choàng cho bà ấy rồi đi. Đoạn đi xe máy thì mới sợ ướt, chứ lên được xe bus thì không sao rồi”, ông Phôi nói.
Ông Phôi có một vết thương dai dẳng vẫn hành hạ mỗi khi trái gió trở trời. Cuộc tổng tiến công Tết Mậu Thân năm 1968, ông bị trúng bom khi đang chiến đấu. Bom làm gãy xương, dập nát phần đùi phải, mảnh bom cứa lên đỉnh đầu thành vết sẹo sâu hoắm. Ông Phôi thương tật 41%. Đến giờ, hai chân ông không đều nhau vì phần xương chắp vá, lại thêm bệnh thoái hóa của tuổi già khiến việc đi lại cũng khó khăn hơn.
“Như hôm nay thời tiết lạnh thế này, chân tôi cũng đau lắm. Nhưng cố uống thuốc giảm đau để đi với bà”, ông bảo.
Ông bà có 5 người con trai, đều thành đạt và hiếu thảo. Nhưng người ở tỉnh xa, người bận bịu công việc nên ông nhận chăm bà để con cái đỡ vất vả. “Cũng một phần là vì con chăm mẹ không bằng ông chăm bà”, ông Phôi cười nheo mắt, nói.
Ông rất khéo léo trong việc chăm sóc, động viên bà - Ảnh: Nguyễn Liên Ông chăm bà rất khéo. 4 tiếng ngồi chờ lọc máu, trên tay ông luôn có khi thì nắm xôi, khi cái bánh mì để nếu bà đói, mệt sẽ đem vào. Ông thuộc lòng về chiếc máy chạy thận, từ thế nào là thời gian đúng, đâu là vận tốc chuẩn,… và để ý rất kĩ mặt máy. Trên xe bus về nhà, thi thoảng miếng băng của bà bị trật, vết thương bật máu, ông lại nhanh tay ghì chặt vết thương, lau chùi, rồi băng bó cẩn thận. “Không ai dạy tôi hết. Cứ để ý các bác sĩ làm rồi học theo thôi”, ông bảo.
Nghĩ đến cảnh người chồng bát tuần “vạ vật” nơi hành lang bệnh viện cả 4 tiếng đồng hồ chờ mình chạy thận, bà Rự bảo, thấy thương ông lắm.
“Ông ấy vì tôi mà vất vả nhiều, đáng ra giờ này có thể nằm ở nhà, chăn ấm, nệm êm. Tôi thấy biết ơn ông nhiều lắm”, bà xúc động nói.
Ông Phôi có một thói quen, là luôn nắm tay bà trên mọi cung đường. Một phần vì sợ bà “lơ ngơ”, không biết đường xá, một phần vì sợ bệnh bà yếu sẽ không thể đi lại vững vàng.
“Ngày bình thường thì như vậy. Nhưng nhiều khi ông ấy đau chân quá, bước đi khó khăn, tôi lại là người dắt ông. Cứ người này khỏe hơn thì dắt người kia”, bà Rự kể.
61 năm xây dựng gia đình, ông bà đã dắt tay nhau qua rất nhiều cung đường như thế.
Chỉ cho tôi về những bức ảnh cũ trong album điện thoại, ông bảo, từ ngày còn là cậu thanh niên choai choai thích tụ tập bạn bè đến lúc đi lính về, rồi khi thành ông lão tóc bạc trắng, cứ được đi thăm thú ở đâu, ông đều gắng dẫn bà theo để bà biết đây đó: "Đây là bà chụp ở chiến trường Huế này. Còn đây là ông bà về thăm sân bay Đà Nẵng,..."
"Ông bà không bao giờ cãi nhau. Hiếm lắm cũng chỉ tranh luận một lúc rồi thôi. Còn phải làm gương cho con cháu chứ", ông kể tiếp, đôi mắt lại nheo nheo kèm nụ cười rạng rỡ.
Ông bà luôn nắm tay nhau thật chặt trên các cung đường - Ảnh: Nguyễn Liên 3h35' chiều. Chiếc xe bus đến bến. Ông Phôi vẫy tay, đỡ bà lên xe trước rồi bước theo sau. Chiếc xe bus chòng chành khiến bà Rự loạng choạng. Ông vội lấy tay ra làm điểm tựa.
Đống tư trang cồng kềnh khiến đôi chân vốn đã đau điếng của ông Phôi khó khăn hơn trong việc đứng vững. Thế nhưng ông vẫn đủ vững chãi để làm điểm tựa cho người phụ nữ đã đi theo ông 61 năm…
Nguyễn Liên
Câu chuyện phía sau những bức tường loang lổ ở bệnh viện E
- Bức tường loang lổ với những dòng chữ lộn xộn, nguệch ngoạc là bao tâm tư, niềm hi vọng của những gia đình có người thân trong phòng mổ.
">Chuyện chồng U80 chăm vợ chạy thận
Các giải pháp phục vụ "nền kinh tế tại nhà" như học trực tuyến, thanh toán trực tuyến, thương mại điện tử... đang ngày càng trở nên quen thuộc với người dùng Việt Nam. Ảnh: Internet
Tại buổi họp trực tuyến của Bộ TT&TT ngày 16/3, Cục trưởng Cục Tin học hoá Nguyễn Huy Dũng nhấn mạnh, đối với hệ thống họp trực tuyến, xu hướng mới hiện nay thay đổi cách thức mọi người tham gia họp. Trước đây, các giải pháp họp thông qua các cầu truyền hình cần chi phí đầu tư lớn. Nhưng hiện nay đã có một số giải pháp mới, trong đó được đánh giá tốt nhất là của Google, Microsoft và đặc biệt là Zoom. “Hiện nhiều người đã sử dụng phần mềm Zoom để học trực tuyến, họp trực tuyến. Thậm chí, các cô giáo dạy thêm tại một số lò luyện thi đã sử dụng phần mềm Zoom này dạy học sinh của mình”, ông Dũng nói.
Trong thời gian qua, Cục Tin học hoá đã tìm hiểu và thấy có 2 giải pháp phù hợp. Đầu tiên, qua khảo sát trên thị trường, một số doanh nghiệp như MobiFone, Viettel đã mua giải pháp lõi của Zoom về tuỳ biến trên mạng lưới của họ. Ưu điểm là có thể triển khai một cách nhanh chóng.
Thứ hai là sử dụng phần mềm nguồn mở, hiện đã giao cho cộng đồng nguồn mở Việt Nam tuỳ biến và phát triển. Ưu điểm là không phụ thuộc vào Zoom và không mất chi phí bản quyền. Các địa phương có thể tải về sử dụng. “Cục Tin học hoá đã sử dụng giải pháp này họp với các sở TT&TT rất tốt”, ông Dũng nói.
Từ đó, Cục Tin học hoá khuyến nghị song song cả 2 giải pháp, một là đưa ra một số nhà cung cấp giải pháp họp trực tuyến với quy mô khoảng 60 người họp, có thể miễn phí cho các cơ quan nhà nước, hai là giải pháp tuỳ biến trên phần mềm nguồn mở. Tuy nhiên, giải pháp họp trực tuyến cá thể hoá đến từng người nên sẽ mất thời gian ban đầu để chuyển từ họp trực tiếp sang họp trực tuyến, điều khiển nhiều màn hình. Lý tưởng nhất cho giải pháp họp trực tuyến này là từ 7-10 người, vì càng nhiều người thì người điều hành càng vất vả hơn. “Tuy nhiên, đây sẽ là xu thế trong tương lai với sự phát triển của mạng băng rộng và mạng 5G”, ông Dũng nhấn mạnh.
Các hình thức họp trực tuyến, học trực tuyến… dù không mới nhưng đang ngày càng trở nên phổ biến trong dịch Covid-19. Một số nhà dự đoán, nhà kinh tế đã đưa ra khái niệm “nền kinh tế tại nhà”. Dịch Covid-19 đã tạo cho “nền kinh tế tại nhà” một bệ phóng mới để thực sự đi vào đời sống, ngay cả khi dịch bệnh qua đi. Nhiều hoạt động kinh tế trước đây vẫn bị giới hạn bởi thói quen của người dùng nhưng hoàn cảnh của dịch Covid-19 đã và sẽ phá bỏ những thói quen đó.
Chính vì vậy, Bộ trưởng Bộ Tt&TT Nguyễn Mạnh Hùng đã kêu gọi cộng đồng doanh nghiệp công nghệ số Việt Nam hãy cùng nhau sáng tạo, cung cấp nhiều các dịch vụ trên nền tảng trực tuyến, từ giáo dục, y tế, mua sắm, giải trí...
“Thành công trước nay thường đến từ chính giữa những cuộc khủng hoảng. Và đây chính là thời cơ hiếm có cho doanh nghiệp công nghệ số. Và đây cũng là cách mà các doanh nghiệp công nghệ số làm để bao mạng sống mà Covid-19 đã lấy đi, để sự cố gắng mà tất cả chúng ta đang chung tay chống dịch sẽ không bị phí hoài”, Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng nói.
Trên cơ sở đó, Cục Tin học hoá đã làm việc với các doanh nghiệp để thực hiện chương trình “Công nghệ Việt cho cuộc sống số”, tập hợp các bộ giải pháp phục vụ nhu cầu giao tiếp không tiếp xúc trong bối cảnh dịch Covid-19 hiện nay, từ đó tuyên truyền cho cộng đồng sử dụng.
PV
">Bộ TT&TT sẽ tập hợp các giải pháp công nghệ phục vụ nhu cầu không tiếp xúc
Kèo vàng bóng đá Genoa vs Lecce, 02h45 ngày 15/3: Chủ nhà đáng tin
">
HT Mobile giao Ericsson quản lý mạng lưới
BS Tình cùng ekip mở khí quản cấp cứu cho bệnh nhân
Tại khoa Hồi sức tích cực, các bác sĩ cố gắng điều trị để tránh phải mở khí quản. Tuy nhiên, bệnh tiến triển nặng dần. Đến trưa ngày 20/12, bệnh nhân xuất hiện co giật toàn thân trên nền co cứng, suy hô hấp do không há được miệng để thở, không nuốt được, không há được miệng, không ho khạc được nên các bác sĩ phải mở khí quản cấp cứu.
Sau khi mở khí quản để thở qua cổ, bệnh nhân đã dần ổn định, hiện đang phải dùng thuốc an thần để hạn chế co giật và tăng trương lực cơ.
Theo BS Tình, trong trường hợp trên, bác sĩ không thể đặt được ống thở vào khí quản cho bệnh nhân do miệng bị cắn chặt. Cách duy nhất là mở đường thở khí quản qua cổ, nếu không khai thông đường thở ngay lập tức, bệnh nhân sẽ ngừng thở, ngừng tim trong vài phút vì toàn thân đã tím tái.
BS Tình cho biết, uốn ván là bệnh nhiễm trùng nguy hiểm, do vi khuẩn kị khí (chỉ hoạt động trong môi trường không có oxy) gây nên. Đường xâm nhập của vi khuẩn vào cơ thể thường qua những vết thương bị bịt kín, tạo đường hầm do trúng phải gai, vết rách, vết dập nát, tiêm chích, sau phẫu thuật...
Độc tố của vi khuẩn uốn ván tác động vào thần kinh cơ gây tình trạng co cứng các cơ và co giật toàn thân. Nguy hiểm nhất là bệnh nhân bị cứng hàm không há được miệng, không nuốt được, không thể khạc đờm dẫn đến suy hô hấp, thiếu oxy não và có thể tử vong nhanh chóng.
Trong điều trị với các trường hợp này, quan trọng nhất là đảm bảo đường thở, cắt cơn co giật, chống bội nhiễm và đảm bảo dinh dưỡng.
Để phòng bệnh uốn ván, mỗi người dân cần tiêm vắc xin 3 mũi, sau 10 năm tiêm nhắc lại 1 mũi. Người có vết thương cần được về sinh sạch, sát khuẩn, tránh để vết thương tạo đường hầm.
Thúy Hạnh
Hy hữu: Người đàn ông co giật, cứng toàn thân vì gà mổ
Sau khi bị gà mổ vào đầu gối, ông M. bị cứng hàm tăng dần, khi vào viện còn co giật, cứng toàn thân.
">Người phụ nữ cứng miệng, ngừng thở dù chỉ mọc mụn mủ trong mũi
Lịch Thi Đấu Bóng đá Nam SEA Game 30NgàyGiờĐộiTỉ sốĐộiVòngKênh25/1125/1115:00Malaysia
-:-
MyanmarAVTV225/1115:00Việt Nam
-:-
BruneiBVTV6 VTC325/1119:00Philippines
-:-
CampuchiaAVTV6">
Lịch thi đấu bóng đá hôm nay 24